Yêu Cung

Chương 342-343: Oai nghiêm của Chiến đế




Nếu đạt được Đại Đế đỉnh phong giống như hắn, như vậy linh hồn gần như bất diệt. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bạch Hủ Minh chỉ là trục xuất Quý Thành Không chứ không tru sát hắn. Không phải Bạch Hủ Minh không có năng lực giết chết Quý Thành Không, mà là cho dù hủy diệt thân thể của Quý Thành Không, muốn bóp nát linh hồn của hắn cũng rất khó khăn, chi bằng trục xuất hắn ra ngoại vực, để lực lượng ngoại vực chậm rãi hủy diệt hắn.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Đạm Thai Côn mở miệng hỏi đám đệ tử Đạm Thai gia xung quanh.

- Là... Là...

- Là cái gì, nói.

Đạm Thai Côn nhìn một tên đệ tử Pháp Thân ấp a ấp úng, khẩu khí cũng không tốt. Dù sao liên tục ngã xuống hai Đại Đế, Đạm Thai gia từ lâu đã phát cuồng.

- Có một mũi tên huyết sắc đột nhiên xe hư không xuất hiện ở Bách Tôn Đảo, sau đó Lang Khung trưởng lão đã bị mũi tên huyết sắc kia giết chết..

Tên đệ tử Pháp Thân thành thật nói.

- Cái gì gọi là bị mũi tên giết chết? Lẽ nào Đạm Thai Lang Khung không có phản kháng sao?

Đạm Thai Côn quan tâm nhất chính là cái này.

- Không có... Mũi tên kia xuất hiện rất quái lạ, nó giống như từ một chỗ nào của thời không chui ra, chỉ chợt lóe cũng đã mang đi linh hồn của trưởng lão, tiếp theo trưởng lão..

Tên đệ tử không tiếp tục nói nữa, bởi vì hắn phát hiện sắc mặt của Đạm Thai Côn đã trở nên vô cùng xấu xí .

Đạm Thai Côn ôm lấy thi thể Đạm Thai Lang Khung từ trên đá ngầm, con mắt đã bị lửa giận đốt thành đỏ đậm, phát tiết phẫn nộ của hắn.

- Truyền lệnh cho các đệ tử toàn lực tìm kiếm, nhất định phải tìm ra hắn, một khi phát hiện ra Âu Dương, lập tức báo cho Đạm Thai gia, Đạm Thai gia nhất định phải giết người này.

Thanh âm của Đạm Thai Côn rất lớn, toàn bộ người trên Bách Tôn Đảo đều có thể nghe thấy rất rõ.

Đạm Thai Côn nói xong, hai mắt đỏ đậm nhìn đám người bên Vạn Tiên Sơn chậm rãi nói:

- Vạn Tiên Sơn khinh người quá đáng, hôm nay ta muốn các ngươi đền mạng.

Đạm Thai Côn nói xong, một tay ôm lấy Đạm Thai Lang Khung, bên người hắn phân hoá ra từng bóng màu đen. Những cái bóng này chính là chân thân Đại Đế của hắn, đây là dạ hành thuật độc hữu của Đạm Thai gia truyền thừa từ thời viễn cổ.

Một người hóa thành nghìn vạn, nghe nói lúc đó dạ hành thuật đã đạt được đỉnh phong, mỗi một một cái bóng đều là chân thân, khi chiến đấu ngươi tựa hồ không thể nào tìm được chỗ ở của chân thân.

Lúc này Đại Đế chân thân của Đạm Thai Côn xuất hiện chứng tỏ hắn thực sự nổi giận, liên tục bị giết chết hai gã trưởng lão cấp Đại Đế, cho dù là Đạm Thai gia tộc cũng không chịu nổi đả kích này. Lúc này tru sát người của Vạn Tiên Sơn chẳng khác nào muốn nói cho toàn bộ Chân Linh Giới, Đạm Thai gia muốn khai chiến với Vạn Tiên Sơn.

- Đạm Thai Côn, ngươi là muốn triệt để trở mặt với Vạn Tiên Sơn.

