Yêu Cung

Chương 597: An Nhiên




- An Nhiên...

Văn Mi nhớ lại Huyết Tinh Đồ Phu An Nhiên khi xưa, năm trăm trận khiêu chiến lôi đài tử vong đầu tiên quả thực tiến hành rất bình yen, rất nhiều cường giả đều mạnh hơn An Nhiêu, chẳng qua về sau những người đó đều bị An Nhiên từng bước một đánh bại.

Nếu như không phải cuối cùng lôi đài tử vong không thể nào an bài đối thủ cho An Nhiên nữa mà phải thực sự rút thăm chọn đối thủ, có lẽ An Nhiên còn có thể tiến xa hơn được nữa.

Ngồi ở trong căn phòng mà lôi đài tử vong an bài cho mình, Âu Dương nhìn quanh căn phòng rộng lớn, không thể không nói lôi đài tử vong thu xếp cho người báo danh thiên nhân trảm vẫn rất tốt, chẳng qua Âu Dương biết lý do vì sao lại thế.

Bởi vì người tham gia thiên nhân trảm đều chỉ có một con đường chết, những người này sau khi chết thì tiên thạch bọn họ thắng được sẽ đều thuộc về lôi đài tử vong, cho nên nói trắng ra những người này đều là tới đây biểu diễn miễn phí. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Đối với những người đại nghĩa đi biểu diễn miễn phí lôi đài tử vong làm sao có thể bạc đãi bọn họ được! Bằng không còn có ai thèm tới tham gia thiên nhân trảm đây?

Ngồi trên chiếc giường lớn, Âu Dương biết, ba ngày sau cuộc khiêu chiến của mình sẽ bắt đầu, nghĩ tới đó khóe miệng Âu Dương lại khẽ nhếch lên.

- Chân Linh Giới vì sao lại không có lôi đài tử vong như thế này nhỉ...

Âu Dương có chút tiếc nuối nói, kỳ thực ý tứ của Âu Dương rất rõ ràng, nếu như Chân Linh Giới có một lôi đài tử vong như thế, có lẽ tốc độ đề thăng của Âu Dương sẽ càng nhanh hơn nữa.

Âu Dương bên này hưng phấn, nhưng những người tham gia thiên nhân trảm khác lại không phải như vậy, ban đầu khi mới tham gia thiên nhân trảm có rất nhiều người đều là những nhân vật ngạo khí vô song, cảm giác bản thân chính là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.

Thế nhưng sau khi đánh xong vài trận bọn họ liền hiểu ra, thiên nhân trảm căn bản chính là một mộ phần, từ khi ký xuống hiệp ức bọn họ chẳng khác nào một người đã chết.

Rất nhiều người vốn có thể khiêu chiến được ba trăm trận đầu tiên, nhưng khi biết không có hi vọng, đến khi tín niệm tan biến bọn họ cũng không còn tâm tư để tiếp tục khiêu chiến nữa, đó cũng là lý do vì sao lôi đài tử vong hiện tại ngay cả bách nhân trảm cũng đều khó xuất hiện.

Biết rõ hẳn phải chết, hà tất còn phải đi phấn đấu? Cũng không phải bất kỳ ai cũng có được tâm trí không chịu thua như Âu Dương, rất nhiều người vừa gặp phải khó khăn liền đã buông xuôi...

- Ba ngày sau thu xếp cho Diêm La đấu với Linh Vương Linh Vương đã thắng chín mươi chín trận liên tiếp, hiện tại khí thế của hắn vẫn còn rất cao, rất nhiều người đều đến để theo dõi Linh Vương thi đấu, trước hết cứ để cho tiểu tử này diệt đi uy phong của Linh Vương.

Cao tầng quản lý của lôi đài tử vong lúc này đang an bài đối thủ giao chiến trong trận đầu tiên ba ngày sau của Âu Dương.

Môn khẩu lôi đài tử vong tụ tập rất đông khán giả, chẳng qua trên mặt những người này lại không hề mang sự kích động như trong tưởng tượng, mà tựa như họ bị ép buộc phải đi xem trận đấu này.

- Lưu quản gia, ngươi nói xem lôi đài tử vong đang làm cái quỷ gì vậy, ta muốn mua Linh Vương bọn họ không bán, hiện tại lại tổ chức đi xem miễn phí để chúc mừng trận chiến thứ một trăm của Linh Vương!

Một thân nam tử trẻ tuổi một thân bạch y tướng mạo bất phàm nhíu mày hỏi một người trung niên bên cạnh.

Trong lúc đang chen chúc chật chội, vậy mà bên cạnh hai người này lại không ai dám đến gần, vẻn vẹn chỉ từ một điểm này đã có thể thấy hai người này tuyệt đối xuất thân bất phàm.

