Những người kia nhìn thấy liền nhận ra đó là Tống Hạo Thiên của Tống gia. Trước kia Hạ Vy do học rất giỏi nên may mắn vào được ngôi trường số một của nước. Trong ngôi trường đó là những con cái của quý tộc nhà giàu có nhất nhì nước.
Là một ngôi trường uy lực hùng mạnh nhất nước, Hạ Vy không giàu có, vào được trong đó cũng gây không ít sóng gió. Hạ Vy khi còn ngồi ở ghế nhà trường cũng vô cùng bá đạo, do cô không muốn bị bắt nạt thế nên cô bắt đầu đi học võ tự vệ khi nhận ra một điều vô cùng tàn nhẫn.
Đó là kẻ có tiền là kẻ mạnh nhất, những học sinh nghèo mà giỏi vào trường luôn bị kẻ giàu có khác bắt nạt. Mà Trần Hạ Vy luôn là cái tên được những học sinh nghèo đó nghĩ đến khi có chuyện không hay xảy ra, cô luôn giúp đỡ những người đó và chống đối những kẻ giàu có lưu manh.
Tống Hạo Thiên từng học ở đó, chỉ là cậu quá giỏi nên tốt nghiệp trước tuổi. Những người kia sợ Hạo Thiên như thế chẳng qua do sức mạnh gia tộc cậu quá lớn nên đụng tới cậu chỉ có đường chết.
'' Tống Hạo Thiên.. sao.. sao lại ở đây??? '' - Những người trong buổi họp lớp lo sợ ồn ào nói.
Hạo Thiên ghé sát vào tai Hạ Vy thì thầm '' Diễn với anh một vở kịch! ''
Hạo Thiên vuốt ve gương mặt Hạ Vy nói '' Sắc mặt em làm sao thế này, bọn họ bắt nạt em à?! ''
Hạ Vy chợt hiểu cô diễn theo '' Không có, chỉ là họ đang ôn lại kỉ niệm đánh nhau với em thôi ~ ''
Sắc mặt của cô gái ban nãy bắt nạt Hạ Vy trở nên trắng bệch, những nét sợ hãi lộ rõ dần khi chợt nhìn thấy ánh mắt Hạo Thiên nhìn mình.
Tống Hạo Thiên liếc một cái rồi quay lại nhìn Hạ Vy bằng một ánh mắt triều mến, yêu thương rất rõ nhanh đến nỗi Trần Hạ Vy cũng ngạc nhiên.
Hạo Thiên nhìn cô nói dịu dàng '' Đi nào, anh đưa em đến một nơi! ''
Trước khi đi Hạo Thiên nói nhỏ với vệ sĩ của mình '' Tôi không muốn thấy cô ta trên đời này nữa! ''
Cậu dẫn cô nàng của mình rời đi trong sự lo lắng, sợ hãi của mọi người trong đó. Cô gái ban nãy ngay lập tức sau bữa tiệc thì không còn ai nhìn thấy cô ta nữa. Tập đoàn nhà cô ta hôm sau lập tức bị toà tuyên án buôn lậu chất cấm phải phá sản.
Hạo Thiên đưa cô đến một bãi biển, họ nắm tay nhau đi bộ trên cát ngắm biển hưởng trăng thật bình yên.
Hạo Thiên vừa đi vừa hỏi cô '' Trước khi quen anh, em có bị cận không thế Vy Vy?
Hạ Vy thắc mắc nói '' Không có, sao thế??? ''
Hạo Thiên bỗng dưng quay người lại đứng trước mặt Hạ Vy nói dịu dàng, nhưng có phần lém lỉnh:
'' Vậy sao em lại không nhìn ra là anh thích em chứ! ''