Mục Uyển tiến lên một bước chắn trước mặt đám người Mễ Bản, nhưng trong lòng Mục Uyển cũng vô cùng bất an, nàng chỉ là Pháp Thân, nếu Đạm Thai Côn xuất thủ, nàng chỉ có thể chống đỡ một chút. Cho nên nếu hôm nay Đạm Thai Côn muốn giết người, nàng chỉ có thể nhận mệnh.

- Trở mặt? Là Vạn Tiên Sơn các ngươi không biết xấu hổ, liên tiếp giết chết hai gã Đại Đế của Đạm Thai gia ta, thực sự khi dễ Đạm Thai gia ta không người sao? Bất luận là Âu Dương hay là các ngươi đều phải chết.

Đạm Thai Côn đã nổi giận, cái bóng bên người hắn bắt đầu lao về phía đám người Mục Uyển, lúc này xung quanh Mục Uyển chỉ còn lại người của Vạn Tiên Sơn.

Ngay cả cường giả như U Nguyệt Ảnh cũng lựa chọn né tránh, không phải nàng sợ, cũng không phải Thái Nhất Tông sợ. Mà là ngươi đứng dưới mái hiên đôi khi ngươi phải cúi đầu.

Nếu là ở Lâm Hải Cảnh, ngay câu nói khiêu khích đầu tiên của Đạm Thai Minh sợ rằng đã đủ để U Nguyệt Ảnh đập hắn thành tàn phế.

- Đạm Thai Côn, ngươi cũng biết nếu hôm nay ngươi giết chúng ta, như vậy Thái thượng trưởng lão chắc chắn sẽ sát đến Thánh Tà Đảo tìm các ngươi.

Lúc này Mễ Bản chỉ có thể xuất ra Bạch Hủ Minh để áp người.

- Ha ha ha ha. . . Thái thượng trưởng lão? Ta thật sự muốn nhìn xem Thái thượng trưởng lão của các ngươi có phải là thổi ra không.

Đạm Thai Côn nói xong, toàn thân hóa thành hư ảnh lao về phía đám người Vạn Tiên Sơn.

Đạm Thai Côn khẽ động, Đại Đế chân thân của hắn cũng chính là vô số bóng đen đều đi theo phía sau hắn, hợp thành một chuỗi Đạm Thai Côn. Đây là Đạm Thai Côn toàn lực xuất thủ, Mục Uyển không có cách nào, chỉ có thể trong nháy mắt mở trận đồ cực mạnh để chống đỡ.

- Ầm. . .

Trận đồ ngăn chặn kích thứ nhất của chân thân Đạm Thai Côn, lập tức tan vỡ thành mảnh nhỏ, sau đó toàn bộ cái bóng của Đạm Thai Côn bắn trúng Mục Uyển, toàn thân Mục Uyển đã không còn bất cứ lực chống đỡ nào, miệng phun máu tươi, trực tiếp bay ra hơn mười thước, rơi xuống mặt đất, không biết sinh tử.

- Chỉ trách Vạn Tiên Sơn các ngươi làm người hơi quá đáng.

Hư ảnh của Đạm Thai Côn lần thứ hai thoáng hiện, lúc này đã không có Mục Uyển chống đỡ, người của Vạn Tiên Sơn chắc chắn sẽ chết.

- Ầm. . .

Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng người của Vạn Tiên Sơn nhất định phải chết, Đạm Thai Côn đang đứng giữa không trung, phảng phất như bị viễn cổ cự thú bắn trúng, toàn thân bay ra ngoài trăm mét mới dừng lại được.

Biến hóa bất ngờ như vậy nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Đạm Thai Côn cường thế như vậy làm sao lại bị một kích đánh thành như vậy? Giữa lúc mọi người đang nghi vấn, trên bầu trời bỗng nhiên cuồng phong gào thét, giống như ngày diệt vong đen tối phủ xuống Bách Tôn Đảo.

Lúc này bầu trời lại bị che khuất, khí tức kinh khủng từ bốn phương tám hướng uy áp về phía Bách Tôn Đảo. Khi khí tức này xuất hiện, thậm chí Đạm Thai Côn từ bỏ cả suy nghĩ bỏ trốn.

