Đánh giá: 6.8/10 từ 40 lượt
Hai năm trước, vì hiểu nhầm và cái tôi quá lớn đã khiến anh và cô không thể ở cạnh nhau.
Hai năm sau, khi anh gặp lại cô, anh chợt nhận ra rằng, sau từng ấy năm cô vẫn luôn ở trong trái tim anh. Nhưng mà cô bây giờ lại sắp làm cô dâu của người đàn ông khác.
Thời khắc nhận ra điều đó, anh đã từ bỏ hết tôn nghiêm và sự lành lùng mà trở thành kẻ mặt dày, còn hay dở một chút trò trẻ con ấu trĩ.
Ngày cô và người đàn ông đó ở trong nhà thờ làm lễ kết hôn. Anh lại không màng tổn thương bản thân, khiến cho cô bỏ lại vị hôn phu của mình trên bục sân khấu, rời khỏi lễ đường chạy đi tìm anh.
Lúc bị cô mắng. Nói anh là đồ vô lại, nói anh lưu manh, anh còn đắc ý hất mặt ngữ điệu cao ngạo nói với cô, để có được cô anh không ngại làm những chuyện ấu trĩ này, bởi vì cô là hơi thở, là cả nguồn sống, là sinh mệnh của anh.
Bình luận truyện