Yêu Cung

Chương 452: Vạn kiêu cùng bay




Lực lượng dao động đáng sợ như vậy đã chấn động linh nguyên xung quanh, mắt trận nương tựa vào linh nguyên tồn tại sao có thể chịu đựng được đại chiêu của nhiều cường giả như vậy?

Âu Dương đi đường khác với mọi người, hắn hóa thành tia chớp đen, chớp lóe mấy lần đã tới ngoài bốn, năm ngàn dăm cách Vân Đỉnh thiên cung.

Âu Dương nắm Thứ Kiêu cung, hắn đã tiến vào Đại Đế, mặc dù pháp thân cự tượng biến mất, Đại Đế chân thân tạm thời không thể ngưng tụ, nhưng hắn chỉ dựa vào yêu khí phát huy ra sức chiến đấu tuyệt đối cực kỳ đáng sợ. Kéo dây cung Thứ Kiêu cung, huyết sắc tên lại xuất hiện trên dây cung. Thần Sư Chi Nhãn màu vàng của Âu Dương xuyên thấu khoảng cách mấy ngàn dặm, tỏa định một đệ tử thiên cung yếu nhất, nhưng hắn vẫn chưa ra tay.

Yêu Cung Thủ thắng ở đột ngột, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì nhất định phải giết chết một đệ tử.

- Yêu Cung Thủ rất ít cơ hội, nắm chắc mọi cơ hội mới thắng bất ngờ!

Âu Dương biết tên của hắn đến bây giờ khó mà xứng đôi cùng tu vi, bởi vì hiện tại tên của hắn không thể một kích tất sát như trước kia. Ở trong lòng Âu Dương, dù là cường giả gì thì tên của hắn nên là một kích có thể tất sát, khi đạt đến bước đó thì tiễn thuật của hắn mới chân chính đại thành.

Âu Dương cảm thấy tất sát thuật này chắc có liên quan đến ý chí hủy diệt, đại biểu cho giết chóc trong ý chí viễn cổ. Ngày mà Âu Dương ngộ đạo ý chí hủy diệt sẽ là lúc hắn bắn ra mũi tên tất sát!

Âu Dương nhìn chằm chằm người yếu nhất trong bảy Đại Đế của thiên cung, đúng lúc người này là Huyễn Thuật Sư, với hắn giống như là oan gia ngõ hẹp.

- Không thể trách ta!

Mới rồi Âu Dương luôn chờ đợi xem cái tên này rốt cuộc là gì, bây giờ gã khống chế một phen lực linh hồn đã hoàn toàn bại lộ thân Huyễn Thuật Sư của gã. Mặc dù khoác lớp da Đại Đế, dù cho gã có thân thể Đại Đế thì gã vẫn là một Huyễn Thuật Sư khống chế linh hồn, lực linh hồn mới là căn nguyên của gã.

Cái danh Huyễn Thuật Sư chung kết giả không phải nói suông, Âu Dương bắn ra tên trời sinh có lực lượng đánh bại linh hồn, chẳng qua hiện tại hắn không rõ ràng mũi tên rốt cuộc là bởi vì thể chất của mình khác hẳn người thường hay vì Thứ Kiêu cung có điểm nào bí ẩn.

Một vệt sáng dỏ bay ra khỏi cung của Âu Dương, huyết quang xuyên thấu tầng mây trắng. Mấy ngàn dặm xa ở trước mũi tên chưa đến một giây đã bay trên chiến trường.

*Phập!*

Một trưởng lão Vạn Tiên sơn đang đấu với Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế bỗng nghe có tiếng da bị xuyên thấu, gã nhìn hướng đối thủ, phát hiện mới nãy còn đánh hăng say giờ ngực đối thủ cắm một mũi tên màu đỏ.

- Tên thật đáng sợ!

Trưởng lão Vạn Tiên sơn há hốc mồm nhìn mũi tên đâm thủng ngực, tên đến từ nơi xa, từ tay Âu Dương. Mũi tên này có năng lực tiêu diệt Đại Đế, điều này khiến trưởng lão vô cùng kinh ngạc.

Ai cũng nghe nói chuyện Âu Dương ở Mê Hồn Hải liên tục giết chết hai Đại Đế, nhưng chuyện đó diễn ra ngay trước mắt thì ai nấy vô cùng giật mình.

Âu Dương một mũi tên xé nát linh hồn Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế xong không có vẻ gì là giật mình. Tùy theo đẳng cấp tăng cao, tên của hắn không thể như trước kia một kích tất sát, nếu mũi tên không thể một kích diểt Huyễn Thuật Sư vốn nên bị hắn khắc chế chặt chẽ, vậy Đại Đế như hắn có ý nghĩa gì nữa?

Một mũi tên bắn thủng một Đại Đế, dù là Khúc Hướng Tiền trông thấy cũng trợn mắt há hốc mồm.

Mũi tên này không lộ sâu cạn nhưng ai có ngờ nó tiêu diệt ngay lập tức?

