Yêu Cung

Chương 833: Thứ đã mất




- Bớt giả thần giả quỷ cho ta! Ta không tin trời, không tin số mệnh! Càng không tin những lời linh tinh trong miệng ngươi!

Một ngón tay của Âu Dương chỉ vào Lăng Tiêu bảo điện, mặt cười lạnh.

Cái gì là quá khứ, cái gì là hiện tại. Lại cái gì là tương lai. Nói cả ngày chỉ là mấy thứ mơ hồ.

Từ trước đến nay Âu Dươngtcũng không tin tương lai của con người không thể thay đổi.

Tử Kim Hồ Lô này có ích lợi gì? Đại biểu cho quá khứ? Đại biểu quá khứ, cái rắm. Quá khứ cũng đã theo gió biến mất, chẳng lẽ còn muốn sống vĩnh viễn trongquá khứ hay sao?

Vấn Tâm Thạch đại biểu cho hiện tại? Một tảng đá, mặc dù có lực khai thiên, cũng không thể nào đại biểu cho một thế giới!

- Ngươi có tin hay không không quan trọng. Tuy nhiên hai thứ đồ này vẫn phải cho ngươi!

Trong khi nói chuyện, một thây khô quắt giống như quái vật từ trong Lăng Tiêu Bảo Điện đi ra.

Sở dĩ nói gia hoả này giống như quái vật, chủ yếu bởi vì toàn thân hắn đều có một màu đỏ như máu, căn bản cũng không có màu sắc giống như làn da của nhân loại.

Nhân loại, dù sau khi chết hóa thành thây khô, da dẻ thông thường cũng có màu vàng sẫm hoặc là màu nâu. Nhưng bây giờ quái vật này toàn thân đỏ tươi như máu nhìn thế nào cũng cảm thấy tầng tầng quái dị.

Không bị dáng vẻ bên ngoài doạ, Âu Dương sử dụng quan tâm chiến ý, không ngừng kiểm tra quan sát gia hoả này. Nhưng Âu Dương vừa nhìn, lập tức bị dựng tóc gáy.

Đây là một người chết! Không sai, hơn nữa còn là một người đã chết vô số năm. Lúc này không ngờ người đã chết còn mở miệng nói chuyện? Hơn nữa trên người của hắn đừng nói là sức sống, ngay cả là linh hồn cũng đã sớm tan biến. Người chết như vậy không thể nào mở miệng nói chuyện được.

- Ngươi tới tìm thứ ngươi đã làm mất sao?

Lúc thây khô này nói chuyện, miệng miệng cũng không hề cử động. Tuy nhiên giọng nói này thật sự từ trong thân thể phát ra.

- Mang theo Tử Kim Hồ Lô và Vấn Tâm Thạch! Tử Kim Hồ Lô có thể giải đáp nghi hoặc của ngươi về quá khứ. Vấn Tâm Thạch có thể dẫn đường cho ngươi trong hiện tại. Thứ Kiêu Cung lại có thể dẫn dắt ngươi trong tương lai!

Trong khi thây khô nói chuyện, hai con cự long đã biến mất. Tử Kim Hồ Lô và Vấn Tâm Thạch chậm rãi lơ lửng trong không trung. Nguồn: http://truyenfull.vn

Âu Dương duỗi hai tay ra, cầm hai thứ này trong tay. Toàn thân hồ lô này màu tím. Đây là một loại chất hiệu không rõ tên. Quái dị chính là, hồ lô giống như thiên thành, không tìm được bất kỳ dấu vết điêu khắc nào.

Cầm hồ lô này trong tay có một cảm giác nặng như thiên địa. Nhưng Âu Dương cũng hiểu được, hồ lô này trên thực tế rất rất nhẹ. Chỉ có điều nó giống như ẩn chứa cả thiên địa bên trong. Cho nên nó khiến người ta có cảm giác nặng như thiên địa.

Phía trên hồ lô này có một nút hồ lô. Âu Dương đưa tay nhổ cái nút hồ lô xuống, sử dụng quan tâm chiến ý nhìn vào bên trong một chút. Vừa nhìn xuống, không ngờ Âu Dương trực tiếp nắm hồ lô ra ngoài...

Sau khi Tử Kim Hồ Lô bị Âu Dương ném ra ngoài không ngờ trực tiếp đập vỡ hư không tạo ra một đường hầm lóe lên huyền quang bảy màu. Hồ lô dần bay bao vào trong đường hầm rời đi xa.

Âu Dương rất muốn đưa tay bắt lấy hồ lô về. Nhưng bất luận hắn cố gắng như thế nào, hồ lô này đều giống như không thuộc về hắn vậy. Hư không mang theo lực lượng nặng tựa thiên địa xuyên qua thời không đi tìm chủ nhân chân chính của nó!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt Âu Dương cũng không còn vẻ tùy ý vừa nãy nữa. Vừa nãy mắt hắn đã nhìn thấy thứ quá kinh hãi! Đó là một thế giới, đó là một thế giới chân chính, bên trong có dòng sông, phàm nhân thần tiên.