Khí tức này là khí tức viễn cổ, đây chính là cường giả ngộ đạo viễn cổ ý chí. Ở Đạm Thai gia cũng có cường giả như vậy, Đạm Thai Côn biết rất rõ, nếu cường giả như vậy muốn trục xuất mình hầu như không cần tốn nhiều sức.

Thân ảnh màu xám từ trên trời hạ xuống, toàn thân Bạch Hủ Minh được mây mù màu đen bao phủ, khi hắn xuất hiện, ngay cả mây mù trên Mê Hồn Hải cũng bị mây mù màu đen quanh người hắn thôn phệ, lôi điện lóe ra trên bầu trời, phảng phất như đang nói lúc này Bạch Hủ Minh đang tức giận.

- Thái thượng. .

Thấy Bạch Hủ Minh xuất hiện, tất cả mọi người của Vạn Tiên Sơn đều kích động la lên. Một giây trước, bọn họ còn bị uy hiếp sinh mệnh, nhưng vào giây phút cuối cùng Bạch Hủ Minh lại chạy tới. Có Thái thượng trưởng lão Bạch Hủ Minh ở đây, cho dù là Đạm Thai gia cũng tuyệt đối không dám ra tay làm càn.

- Vạn Tiên Sơn hình như đã yên lặng quá lâu, các ngươi đã quên Vạn Tiên Sơn lấy chiến đấu để sinh tồn sao.

Bạch Hủ Minh đưa mắt nhìn Đạm Thai Côn rơi trên mặt đất, mấy trăm năm trước hắn từng giao thủ với đại trưởng lão này một lần, lúc đó hắn mới tiến vào Đại Đế, tám trăm năm sau hắn bước vào Đại Đế đỉnh phong, nhưng mình cũng đã đắc ngộ viễn cổ lực, chênh lệch so với trước kia còn lớn hơn vô số lần.

- Bạch Hủ Minh. . .

Thấy Bạch Hủ Minh xuất hiện, Đạm Thai Côn bắt đầu kinh hoảng một chút, về phần sợ hãi hắn còn chưa nói tới. Đạm Thai Côn từ trên mặt đất chậm rãi đứng dậy, một chưởng vừa rồi xác thực vô cùng ngoan độc, nếu như không phải bắn trúng bản tôn của hắn, đổi thành Đại Đế chân thân cho dù không bị nghiền nát, cũng tuyệt đối xuất hiện vết rách.

- Bạch Hủ Minh, người của Vạn Tiên Sơn các ngươi liên tiếp giết chết hai gã Đại Đế của chúng ta, ngươi giải thích thế nào đây?

Đạm Thai Côn căm tức nhìn Bạch Hủ Minh. Lúc này hắn và người của Vạn Tiên Sơn đã thay đổi vị trí thợ săn và con mồi với nhau.

- Ta không biết.

Bạch Hủ Minh nhìn thoáng qua Đạm Thai Côn nói:

- Ta chỉ thấy người của Đạm Thai gia tộc các ngươi muốn giết người của Vạn Tiên Sơn ta.

- Ngươi. . . Ngươi một chút đạo lý cũng không có.

Đạm Thai Côn bị Bạch Hủ Minh chọc tức không nhẹ, nhưng hắn cũng không phát tác, dù sao Bạch Hủ Minh thật sự quá cường đại.

- Muốn giết người của Vạn Tiên Sơn ta, tốt nhất là nên chuẩn bị bị giết.

Bạch Hủ Minh liếc mắt về phương hướng Thánh Tà Đảo, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười, người khác không thể thấy, hắn đương nhiên cũng không cách nào xuyên thấu sương mù dày đặc, nhìn sang bên kia, nhưng Bạch Hủ Minh quá cường đại. Cảm ứng của hắn sớm đã cảm ứng được một số biến hóa.

- Ầm. . .

Một chưởng quét ra, toàn thân Đạm Thai Côn giống như một con diều rách nát bị một kích này đánh rơi xuống đại dương.

- Nếu tới rồi, hà tất giấu đầu lộ đuôi.

Bạch Hủ Minh xoay người sang nói với đám người của Vạn Tiên Sơn:

- Đợi ở Bách Tôn Đường, không ai dám động vào các ngươi đâu.

