Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng

Chương 16: “Bởi vì tôi cũng từng lưu lại,” Hạ Tê Xuyên hời hợt: "Trên người cậu.”




Rất nhanh chương trình thực tế đã mời mọi người đi chụp ảnh. Mặc dù lúc chụp hình tuyên truyền có thể mặc trang phục của mình nhưng ekip chương trình vẫn chuẩn bị đồng phục đồng đội cho mọi người. Thời gian chụp hình là chín giờ sáng, Văn Nhất Châu trực tiếp cho Chúc Lương Cơ nghỉ nguyên một ngày, còn Hạ Tê Xuyên thì phải đến trường quay lúc bảy giờ để quay bù cho xong mấy cảnh phim, sau đó mới chạy tới. Tiêu Dương đã nói với Chúc Lương Cơ về khách mời của chương trình, tổng cộng sáu người, vô cùng vừa vặn, ba công ty giải trí lớn mỗi bên có hai nghệ sĩ tham gia.

“Xán Tinh có cậu với Hứa Tra, Giang Đạo Môn có Trì Diệc Huân với Khương Hạo, Thịnh Thế ngoại trừ ảnh đế thì còn một người mới ra mắt vào năm ngoái,” Tiêu Dương nói: “Cũng họ Khương, gọi là Khương Tử Thù.”

Chúc Lương Cơ mất tập trung gật đầu, Lê Kháp lắng nghe bên cạnh không hiểu được tính chất nghiêm trọng của lần chụp hình này, trước khi xuống xe Tiêu Dương thành khẩn nói: “Hòa bình, thân thiện, không gây sự.”

“Em sẽ cố gắng.”

Trợ lý ngốc bạch ngọt vô cùng mơ hồ: “Tính tình anh Chúc tốt như vậy, còn cần phải cố gắng gì nữa hả?”

Sự thật chứng minh, quả thực rất cần thiết.

Người đầu tiên Chúc Lương Cơ gặp khi xuống xe chính là Trì Diệc Huân, khác với lần gặp trước ở dạ tiệc, lúc này quả đầu được thiếu gia trực tiếp nhuộm thành màu trắng. Chiếc kính râm lớn gần như che hết khuôn mặt chỉ to bằng bàn tay của Trì Diệc Huân, Chúc Lương Cơ nhìn cậu ta, một câu chưa già đã yếu còn chưa ra khỏi miệng thì Tiêu Dương đã lén lút đập Chúc Lương Cơ một cái.

Chúc Lương Cơ ngừng lại, nhưng một người khác lại không ngừng lại: “Thừa dịp còn chưa chụp ảnh, cậu rút lui vẫn còn kịp.”

“?”

“Thể lực của cậu nhìn cũng không tốt gì mấy,” đối phương tháo kính râm xuống, mỹ thiếu niên tựa như bước ra từ trong manga quan sát trên dưới Chúc Lương Cơ một phen: “Đừng để cuối cùng bị xe của ekip chương trình bỏ lại phía sau.”

Thiếu chút nữa Chúc Lương Cơ đã bật thốt lên câu cậu đủ độc, Tiêu Dương cười híp mắt ôm vai nghệ sĩ nhà mình, đồng thời cùng quản lý Trì Diệc Huân hỏi thăm đôi câu. Lúc Chúc Lương Cơ quay lưng Tiêu Dương kề tai cậu nói nhỏ: “Ở đây nhiều người, đừng cãi nhau ầm ĩ với cậu ta.”

Nhịn một chút.

Chúc Lương Cơ liếc Trì Diệc Huân một cái rồi đi vào bên trong. Trong trường quay có hai nghệ sĩ, ngoại trừ Hứa Tra cùng công ty với cậu, một thanh niên khác với mái tóc màu nâu là Khương Hạo, Chúc Lương Cơ từng cùng Khương Hạo tham gia hoạt động, Khương Hạo nhìn thấy cậu thì giơ tay lên chào: “Lương Cơ.”

Chúc Lương Cơ nở nụ cười với đối phương.

Trì Diệc Huân sau khi đi vào thì tìm vị trí ngồi xuống, Khương Hạo cùng công ty với cậu ta, người kia muốn chào hỏi với Trì Diệc Huân, Chúc Lương Cơ nhìn thấy Khương Hạo mở miệng, Trì Diệc Huân mắt cũng không thèm liếc trực tiếp đi vào bên trong góc ngồi xuống, Khương Hạo ngượng ngùng im lặng.

