Yêu Đơn Phương

Chương 5: Tôi của ngày xưa




" Nếu bạn muốn biết nỗi CÔ ĐƠN là gì… thì hãy yêu một người… KHÔNG YÊU BẠN…"

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Đã gần 2 tháng kể từ khi Amaya vào học. Điều đó làm cô thích cậu. Mặc dù Kanzuo không có tình ý gì với Amaya vì cô không lọt được vào đôi mắt xanh của cậu ta, nhưng cô vẫn thích… thích cậu lắm… Amaya chưa từng trải qua cái cảm giác này bao giờ. Mỗi khi nhìn thấy cậu qua lại với các cô gái khác, Amaya lại cảm thấy cô đơn…

Tin đồn về Amaya ngày càng được lan rộng. Có những kẻ vì cực căm ghét cô nên đã bôi nhọ them khiến cô không chịu đựng nổi.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lúc đó, ở trên sân thượng…

- Đồ dị hợm, mau ra đi.

Amaya chui ra như 1 con mèo con, khó chịu nhìn nam sinh trước mắt, bực bội:

- Tôi không có dị hợm, cậu đừng có gọi tôi như vậy nữa được không?

- Vậy còn những tin đồn? - Kazuo xoay ánh mắt giận dữ liếc Amaya.

Amaya trầm ngâm hồi lâu, hít 1 hơi thật sâu cô buồn rầu nói:

- Hãy hiểu tôi… Theo cách mà cậu tiếp xúc với tôi… Chứ đừng hiểu tôi…Theo cách mà người khác... nói về tôi!

Vì vậy xin cậu đừng đánh giá thấp tôi nữa được không?

- Tôi không quan tâm đến những chuyện vô bổ, vì vậy hãy biến đi.

Kazuo tức giận nhìn Amaya mà bỏ ra những câu nói khó nghe.

- Tôi thích cậu… Vì vậy tôi mới bám theo cậu… Nhưng… nếu cậu đã nói vậy thì… Bắt đầu từ hôm nay…Tôi sẽ không đi tìm cậu nữa…Vì tôi bận… Bận đi tìm lại chính mình… của… NGÀY XƯA…