Câu nói này thật sự quá bá đạo, ở trên địa bàn của người ta cũng dám nói như vậy, trên đời này người dám chạy đến Mê Hồn Hải, nói như vậy chỉ sợ cũng chỉ có một mình Bạch Hủ Minh.

- Vâng.

Mễ Bản quay sang Bạch Hủ Minh thi lễ, sau đó dẫn đám người Vương Tử Phong ôm lấy Mục Uyển đi vào trong Bách Tôn Đường.

Bạch Hủ Minh nhìn về phương hướng Thánh Tà Đảo, trên mặt lộ vẻ tiếu ý. Kỳ thực vừa rồi hắn rất muốn làm thịt Đạm Thai Côn, thế nhưng hắn biết mình đã chậm một bước, lão quỷ chân chính của Đạm Thai gia đã xuất hiện, cho dù hắn vừa rồi mạnh mẽ trục xuất Đạm Thai Côn cũng không có khả năng thành công.

- Chẳng lẽ còn đợi ta mời ngươi ra sao?

Những lời này Bạch Hủ Minh quay về phía mây mù mà nói, đám người quan vọng trên Bách Tôn Đảo đều không rõ ý tứ những lời này của Bạch Hủ Minh.

- Lẽ nào. . . Chẳng lẽ là lão tổ tông của Đạm Thai gia tới rồi?

U Nguyệt Ảnh thân là tông chủThái Nhất Tông, nàng biết rất nhiều chuyện bí mật, Vạn Tiên Sơn ẩn tàng một Chiến Đế Bạch Hủ Minh, ở Đạm Thai gia đồng dạng cũng có Thái thượng. Có thể nói bát tông mười hai thánh địa thậm chí bao gồm tứ đại gia tộc, có thể có được thành tựu ngày hôm nay, phía sau khẳng định đều ẩn tàng rồi một số siêu cấp cường giả rất ít khi xuất hiện. Nguồn: http://truyenfull.vn

Con mắt U Nguyệt Ảnh tỏa ánh sáng nhìn về phía xa, rất hiển nhiên đây là lão tổ tông của Đạm Thai gia xuất hiện, U Nguyệt Ảnh không ngờ hôm nay mình lại có thể may mắn nhìn thấy hai siêu cấp cường giả đắc ngộ viễn cổ lực.

- Hô. . .

Một trận gió mát thổi tan sương mù dày đặc, ở phía xa có hai thiếu niên khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi đang lơ lửng trong sương mù dày đặc, không ngừng mỉm cười nhìn về phía này.

- Đây. . . Đây là Đại Đế chân thân?

Trong nháy mắt U Nguyệt Ảnh cũng nhìn thấy được hai thiếu niên này, hai thiếu niên này có thân hình giống nhau như đúc. Căn bản không nhận ra rốt cuộc người nào mới là lão tổ tông của Đạm Thai gia.

Đạm Thai gia không thể có hai lão tổ tông, cho nên trong nháy mắt U Nguyệt Ảnh xác định, một trong hai thiếu niên chính là Đại Đế chân thân.

Đại Đế chân thân hoàn toàn thành hình, đây mới là Đại Đế chân thân chân chính.

- Bạch Hủ Minh. . .

Hai thiếu niên đồng thời mở miệng, thanh âm giống như từ một người phát ra nói:

- Bạch Hủ Minh, đệ tử Vạn Tiên Sơn ngươi ở trên Mê Hồn Hải ta, liên tục giết chết hai gã Đại Đế của Đạm Thai gia ta, Đạm Thai gia ta muốn giết người của Vạn Tiên Sơn các ngươi cũng coi như hợp tình hợp lý.

Thiếu niên này đặc biệt ôn hòa, hoàn toàn không giống với một cường giả sở hữu viễn cổ lực.

- Đạm Thai Kha, không cần ở trước mặt ta giả bộ thiện lương, ngươi cho rằng vĩnh sinh ý chí của ngươi có thể che đậy bộ mặt tối tăm của ngươi sao?

Bạch Hủ Minh nói xong, hắn khẽ động thân thể, phía sau một cây tiểu kiếm màu đen phá thể mà ra, không ngừng xoay tròn xung quanh Bạch Hủ Minh.