Chúc Lương Cơ sờ sờ cằm. Không nghĩ tới thiếu gia không chỉ ngang ngược trước mặt cậu mà đối mặt với nghệ sĩ của công ty nhà mình thì tính khí cũng chẳng chịu nể nang ai như vậy.

Người thứ hai đếm ngược đến đây là Khương Tử Thù, thấy hầu hết mọi người đều đã đến cậu ta có hơi xấu hổ. Người chỉ đạo gọi điện thoại dò hỏi tình huống Hạ Tê Xuyên bên kia, nhận được câu trả lời khoảng mười phút nữa sẽ đến của quản lý, người chỉ đạo bảo bọn họ đi thay đồng phục đồng đội trước đi.

Quần áo được ekip chương trình chuẩn bị có màu sắc sặc sỡ, mỗi người một kiểu, Trì Diệc Huân nhận được áo bóng chày với quần dài, Khương Tử Thù với Khương Hạo là áo sơ mi, nhìn thấy Hứa Tra được phát cho chiếc quần cộc sặc sỡ, Chúc Lương Cơ nở nụ cười: “Sao của cậu lại là cái này?”

Hứa Tra cũng cười: “Ekip chương trình có khả năng cảm thấy tôi rất hợp lộ chân.”

Danh tiếng của Hứa Tra ở Xán Tinh không tốt lắm, thế nhưng cậu ta nổi thì vẫn nổi, thường xuyên lên giường cùng nữ thực tập sinh xinh đẹp. Nếu như nhớ không lầm dạo trước Hứa Tra bị chụp ảnh đang hút thuốc, nhận về không ít chỉ trích từ dư luận, cuối cùng việc này cũng được đoàn đội của cậu ta dẹp yên. Chúc Lương Cơ cũng không lo cậu ta sẽ có ý gì với mình, Hứa Tra là thẳng nam, hoa đào có rơi cũng không rơi trên đầu cậu, cậu phụ họa một tiếng, cầm áo phông nhiều màu cùng quần dài mình được phát bước vào phòng thay quần áo.

Khi đóng cửa cậu thử khóa cửa lại nhưng hình như ổ khóa bị hỏng, nghĩ đến ở đây đều là nhân viên công tác, Chúc Lương Cơ cởi áo khoác và áo trong ra. Cậu đưa lưng về phía cửa khom lưng cởi quần, chờ vải vóc trên người cậu chỉ còn một miếng mỏng manh, Chúc Lương Cơ nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng vang, cậu quay đầu lại, người đàn ông cầm áo phông cùng quần dài giống vậy đang nhàn nhạt nhìn cậu.

Chúc Lương Cơ: “…”

Hạ Tê Xuyên: “Tôi không nghĩ tới bên trong có người.”

Chúc Lương Cơ: “Vừa hay, em cũng không nghĩ tới anh sẽ tiến vào.”

Ánh mắt Hạ Tê Xuyên dừng lại chốc lát tại bờ mông vểnh cao của chàng trai trẻ, hắn như vô thức hỏi: “Màu đen?”

Chúc Lương Cơ: “…”

Hạ Tê Xuyên: “Cậu không mặc quần áo.”

Chúc Lương Cơ cảm thấy như có một ngụm máu chặn ở cổ họng, phun ra không được nuốt xuống cũng không xong, cậu nhanh chóng mặc áo phông cùng quần vào, lúc đi qua người Hạ Tê Xuyên Chúc Lương Cơ không nhịn được nói: “Anh Hạ, anh không cảm thấy vừa nãy anh mặt không cảm xúc nói ra câu nói như thế vô cùng…”

“Không thân thiện?”

Chúc Lương Cơ im lặng nuốt xuống hai chữ hạ lưu: “Ha ha, đúng đấy, không thân thiện.”

“Sẽ không có lần sau,” Hạ Tê Xuyên nói: “Giúp tôi canh cửa một chút, cảm ơn.”

Sau khi cửa đóng lại, Hạ Tê Xuyên rủ mi, hắn liếc nhìn nơi nào đó đang dần trở nên hưng phấn của mình mà hơi buồn bực, xì một tiếng. Trước đây không chú ý tới, sao mà sau khi ngủ với nhau một lần hắn càng ngày càng cảm thấy thân thể của đối phương rất đẹp? Hơn nữa…

Hạ Tê Xuyên nhéo lỗ tai của mình, xác định nơi đó so với lúc thường thì nóng hơn, hắn cảm thấy ngạc nhiên, sững sờ tại chỗ.

Hắn thế mà lại xấu hổ, nếu như bị Amy biết được, quản lý có thể sẽ cười vào mặt hắn ba ngày ba đêm.

