Hạ vy nghe xong câu nói dằn mặt đó từ Hạo Thiên cô bực tức nhưng cô cố gắng kiềm cảm xúc của mình xuống và nở một nụ cười nói:
'' Sếp à, vào nhà thôi nào ''
Hạo Thiên quay mặt bước thẳng vào nhà, Hạ Vy để đồ ăn lên bàn xong định rời đi nhưng Hạo Thiên lên tiếng: '' Cô đi vậy, ngồi xuống đi. ''
Hạ Vy ngạc nhiên hỏi: '' Tôi á! Tôi cũng có phần sao? ''
Hạo Thiên nói: '' Tất nhiên, chẳng lẽ cô định để tôi ăn hết phần ăn dành cho hai người sao. Không lẽ cô không muốn thử món Pháp của nhà hàng nổi tiếng à. Tôi chắc chắn cả đời cô cũng chưa từng ăn món này lần nào, đúng chứ.!. ''
Hạ Vy nói: '' Ừ thì.. chưa ăn bao giờ. Dù sao cũng là tiền tôi mua. À quên của anh 500 ngàn. ''
Hạo Thiên nói: '' Cả đời cô chỉ quan tâm đến tiền thôi à? ''
Hạ Vy với vẻ mặt tự nhiên nói: '' Ùm, thanh toán cho tôi đi ''
Hạo Thiên lấy bóp và đưa cho Hạ Vy 1 triệu nói: '' 500 ngàn tôi trả tiền đồ ăn, còn lại tiền ship. ''
Hạ Vy ngạc nhiên liền giật ngay 1 triệu rồi nói: '' Giám đốc có khác nha. Vậy không ngại nữa tôi ăn đây! ''
Hạ Vy giật tiền nhanh như gió khiến Hạo Thiên hơi giật mình, Hạo Thiên nói: '' Cô sợ tôi đổi ý sao, làm gì giật như ăn cướp thế! ''
Hạ Vy cười mỉm
Hạ Vy và Hạo Thiên ngồi ăn rất ngon miệng đặc biệt là Hạ Vy.
Cả hai ăn xong đi ra phòng khách nói chuyện.
Hạo Thiên: '' Khi nãy nhìn cô ăn làm tôi thèm hơn mặc dù tôi ăn món này rất nhiều lần. ''
Hạ Vy cười nói: '' Cảm giác lần đầu được ăn món ngon thế, anh không hiểu được đâu. ''
Hạo Thiên mỉm cười nói: '' Lần đầu? Không lẽ đây là bữa ăn ngon nhất từ trước đến giờ của cô à! ''
Hạ Vy hí hửng nói: '' Ừm ừm, đây là bữa ăn ngon nhất từ trước giờ đó. Cảm ơn anh rất nhiều. ''
Hạo Thiên nói: '' Sau này nếu muốn ăn ngon nữa thì đến nhà tôi ''
Hạ Vy liền nói: '' Thật Hả? Vậy sau này tôi sẽ làm phiền anh nhiều hơn. ''
Hạ Vy đồng hồ nói: '' Ơ đã trễ đến thế rồi à, taxi giờ này cũng không có mà xe buýt lại càng không. Chắc phải đi bộ về thôi. ''
'' Tôi đưa cô về. '' - Hạo Thiên lên tiếng:
Hạ Vy nhìn Hạo Thiên nói: '' A không cần đâu ''
Dù nói vậy nhưng trong đầu cô lại nghĩ '' Đại tiểu thư đồng ý, mau đưa tôi về ''
Hạo Thiên nghe thế nói: '' Được, vậy cô về cẩn thận. Không tiễn!. ''
Hạ Vy liền nói nhỏ nhưng vẫn cố để Hạo Thiên nghe thấy: '' Haizz, trời tối thế này mà về một mình không biết có dê xòm không nữa. Huhu! ''
Hạo Thiên nói: '' Cô đang nghĩ gì vậy, không về à định ngủ đây luôn sao? Thôi để tôi tiễn cô vậy. ''
Hạo Thiên nói xong liền đi ra khỏi nhà trước.
Hạ Vy liền nghĩ '' Bộ anh ta điếc hay không có tình người vậy? ''
Hạ Vy lộ rõ vẻ mặt cam chịu bước về. Vừa ra khỏi cổng thì cô thấy Hạo Thiên đang đứng dựa người vào ô tô rồi nhìn Hạ Vy mỉm cười.
Hạ Vy nói: '' Anh định đi đâu hả? ''
Hạo Thiên nói: '' Đưa cô về. ''
Hạ Vy nói: '' Không phải khi nãy anh nói tôi tự về sao? ''
Hạo Thiên nói: '' Cô tin người quá ''
Hạ Vy nghĩ trong đầu '' Nhìn lạnh lùng khó ưa vậy thôi chứ cũng được đó chứ. ''
Hạ Vy định lên tiếng thì Hạo Thiên nói: '' Chắc cô đang nghĩ tôi tốt lắm đúng không? '' ( vẻ mặt tự tin)
Hạo Thiên nói: '' Đi nào''
Hạ Vy: '' ùm ''