- Thế nào? Bạch Hủ Minh ngươi thực sự muốn đánh một trận với ta?

Thanh âm của Đạm Thai Kha giống như một hài đồng, nếu như không phải hắn lơ lửng quỷ dị trên Mê Hồn Hải, có thể không ít người thực sự tưởng rằng đây là một thiếu niên bình thường.

- Không bằng như vậy di. . . Hai chúng ta đồng thời tìm kiếm Âu Dương trên Mê Hồn Hải, nếu như là ngươi tìm được trước, như vậy chuyện này xem như bỏ qua, nếu như ta tìm được trước, ta cũng sẽ thả cho Âu Dương một con đường sống, nhưng Bạch Hủ Minh ngươi sẽ thiếu Đạm Thai gia ta một nhân tình. Thế nào?

Đạm Thai Kha vừa nói ra điều kiện, toàn bộ Bách Tôn Đảo nhất thời hít một ngụm lãnh khí.

Điều kiện này thật sự là quá hấp dẫn . Bạch Hủ Minh có ngũ thành nắm chắc, có thể không tổn hao gì mang Âu Dương đi, cho dù bị Đạm Thai Kha tìm được trước, chẳng qua cũng chỉ thiếu một món nợ nhân tình mà thôi, tuyệt đối có thể tiếp thu.

- Muốn chiến thì chiến, bớt nói lời vô ích đi.

Câu nói của Bạch Hủ Minh trực tiếp khiến những người vừa rồi tưởng rằng Đạm Thai Kha điên rồi đều đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Hủ Minh.

Đánh cược thuận lợi như vậy, Bạch Hủ Minh còn cự tuyệt? Lúc này ngay cả U Nguyệt Ảnh cũng cảm thấy Bạch Hủ Minh nhất định là điên rồi, Đạm Thai Kha chỉ có phân nửa cơ hội thắng, hơn nữa cho dù thắng, một món nợ nhân tình đổi lấy hai Đại Đế cũng giá trị, nhưng Bạch Hủ Minh lại cự tuyệt?

Đừng nói là U Nguyệt Ảnh, chính là bản thân Đạm Thai Kha cũng sửng sốt. Đạm Thai Kha sở dĩ lựa chọn như vậy, chủ yếu là hắn không muốn chiến đấu với Bạch Hủ Minh. Mặc dù hắn lĩnh ngộ vĩnh sinh lực sớm hơn Bạch Hủ Minh, nhưng vĩnh sinh ý chí không giống với ba loại ý chí khác, trong thực tế chiến đấu, người sở hữu vĩnh sinh ý chí là yếu nhất.

- Ngươi có nghe rõ hay không?

Đạm Thai Kha bất đắc dĩ nhìn Bạch Hủ Minh, kỳ thực nếu hắn và Bạch Hủ Minh thực sự đánh một trận, như vậy tuyệt đối là đánh hòa, hắn không thể thương tổn Bạch Hủ Minh, nhưng Bạch Hủ Minh muốn thương tổn vĩnh sinh ý chí của hắn cũng cực kỳ khó khăn.

- Ngươi nói quá nhiều đấy.

Bạch Hủ Minh vừa dứt lời, đưa tay túm lấy tiểu kiếm bên cạnh, toàn thân vọt về phía Đạm Thai Kha. . .

Bạch Hủ Minh ngốc sao? Đương nhiên không ngốc, nếu như đổi thành những người khác, hôm nay hắn nhất định sẽ dùng nhân tình này đổi mệnh, nhưng đây là Âu Dương.

Bạch Hủ Minh không thể đánh cược, nếu như để Đạm Thai Kha tìm được Âu Dương trước, như vậy khí tức viễn cổ trên người Âu Dương nhất định sẽ bại lộ, đến lúc đó chính là ngày diệt vong .

Bạch Hủ Minh tình nguyện lựa chọn huyết chiến với Đạm Thai Kha, cho dù hắn sở hữu vĩnh sinh ý chí, mình cũng nhất định phải liều mạng đả thương hắn, chí ít không thể để hắn có cơ hội đi tìm Âu Dương. .