Vừa nghĩ tới Amy, Hạ Tê Xuyên vẫn còn đang thay quần áo nghe thấy được giọng nói quen thuộc của nữ quản lý: “Này đào… Lương Cơ, cậu thấy Hạ Tê Xuyên ở đâu không?”

“Anh Hạ đang thay quần áo ở bên trong.”

“Cậu ta đã thay hơn mười phút rồi,” Amy nhìn đồng hồ một chút, thân thiết liếc nhìn ráng đỏ từ hai gò má lan xuống tận cổ của Chúc Lương Cơ: “Mặt cậu sao lại đỏ như vậy? Không sao chứ?”

“Không có chuyện gì.” Chúc Lương Cơ nhịn xuống không liếc ngang liếc dọc, vừa nghĩ tới câu màu đen lúc nãy của Hạ Tê Xuyên mặt cậu liền đỏ, mặt vừa đỏ cậu liền muốn lăn qua lộn lại nghĩ lung tung, quả thực như một vòng tuần hoàn ác tính. Amy lộ ra ánh mắt kỳ lạ, vừa như muốn cười vừa như lo lắng: “Tiêu Dương đang tìm cậu, cậu đi trước đi.”

Chúc Lương Cơ chạy trối chết.

Chuyên gia trang điểm trang điểm sơ cho nghệ sĩ trong phòng, ngoại trừ Hạ Tê Xuyên cùng Hứa Tra, những người khác cơ bản đều là tiểu thịt tươi, giá trị nhan sắc cực mạnh, chụp thế nào cũng đẹp. Ngoại trừ ảnh tuyên truyền, ekip chương trình còn quay lại quá trình hậu trường quay chụp để tung ra ngoài. Lúc Trì Diệc Huân chụp ảnh, Khương Hạo lại gần nói chuyện với Chúc Lương Cơ, nhìn thấy máy quay sau lưng Khương Hạo, biết đối phương đang làm theo kịch bản của chương trình, Chúc Lương Cơ phối hợp khẽ mỉm cười.

Sau khi hỏi mấy vấn đề nhỏ liên quan tới ở thích cùng mong muốn, Khương Hạo bỗng nhiên đưa mắt nhìn sang Hạ Tê Xuyên bên cạnh: “Ảnh đế là bạn tốt của Lương Cơ, vậy ngài nhất định sẽ biết rõ mẫu bạn gái lý tưởng của cậu ấy?”

Câu hỏi này của anh ta rất táo bạo, Chúc Lương Cơ phát hiện trong mắt quay phim phía sau Khương Hạo xẹt qua một tia kinh ngạc, nhận ra câu hỏi của Khương Hạo rất có thể không có trong kịch bản chương trình, trong lòng Chúc Lương Cơ tăng thêm mấy phần đề phòng đối với người này.

Lúc quay 《Chân thám》, tin tức liên quan tới Hạ Tê Xuyên cùng Chúc Lương Cơ vẫn luôn không ngừng, bởi vì công tác bảo mật của đoàn phim rất tốt, người bên ngoài gần như không đào được tin tức gì có giá trị. Bọn họ rốt cuộc là bạn bè thật sự hay là chỉ đang tạo thiết lập anh em tốt ở mặt ngoài thì rất ít người biết được, tất cả mọi người đều như vô ý đưa mắt nhìn về phía bên này, ngay cả Trì Diệc Huân đang chụp hình cũng nhìn sang.

“Cậu ấy thích một nhân vật trong game,” Hạ Tê Xuyên nhớ tới dàn máy với bàn phím dành cho kẻ nghiện game trong nhà Chúc Lương Cơ cùng ảnh đại diện WeChat của đối phương: “Tóc dài màu xanh, có nụ cười mang tính bạo lực.”

Chúc Lương Cơ ngẩn ra, cậu ngàn lần không nghĩ tới Hạ Tê Xuyên sẽ đưa ra câu trả lời thế này, trong ánh mắt nghi hoặc của một đám người Chúc Lương Cơ cười: “Anh ấy nói tới Jinx.”

Khẩu pháo nổi loạn Jinx trong LOL, nữ thần của vô số thiếu niên nghiện game. Jinx là tín ngưỡng của Chúc Lương Cơ ở thời nghỉ hè cấp ba, nghiêm túc mà nói, cô quả thật chính là hình mẫu lí tưởng về bạn gái của cậu, Chúc Lương Cơ bổ sung: “Đúng vậy, em rất thích mẫu người như cô ấy.”