- lôi đài tử vong bất kể thế nào cũng tuyệt đối không thể bán ra tuyển thủ đăng ký tham gia thiên nhân trảm, không phải cái giá thiếu gia đưa ra ít, mà là bọn họ có nguyên tắc của bọn họ, nếu bọn họ tùy ý bán ra tuyển thủ thiên nhân trảm, như vậy lôi đài tử vong không cần thiết phải tồn tại nữa.

Lưu quản gia nói với nam tử trẻ tuổi.

- Vậy cái vụ chúc mừng trận chiến thứ một trăm này là có ý gì? Theo ta được biến từ khi lôi đài tử vong xuất hiện đến giờ mới chỉ duy nhất một lần tổ chức chúc mừng An Nhiên tiến hành trận thắng liên tiếp thứ tám trăm mà thôi!

Thiếu niên kia tiếp tục nói.

- lôi đài tử vong đã không còn huy hoàng như năm đó, hiện tại bọn họ cũng đã không còn biện pháp nào, Linh Vương tự nghĩ ra phương pháp tu luyện linh hồn, xem như là một nhân vật khá bản lĩnh, thiếu gia nhìn trúng cũng chính là công pháp của hắn. Còn lôi đài tử vong thì lại muốn tạo thế cho Linh Vương, muốn xây dựng ra một An Nhiên thứ hai!

Lưu quản gia đối với những sự tình này vẫn hiểu khá rõ, chẳng qua lần này hắn lại đoán sai.

- Tạo ra một An Nhiên? An Nhiên được xưng tụng là siêu cấp thiên tài nếu không ngã xuống chắc chắn có thể vượt qua cả Hoắc Khải Phong, đáng tiếc a đáng tiếc, lôi đài tử vong này đã giết chết biết bao nhiêu cường giả.

Nam tử trẻ tuổi nói đến đây, Lưu quản gia lại nhẹ nhàng kéo góc áo hắn.

- Thiếu gia, lôi đài tử vong thực lực sợ rằng còn vượt qua cả tứ tông, cho nên những lời này không nên nói nhiều thì tốt hơn.

Lưu quản gia biết lôi đài tử vong không hề dễ chọc, nếu như nói lung tung ở đây mà bị bọn họ nghe thấy thì lại rách việc.

- Hừ!

Người trẻ tuổi tuy rằng cuồng ngạo, nhưng hắn không ngốc, hắn hiểu rõ lời Lưu quản gia không sai, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rồi không tiếp tục nhắc đến những việc liên quan tới lôi đài tử vong nữa.

Lôi đài tử vong, có người nói nếu như toàn bộ chỗ ngồi đều được mở ra thì đủ để dung nạp tới hơn một ức người, việc trọng đại như vậy cũng chỉ có trận chiến thứ tám trăm của An Nhiên năm đó mới từng xuất hiện qua mà thôi.

Khi đó An Nhiên có thể nói là khắp thiên hạ không ai không biết, vốn tuyển thủ thiên nhân trảm mỗi ngày đều phải thi đấu, nhưng lôi đài tử vong lại kéo dài thời gian cho An Nhiên, đổi thời gian thành mười ngày mới đấu một trận, cũng bởi vì điều này, lôi đài tử vong đã từng bị toàn bộ Tiên giới đả kích, nhưng chẳng ai có biện pháp làm gì lôi đài tử vong, dù sao tuyển thủ là của người ta, thời gian cũng do người ta quyết định.

Nhưng cho dù như vậy, mỗi khi An Nhiên thi đấu thì sẽ xuất hiện vô số người từ bốn phương tám hướng trong Tiên giới chạy tới Di Vong chi thành để tranh thủ xem trận tỷ thí của hắn.

Mỗi một lần khi mọi người cảm thấy An Nhiên sắp ngã xuống, hắn đều có thể bộc phát ra được sức chiến đấu càng cường đại đủ để xoay chuyên cành khôn. Cho nên trong lòng rất nhiều người cho rằng, nếu như An Nhiên rút lui khỏi lôi đài tử vong sau trận đấu thứ tám trăm, vậy thì thành tích của hắn tuyệt đối sẽ là cao nhất.

Mặc dù trôi qua rất lâu rồi, nhưng vẫn có nhiều người cảm thấy vì An Nhiên mà tiếc hận, thậm chí năm đó có vô số cường giả muốn thu An Nhiên làm đệ tử, nhưng An Nhiên đã định trước chỉ là một ngôi sao băng, mặc dù sáng lạn không gì sánh được, nhưng sự huy hoàng của hắn cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi.