Yêu Cung

Chương 739: Đại nhân đại nghĩa (2)




Viêm Ma Hoa chỉ cách thảm đỏ có một bước. Tuy nhiên ai cũng biết, một bước này có thể chính là gần ngay trước mặt mà xa tận chân trời, sẽ không có cả cơ hội để quay đầu lại.

Xuyên qua Nhân Từ Điện, trong lòng năm người thực sự có vài phần mất mát. Dù sao cảm giác trơ mắt nhìn cơ hội tiên tôn ở trước mặt mình mà không thể lấy được, thật sự rất khổ sở.

- Đại Nghĩa Điện!

Còn không chờ mọi người trấn tĩnh lại, Cốc Thanh Vũ đã mở miệng nói.

- Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta. Tên Yêu tổ thối tha này chiếm hết đại nhân đại nghĩa! Hắn cho rằng hắn là ai? Đệ nhất thánh nhân thiên cổ sao?

Lúc này Mộc Tùng vẫn còn luyến tiếc vì không lấy được Viêm Ma Hoa, cho nên tỏ ra đầy khinh thường đối với Yêu tổ.

- Các ngươi xem phía trước có người!

Bỗng nhiên, Âu Dương mở miệng. Nếu như so sánh về mắt, tất cả mọi người ở chỗ này tuyệt đối không phải là đối thủ của Âu Dương. Ở khoảng cách rất xa Âu Dương đã thấy được mấy bóng đen. Những bóng đen này có cao có thấp. Ở giữa còn đặc biệt có một cái bóng cao to nhất.

Mọi người nhìn thấy bóng đen phía xa đều cảm thấy cực kỳ khẩn trương. Chẳng lẽ nói trong đại điện có yêu tộc thượng cổ? Nếu như như vậy, bọn họ làm sao qua được? Đừng nói là bây giờ, cho dù trong tình huống không mất đi thực lực, bọn họ đối đầu với yêu tộc thượng cổ cũng chỉ có con đường trốn. Bây giờ thực lực đã mất hết, nếu đối mặt với yêu tộc thượng cổ, trên căn bản chính là tự mình đưa món ăn.

- Đừng khẩn trương. Đó là tượng đá!

Từ phía xa Âu Dương đã thấy được, đó là một nam tử mặc long bào. Tay trái của hắn cầm kiếm, đầu hơi nghiêng, trên mặt tỏ ra không đành lòng. Sở dĩ mấy pho tượng kia thấp hơn bởi vì bọn họ đều ngã quỳ trên mặt đất. Đầu những pho tượng này đều lăn trên mặt đất. Rất rõ ràng đầu bọn họ đã bị Yêu tổ dùng trường kiếm chém xuống.

Thấy cảnh tượng này Âu Dương cảm thấy hiếu kỳ. Nếu nơi này gọi là Đại Nghĩa Điện, vậy dù thế nào cũng phải có cái gì đó để ca công tụng đại nghĩa của Yêu tổ mới đúng. Tại sao lại xuất hiện bức tượng Yêu tổ giết người? Trong chuyện này ẩn chứa đại nghĩa gì sao?

Sau khi đoàn người đến gần nhìn pho tượng tới mức ngây người. Một lát sau Tháp Khắc rất lâu không nói gì cuối cùng đã mở miệng:

- Tương truyền Yêu tổ có tam huynh tứ đệ. Nhìn bảy bức tượng ngã quỵ ở mặt đất này hẳn là bảy người bọn họ!

- Cái gì? Giết huynh giết đệ còn dám gọi là Đại Nghĩa Điện sao?

Mộc Tùng nhìn pho tượng. Hắn cảm thấy không rõ. Giết huynh đệ của mình, hơn nữa còn giết sạch không tha người nào. Vậy còn dám gọi là Đại Nghĩa Điện, này không phải tự mình đánh mình mặt sao?

- Ta nghĩ nơi này hẳn có ý là đại nghĩa diệt thân! Ý muốn nói Yêu tổ vì đại nghĩa không tiếc diệt thân, cử chỉ đại nghĩa vì tương lai của Yêu tộc có thể từ bỏ tình huynh đệ!

Cốc Thanh Vũ nói ra suy đoán của mình.

- Thật thối. Đây là đại nghĩa sao? Nếu như ngay cả anh em kết nghĩa cũng làm thịt mà gọi là đại nghĩa, vậy thiên hạ này không cần tới chữ ma nữa! Ta thấy Yêu tổ không nên được gọi là Yêu tổ. Hẳn phải gọi hắn là Ma Tổ càng thỏa đáng!

Mộc Tùng vẫn luôn là người nói không giữ mồm giữ miệng. Tuy nhiên cũng không có ai nói gì hắn. Dù sao những lời hắn nói đều thể hiện ý tứ trong lòng mọi người.