Câu trả lời của Hạ Tê Xuyên quá khó ngờ, Khương Hạo nghe vậy nắm tóc: “Ảnh đế quả thật hiểu rất rõ về Lương Cơ nha. Nhưng mà em cũng không biết Jinx là ai,” anh ta hướng về phía ống kính cười cười bất đắc dĩ: “Có phải em hơi tụt hậu không?”

Sau khi chụp một vài cảnh, Trì Diệc Huân bên kia cũng kết thúc quay chụp. Đạo diễn kêu bọn họ tập trung lại một chỗ để chụp ảnh chung. Tấm hình này không có vị trí cố định, Hứa Tra cùng Khương Tử Thù phân ra đứng ở hai bên nhóm người, một người bướng bỉnh một người hơi rụt rè. Hạ Tê Xuyên cùng Chúc Lương Cơ đứng chung một chỗ, bên cạnh Chúc Lương Cơ là Khương Hạo, Trì Diệc Huân thì đứng cạnh Khương Hạo.

Lúc chụp hình Chúc Lương Cơ chú ý thấy dưới cổ áo Khương Tử Thù có một vết đỏ đậm, nhìn kỹ thì còn có vết xanh tím lúc ẩn lúc hiện, có lẽ vì ánh nhìn của cậu quá mức nóng bỏng, Khương Tử Thù đột nhiên nghiêng đầu qua chỗ khác, thoáng ngượng ngùng nói với cậu: “Trên người em dính gì sao?”

“Không,” Chúc Lương Cơ nói: “Tôi nhìn lung tung thôi.”

Khương Tử Thù gật đầu, sắc mặt lại đột nhiên trở nên tái nhợt, cậu như là hiểu được điều gì đó, lặp lại câu hỏi: “Không có thật sao?”

Chúc Lương Cơ lắc đầu.

Đạo diễn để cho bọn họ điều chỉnh vị trí chụp hình ở tấm thứ hai, lúc Hứa Tra đi ngang qua bên cạnh Chúc Lương Cơ thì cười nhạo một tiếng, tiếng cười này của cậu ta làm cho Chúc Lương Cơ càng thêm khẳng định suy đoán của mình. Vết tích trên cổ Khương Tử Thù là dấu hôn.

Chúc Lương Cơ liếc nhìn vẻ mặt Hứa Tra, sau khi thấy rõ vẻ chán ghét trên mặt đối phương cậu ngạc nhiên thu lại ánh nhìn. Playboy như cậu ta nhất định có thể nhìn ra dấu vết lưu lại trên người Khương Tử Thù là gì, nhưng vấn đề là Hứa Tra cũng lăn gường với người khác mỗi ngày, tại sao khi nhìn thấy dấu hôn trên người Khương Tử Thù lại tỏ vẻ ghê tởm như vậy?

Sau khi chụp ảnh xong tất cả mọi người đổi về quần áo của chính mình, cậu và Hạ Tê Xuyên cùng ra ngoài, lúc cách đại sảnh một khoảng xa, Hạ Tê Xuyên nói: “Ánh mắt vừa nãy cậu nhìn Khương Tử Thù quá rõ ràng.”

“Cậu ấy giống như bị em dọa sợ.” Cậu hơi áy náy: “Kỳ thực em cảm thấy cũng không sao. Hứa Tra cũng thích ngủ với thực tập sinh của Xán Tinh, mọi người mặc dù biết cũng sẽ không đối xử quá đáng với cậu ta.”

“Cậu còn chưa hiểu à,” con mắt hẹp dài của Hạ Tê Xuyên hơi nheo lại: “Dấu hôn trên người Khương Tử Thù là do đàn ông lưu lại.”

Chúc Lương Cơ ngẩn ra. Khương Tử Thù thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, cũng không thể nào là mặt trên. Nếu như nói dấu hôn trên người Khương Tử Thù là do đàn ông lưu lại, như vậy sự nổi tiếng bất ngờ trong một năm qua của đối phương, tại sao với địa vị thấp nhất mà lại có thể tham gia chương trình thực tế tập hợp nhiều minh tinh đang hot như này đều có thể giải thích được. Hứa Tra là tay già đời trên tình trường, đương nhiên vừa liếc mắt là nhìn thấu dấu hôn tràn ngập dục vọng chiếm hữu trên người Khương Tử Thù không phải là do một người phụ nữ mềm mại làm ra, cho nên cậu ta mới cảm thấy ghê tởm.

Chúc Lương Cơ nhịn không được hỏi: “Làm sao anh biết?”

Hạ Tê Xuyên chỉ cười, Chúc Lương Cơ đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

“Bởi vì tôi cũng từng lưu lại,” Hạ Tê Xuyên hời hợt: “Trên người cậu.”