Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ

Chương 235: Cái Gì Gọi Là Tôi Là Đàn Ông...A? Tôi Vốn Chính Là Đàn Ông!




Lâm Tiếu đã đến trước mặt hai người, "Tấn tiên sin, thật trùng hợp, tôi chuyên đến đón phu nhân, cũng không phiền đến Tấn tiên sinh."

Tấn Mặc Bắc tiêu sái cười, "Này Tiểu Tuế Tuế, chúng ta chủ nhật gặp."

"Ừm! Cái đó, anh Bắc ngủ ngon!" Đường Tuế Như vẫy vẫy tay với anh ta, sau đó rời đi.

Thứ bảy là sinh nhật của thầy Trần, chủ nhật là sinh nhật của Đường tỷ, tuần này thật đúng là náo nhiệt.

Trên xe, Lâm Thượng mới nhìn trong mắt kính chiếu hậu, "Phu nhân, cô có tâm sự phải không?"

"Không có!"

"Nhưng mà lên xe rồi vẫn nhìn điện thoại."

"Nhìn điện thoại không có nghĩa là có tâm sự nha! Giống như có chút chuyện gì đó! Lâm Thượng, anh là đàn ông sao?"

Khóe miệng Lâm Thượng kéo nhẹ, "Cái gì gọi là tôi là đàn ông....A? Tôi vốn chính là đàn ông!"

"Nếu như là sinh nhật của anh, anh muốn nhận được món quà gì?" Đường Tuế Như lúc này là nói chuyện với Thời Khanh Khanh.

Mấy hôm này vì chọn quà sinh nhật cho thầy Trần, Thời Khanh Khanh sứt đầu mẻ trán, còn nói cô là người duy nhất kết hôn, có đàn ông, nhờ cô hỏi Diệp Cô Thâm một chút!

Người đàn ông lạnh lùng như Diệp Cô Thâm vậy, hỏi anh, còn không bằng hỏi Lâm Thượng!

Sinh nhật của thủ trưởng còn lâu mà!

Phu nhân tặng quà cho người đàn ông khác?

Chẳng lẽ là Tấn Mặc Bắc vừa rồi?

"Phu nhân, chủ yếu là xem anh ta thiếu cái gì, nếu như cái gì cũng không thiếu thì...bình thường không phải đều là cà vạt, đồng hồ...! Nhưng chủ yếu vẫn xem là người tặng là ai! Nếu như là người khá thân, có thể đưa ít đồ thân mật!"

"Đồ thân mật? Cái gì?" Đường Tuế Như còn chưa tặng quà cho đàn ông nào!

Hơn nữa cô cũng không biết Trần Tri Nam!

"Quần áo cũng không tệ nha!"

Kỳ thật anh ta muốn nói là quần góc bẹt!

Nhưng rõ ràng là không phải mua cho thủ trưởng, loại đồ thân mật như thế, tự nhiên không thể nói!

"Hình như thế không tồi..."

"Nhưng mà, phu nhân có tiền như thế, đưa nhà hay xe cũng có thể!" Lâm Thượng nói giỡn.

"Quà sinh nhật, không đến mức như thế chứ?" Cô rất có tiền, nhưng mà trường hợp Thời Khanh Khanh, cô ấy cũng không phải rất khá giả.

Hơn nữa, nếu như Tống Khanh Khanh tặng nhà, tặng xe cho Trần Tri Nam, chắc chắn sẽ không nhận!

"Ha ha, tôi chỉ nói giỡn, phu nhân cũng không cần để trong lòng!"

Lâm Thượng càng ngày càng cảm thấy, quà sinh nhật này tuyệt đối không phải tặng cho thủ trưởng!

Cách sinh nhật của thủ trưởng còn mấy tháng cơ!

Đường Tuế Như gửi những tin tức đã thu thập được cho Thời Khanh Khanh, cuối cùng mua cái gì vẫn là do cô ấy quyết định.

- -

Đảo mắt, đã đến chủ nhật.

Đường Tuế Như và Diệp Cô Thâm còn đang ngủ nướng, lúc chuông điện thoại vang lên, cô đang làm ổ trong lòng đàn ông, không muốn mở mắt ra.

Cánh tay phía trên của Diệp Cô Thâm vượt qua lồng ngực của cô, cầm điện thoại của cô, nhìn nhìn, thả điện thoại ở bên tai cô, "Đường tỷ của em."

"Đường tỷ, chuyện gì thế..." Bàn tay nhỏ bé của cô gãi gãi ngực Diệp Cô Thâm, "Chủ nhật mà!"

"Chị biết là chủ nhật, nhưng mà thân ái, em bình thường không ngủ nướng sao? Hôm nay cùng với thủ trưởng Diệp trở về đi! Tri Nam cũng ở đây, bọn chị ở cùng nhau một tuần, thuận tiện sinh nhật cũng làm một lần."Đường Đường ôn nhu nói.

"Nha..." Cô lười biếng mở to mắt, nghe thấy tiếng tút tút tút bên kia, đột nhiên mở to mắt.

Thầy Trần đến nhà họ Đường sao, vậy Khanh Khanh làm sao bây giờ?

Cô ngồi bật dậy, Diệp Cô Thâm nhìn chằm chằm Đường Tuế Như trong nháy mắt có tinh thần "Kích động như thế?"

"Không phải!" Đường Tuế Như kích động lấy điện thoại, "Em gọi điện thoại."

Đường Tuế giạng chân trên hông anh, đang chống đỡ biểu tượng nam tính của người nào đó sáng sớm thức dậy.

"Khanh Khanh à! Hôm nay cậu phải ăn mặc thật xinh đẹp, mình lát nữa đến đón cậu, đến nhà bọn mình! Thầy Trần đêm nay ở bên đó!" Đường Tuế Như cúp điện thoại, đột nhiên bị lôi kéo, nhào vào trong ngực Diệp Cô Thâm.