"Năng lực hoàn toàn đè chết Huyễn Thuật Sư của tiểu tử này còn tồn tại, dù là Đại Đế đối mặt mũi tên của hắn chỉ đành ôm hận."

Bạch Hủ Minh một bên cùng Lỗ Tu liên hợp lấy kiếm trận không ngừng suy yếu trận đồ của Khúc Hướng Tiền, một bên suy nghĩ.

Âu Dương lại kéo cung, tâm tình sát thủ máu lạnh lại trở về. Bây giờ Âu Dương dùng Thần Sư Chi Nhãn liếc Đại Đế thiên cung đang chém giết, hắn vẫn tìm mục tiêu Huyễn Thuật Sư. Thiên cung có bảy Đại Đế, tính luôn kẻ mới bị giết bây giờ còn lại sáu. Âu Dương nhìn hồi lâu, trong sáu người có hai là Trận Đồ Sư, một là Yêu Chiến Sĩ, một là Lục Tiên, cái này leiecs mắt liền nhìn ra. Hai người kia đến giờ vẫn không bùng phát ra bất cứ lực lượng căn nguyên để chiến đấu.

- Hừ hừ! Dù ngươi có ẩn núp kín hơn cũng vô dụng!

Rất nhanh, Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương xuyên thấu thể chất hai người kia, bắt giữ lực linh hồn mạnh mẽ trong người họ.

Hai Đại Đế Huyễn Thuật Sư một là Đại Đế bình thường, một đã bước chân vào đỉnh Đại Đế. Âu Dương biết nếu hôm nay tiêu diệt hết hai người thì hắn cách đỉnh Đại Đế không còn xa. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Nghĩ đến bá khí đỉnh Đại Đế giương cung khá khung trời, Âu Dương tràn ngập mong chờ.

Trên dây cung vòng xoáy đỏ từ từ hình thành, một huyết sắc tên như là tru sát lệnh nhắm vào đỉnh Đại Đế. Lúc này đỉnh Đại Đế đơn độc đấu với hai người, Âu Dương không biết mũi tên của mình có thể uy hiếp đến đỉnh Đại Đế hay không.

Ngoài ngàn dặm, huyết sắc tên mang theo lực lượng xé rách tất cả xuyên qua mây mù. Một giây sau, mũi tên mang theo dự phán thuật đâm vào lưng Huyễn Thuật Sư đỉnh Đại Đế! Nhưng Âu Dương dù gì mới vào Đại Đế, mặc dù hấp thu huyết lực một Đại Đế nhưng cách đỉnh Đại Đế còn có một khoảng.

Tuy mũi tên này bắn thủng lồng ngực Huyễn Thuật Sư đỉnh Đại Đế nhưng không thể xé nát linh hồn của gã.

- Không chết! Như vậy mà vẫn chưa chết!

Ánh sáng vàng trong mắt Âu Dương lại biến thành huyết quang, kéo dây cung hai mũi tên, yêu khí đỏ tuôn vào Thứ Kiêu cung. Sau khi được tu sửa lành lặn, Thứ Kiêu cung lần đầu tiên phát huy huy lực chân chính của nó.

Hai huyết sắc kiêu hai bên Thứ Kiêu cung cùng phát ra tiếng hú, hai con kiêu hóa thành hai kiêu thủ tên xuất hiện trên dây cung!

Thanh âm không trong trẻo nhưng tiếng hú truyền ra mấy ngàn dặm phát ra từ Thứ Kiêu cung.

- Mũi tên linh hồn đỉnh Đại Đế, vạn kiêu cùng bay, ngươi đi chết đi!

Nhiều năm trước Âu Dương từng muốn thành Đại Đế bắn ra vạn kiêu cùng bay, hôm nay cuối cùng bước vào Đại Đế, đã có thể kéo Thứ Kiêu cung, hắn tràn ngập mong chờ vạn kiêu cùng bay!

- Gru!!!

Huyết sắc kiêu biến thành mũi tên hú vang, Âu Dương thả lỏng dây cung.

- Gru!!!

Tiếng hú chấn vỡ vô số đám mây, khiến toàn bộ mây gần Âu Dương và Vân Tiêu bảo điện năm ngàn dặm đều tách ra lộ một con đường.

Khi đám mây bị xé rách thì Âu Dương cũng thả dây cung! Chỉ nghe tiếng hú lại vang lên, hai con huyết sắc kiêu dùng tốc độ không quá nhanh, chúng bay qua để lại một chuỗi cái bóng, những cái bóng không lâu sau sống lại bay theo huyết sắc kiêu đằng trước, rồi lại kéo ra cái bóng.

Cái bóng không ngừng xuất hiện, không ngừng sống lại, đám mây quanh các huyết sắc kiêu biến thành màu đỏ. Hơn mười giây sau, Âu Dương phát hiện mình ở trong huyết sắc kiêu, bốn phía đều là huyết sắc kiêu của mình.

Đây mới là vạn kiêu cùng bay, nhiều huyết sắc kiêu như vậy nếu chạy đến Huyễn Chân tông bắn một mũi tên thì tuyết đối là chết một đống!