Bảy huynh đệ đều bị giết sạch. Điều này được gọi là đại nghĩa diệt thân sao? Đây quả thực là phát rồ! Thực lực của Yêu tổ thông thiên. Với thực lực của hắn hoàn toàn có thể giam cầm vĩnh viễn bảy huynh đệ này, cần gì phải tiêu diệt tất cả như vậy. Nếu như đây là đại nhân đại nghĩa, vậy mỗi người đều cực kỳ nhân từ.

- Tương truyền cả đời Yêu tổ chưa từng cưới vợ. Trong chuyện này ẩn chứa một bí mật thiên cổ. Yêu tổ chưa lập gia đình, nhưng lại có đời sau. Mà người đời sau của hắn mãi mãi là một bí mật. Có thể trên đường đi tới, chúng ta sẽ vạch trần bí mật này!

Mỗi lần Tháp Khắc mở miệng, hắn đều nói ra chính xác điểm yếu của câu chuyện. Cốc Thanh Vũ kín đáo liếc mắt nhìn Âu Dương một cái, sau đó lại quay về phía Âu Dương gật đầu, giống như hiểu rõ điều gì.

- Một đời không cưới vợ, lại có đời sau. Rốt cuộc là có chuyện gì?

Trái lại, Yên Hồng cảm thấy hứng thú đối với điều này hơn bất kỳ cái gì gọi là đại nhân đại nghĩa đó. Dù sao nữ nhân đối với những thứ như tình yêu này, thực sự rất có hứng thú.

- Không biết, tuy nhiên nếu nơi này là mộ của Yêu tổ, như vậy chỉ cần chúng ta tiếp tục đi, cuối cùng nhất định có thể mở ra bí mật này.

Tháp Khắc lắc đầu. Rất rõ ràng lần này hắn không nói dối. Bởi vì trong mắt của hắn cũng có mấy phần mơ hồ.

- Quan trọng chính là chúng ta có mạng đi tới cuối cùng không? Nơi này đầy những cơ quan. Trong lòng mỗi người chúng ta đều có quỷ, có tính toán đối với nhau, lại bị Yêu tổ tính toán, lại bị cơ quan ám toán. Không biết chúng ta có thể có mấy người đi tới cuối cùng...

Âu Dương lắc đầu cười khổ. Những người này ngay cả một chút tín nhiệm cũng không có.

Đừng thấy vừa nãy mình cứu Mộc Tùng. Chân chính mà nói, Âu Dương sẽ không tin tưởng Mộc Tùng. Đừng thấy Yên Hồng là một nữ tử, nhìn vẻ ngoài luôn dựa vào Âu Dương. Nhưng Âu Dương cũng không cảm thấy nàng thật sự đứng ở phía mình.

Những người này không phải huynh đệ hay bằng hữu của mình. Nếu như cùng đám người Hoàng Thiên Vệ Thi tiến vào, như vậy Âu Dương sẽ không sợ bất kì cái gì. Bởi vì bất cứ lúc nào bên cạnh hắn cũng có huynh đệ bằng hữu. Nhưng đi cùng với những gia hỏa này, mỗi người đều rắp tâm hại, có quỷ mới biết lúc nào bọn họ sẽ bán đứng mình.

Nắm chặt Thứ Kiêu Cung một cái, Âu Dương biết, đây có lẽ là chỗ dựa cuối cùng của mình. Tuy rằng lực lượng của Thứ Kiêu Cung đã bị tiêu trừ, nhưng Thứ Kiêu Cung vẫn là thánh binh. Cái cánh cửa ngọc Thương Hải kia, cho dù là thần kiếm Kỳ Lân Nha cũng chỉ có thể lưu lại dấu vết mờ mờ. Nhưng Âu Dương lại có cảm giác, nếu dùng Thứ Kiêu Cung tuyệt đối có thể dễ dàng phá cửa. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Nói nhiều như vậy làm gì. Chúng ta đi được tới đâu hay tới đó!

Trong mắt Cốc Thanh Vũ có chút bi ai. Đúng như lời Âu Dương đã nói. Những người này có ai không có ý đồ riêng của mình. Cũng không ai biết trong lòng ngươi khác nghĩ cái gì. Bọn họ không chỉ phải đề phòng Yêu tổ, đề phòng các vật trong mộ, còn phải đề phòng đồng bọn bên cạnh mình. Nói như vậy trên đường đi bọn họ sẽ càng thêm gian khổ.

Âu Dương thoáng nhìn về phía Tháp Khắc. Hiện tại hắn cơ bản đã hiểu. Gia hoả này tạm thời sẽ không ra tay với Cốc Thanh Vũ. Bởi vì hắn còn cần kết bạn với mọi người để đi tới nơi. Đợi đến thời điểm cuối cùng, tên gia hỏa lòng lang dạ sói này nhất định sẽ ra tay giết chết Cốc Thanh Vũ, sau đó đối phó với mọi người.

Nhưng Âu Dương nhìn mọi người. Những người này không phải cũng như vậy sao? Biết rõ hồng thạch có khả năng bảo tồn linh hồn của Yêu tổ, biết rõ mọi người đi vào có thể là chìa khoá, nhưng những người này vẫn lựa chọn đi vào.