38.2: Từ từ dạy bảoLần thứ 3, Ngải Tử Lam rất là nghiêm túc pha trà. Thời gian dùng dù hơi lâu một chút, nhưng vẫn là trình lên. Lần này ngược lại muốn xem anh ta còn nói được gì nữa đây.Lần này, Đoàn Hồng Huyên uống một ngụm, không có nhíu mày, cũng không có nói gì, khiến cho Ngải Tử Lam tâm trạng hơi trùng xuống.“Được, có tiến bộ.” Ngải Tử Lam tựa hồ cười cười, liếc cô tán thưởng, Ngải Tử Lam trong lòng vừa mới vui được tí, lại không ngờ Đoàn Hồng Huyên nói luôn, “Nhưng lạnh quá.”………Quá lạnh, có lẽ là vì vừa rồi để hơi lâu.Giống như là làm khó dễ, Đoàn Hồng Huyên không có lấy một lần vừa ý, Ngải Tử Lam chỉ có thể một lần nữa xác định rằng Đoàn Hồng Huyên là một người đàn ông khó chiều.“Không phải anh làm khó em.” Đoàn Hồng Huyên dường như đoán được suy nghĩ trong lòng Ngải Tử Lam, liền mở miệng giải thích, “Cho dù là trợ lý nào, thì anh cũng đối đãi như vậy cả.”Vốn dĩ Đoàn Hồng Huyên không có trợ lý, tất cả những chuyện quan trọng đều liên lạc với trợ lý Lý để bàn bạc, trong văn phòng chỉ có mình hắn, pha trà hay lấy văn kiện những việc này đều tự hắn làm.Bây giờ có trợ lý rồi, không cần phí công nữa.Đương nhiên, không ai biết mục đích của hắn, là để giúp Ngải Tử lam học hỏi kiến thức kinh doanh, tích lũy kinh nghiệm kinh doanh, mở mang kiến thức, còn muốn tiếp xúc nhiều với cô, ở bên cô nhiều hơn. Trên thực tế cả hai đều có. Hơn nữa, hắn dường như càng xem trọng lý do sau hơn, cho dù hắn biết Ngải Tử Lam xem trọng lý do trước hơn, vì thế mới đồng ý làm trợ lý của hắn.Nhưng sống chung mà, khắp mọi nơi mọi chỗ, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành người của hắn. Đoàn Hồng Huyên về phần này vẫn là rất tự tin.Ngải Tử Lam bị Đoàn Hồng Huyên đoán trúng tim đen có chút khốn quẫn, liền đỏ mặt vội vàng liên thanh nói: “Xin lỗi. Em biết rồi.”Cô dường như có chút lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử. Có trợ lý nào, phục vụ không vừa lòng ông chủ, không ngừng điều chỉnh, thay đổi bản thân mình?Mặc dù cô vốn không phải đến để làm những việc lặt vặt này, trợ lý chăm sóc tổng tài, nếu đã làm trợ lý, thì cũng phải làm cho tốt, những việc cần làm, cũng phải làm cho xong.Huống hồ, chút chuyện nhỏ như này, vốn không có gì ghê gớm cả.Lại là câu xin lỗi này. Cô ấy thích xin lỗi người khác lắm sao? Đoàn Hồng Huyên mặt lạnh lùng, vẻ không vui. Bỏ đi, hắn từ từ dạy bảo là được rồi.Rất nhanh, khúc nhạc đệm này liền qua đi. Lại quay trở lại trạng thái bình an như thường.“Trợ lý Ngải, lại đây.” Đoàn Hồng Huyên kêu.Nghe thấy tiếng gọi của Đoàn Hồng Huyên, Ngải Tử Lam vội vàng đi tới, nhìn về phía màn hình notebook mà Đoàn Hồng Huyên ý bảo.Để nhìn rõ được nội dung trên màn hình notebook, Ngải Tử Lam không thể không lại gần Đoàn Hồng Huyên, khom lưng xuống, đầu hơi nghiêng, từng chút lại gần màn hình.Hai người đã rất gần nhau, có thể nghe thấy cả hơi thở của đối phương. Không không khí tràn ngập một cỗ khí tức ám muội, nhiệt độ trong phòng dường như đang tăng dần lên.