Tất cả đều hiện ra bên trong hồ lô. Trong một hồ lô như vậy không ngờ lại chứa đựng cả một thế giới. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao Âu Dương lại tuột tay ném hồ lô ra ngoài.

- Xem ra ngươi và Tử Kim Hồ Lô kia vô duyên. Nó trải qua vô số phàm thế, tìm kiếm kỳ chủ. Ngươi đã không phải là chủ nhân của nó, nên nó lại phá tan hư không đi tới một thế giới khác. Có lẽ nó sẽ tìm được một chủ nhân của nó trong tiểu thế giới nào đó, một người có Thứ Kiêu Cung giống như ngươi...

Lúc thây khô nói chuyện, Âu Dương thoáng nhìn về phía Thứ Kiêu Cung trong tay mình.

Không sai. Ban đầu thời điểm hắn nhận được Thứ Kiêu Cung, Thứ Kiêu Cung đã vô cùng thần bí. Bất luận mình hỏi thăm như thế nào đều không thể hỏi ra được lai lịch của Thứ Kiêu Cung này. Mà bây giờ nghe thấy thây khô này nói như thế, chẳng lẽ Thứ Kiêu Cung ngày cũng giống như Tử Kim Hồ Lô đều không ngừng xuyên qua hư không, từ thế giới này đến thế giới khác, cuối cùng tìm được mình?

Nếu như vậy, Tử Kim Hồ Lô kia sẽ đi tới chỗ nào?

Một thần quang bảy màu chớp động. Một hỏa diễm màu tím từ cửu thiên rơi xuống. Lúc này phía dưới chính là hai quân giao chiến! Trăm vạn đại quân chiến đấu trên bình nguyên, giống như hai cái cối xay thịt, không ngừng có binh sĩ chết trận. Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Trận đại chiến này không biết đã khiến bao nhiêu tướng sĩ phải chôn xương nơi xức người. Không biết có bao nhiêu người từ đây về sau không có cách nào nhìn thấy vợ con già trẻ.

- Vì Ngọc Dương ta! Giết!

Một nam tử khoác khoác chiến giáp màu hồng cưỡi một con chiến mã cực kỳ thần tuấn. Tay hắn nâng trường kiếm màu vàng kim. Giơ kiếm chỉ thẳng. Tướng sĩ không sợ sống chết xông lên trận địa quân địch!

- Đại tướng quân Vương! Người xem trên trời!

Bỗng nhiên, có người gào lớn một tiếng. Sau đó liền nhìn thấy có một tia sáng màu tím giống như ngôi sao băng từ trên bầu trời rơi xuống!

Cảnh tượng như vậy nếu ở Tiên giới tất nhiên có thể không đáng chú ý. Dù sao tốc độ của tử quang kia không tính là quá nhanh. Nhưng trong thế giới không biết tên này, những binh sĩ đáng thương kia sao có thể tránh né được?

Hai phe đang giao chiến đã ngưng binh đao ngẩng đầu ngửa mặt nhìn lên bầu trời. Thế giới giống như bất động. Mọi người đều dùng ánh mắt sợ hãi lại có phần thành kính nhìn tử quang đang bay trên bầu trời!

Ầm...

Dưới sự va chạm của tử quang, bình nguyên trong phạm vi ngàn dặm liền biến mất. Một hẻm núi đã xuất hiện trong thế giới này! Khi hẻm núi hình thành, bốn phía núi đá đều là màu đỏ thẫm. Không gian giống như những gợn sóng lan tỏa.

Rất nhiều người đều nói núi đá này đã bị máu của các tướng sĩ nhuộm đỏ. Tử quang từ trên trời giáng xuống chính là sự trừng phạt của thiên thần. Nhưng bất luận lời đồn đại này có phải là thật hay không, nơi này đã có một cái tên mới, chính là Xích Thủy!

Bên trên Xích Thủy, tại một chỗ rất bình thường, một hồ lô màu tử kim bị bùn đất dần dần bao trùm. Phía trên bùn đất bắt đầu có cỏ xanh sinh trưởng chôn sâu hồ lô dưới nền đất.

Có thể Tử Kim Hồ Lô thật sự có linh tính. Nó đi tới thế giới này, có lẽ là đang đợi, chờ đợi chủ nhân tương lai của nó tới nơi này mang theo nó ngạo thị cửu tiêu...

Tất nhiên Âu Dương không thể biết được những điều này. Trong lúc vô tình hắn ném Tử Kim Hồ Lô ra không ngờ tạo thành trăm vạn sinh linh đồ thán. Tuy nhiên điều này cũng không thể trách hắn được. Tử Kim Hồ Lô có linh tính, nó có tư tưởng của chính nó...