Thấy anh ngạc nhiên, Tử Uyên cũng chỉ cười cười. Cô không nói gì thêm, nhanh chóng kéo tay mọi người bước vào phòng khách.
Năm năm, cô rời xa ngôi nhà này năm năm nhưng mọi thứ đều không hề thay đổi.
Vẫn phong cách phương Tây hiện đại, đậm chất quý tộc. Kiến trúc kiểu Pháp tinh tế, hoạ từng đường nét sống động như thật.
Những bức tranh lớn của các hoạ sĩ nổi tiếng thế giới được treo trên tường, chân dung tượng đồng khắc hoạ tinh xảo, từng đường từng nét đều rất khí phách. Nhiều bình gốm cổ thời Đại Thanh, Tần, Sở... cẩn thận lưu giữ trên kệ gỗ thập hoa. Vô số loại rượi thượng phẩm được trưng bày trong tủ kính trong suốt....
Không gian choáng ngợp, hoa lệ vô song.
Nhưng, trong tình huống này ai còn tâm trạng chú ý đến những thứ xung quanh. Ánh mắt của mọi người từ đầu tới cuối đều dồn vào phía cô gái trẻ, chú ý từng nhất cử nhất động của cô.
Ở một cách nhìn khác...
Khi nhiệm vụ tiễn Tử Uyên an toàn về nhà hoàn thành, lại không muốn làm phiền gia đình đoàn tụ, An Nhiên cũng cáo từ ra về. Nhìn mọi người vui vẻ, cô thấy nhớ gia gia, vì vậy, đành thất lễ rồi.
- ------
Sáng sớm hôm sau
Tử Uyên vừa thức giấc, nhanh nhẹn vệ sinh cá nhân rồi bước xuống phòng ăn.
" Tiểu Uyên, dậy rồi."- Nam Cung lão gia vui vẻ. Lâu lắm rồi, cháu gái bảo bối của ông mới trở về, lần này, ông sẽ hảo hảo bồi dưỡng thật tốt.
" Bảo bối, xuống ăn sáng."- Nam Cung phu nhân ngọt ngào gọi.
" Vâng..."
" Ăn đi..."
" Cái này, cái này..."
" Tiểu Uyên, ăn thêm đi..."
.....
Nhìn một bát đầy đồ ăn, Tử Uyên cạn lời. Nhiều như vậy, coi cô là heo sao? Nhưng, lão gia chủ vẫn chưa thấy đủ. Cả bữa ăn đều không ngừng gắp đồ cho cô.
" Tiểu Uyên, lát nữa có đến công ty không?"
" Ông nội, cháu hẹn họp hội đồng quản trị lúc 8h. Không còn sớm, cháu đi đây."- Tử Uyên nhìn đồng hồ, âm thầm cân nhắc giờ giấc.
" Được, đi sớm về sớm."
" Vâng."
Nhìn theo bóng con gái rời đi, Nam Cung phu nhân lo lắng.
" Cha à, lần này bảo bối trở về, con liền cảm thấy bất an."
" Bất an? Ngọc Nhi, mọi chuyện rồi sẽ ổn. Ta sẽ bảo vệ nó. Nhưng trước mắt, sẽ không ít gánh nặng."
" Vâng."- Nam Cung phu nhân âm thầm an ủi bản thân.
Lần này Tử Uyên về nước, đồng nghĩa với việc cô phải tiếp quản một phần tài sản của Nam Cung gia ở trong nước. Sản nghiệp lớn nhất trong nước là Tập đoàn quốc tế Nam Dạ. Hôm nay, vừa hay là thời cơ thích hợp để cô đi xem xét tình hình công việc.
****
Dưới chân một toà cao ốc nổi tiếng của nội thành - trụ sở chính của Tập đoàn Nam Dạ.
Một thiếu nữ cao gầy tôn quý rời khỏi xe. Y phục công sở năng động, quần tây ống rộng, áo vest đen phối với áo trắng cổ tròn cùng chiếc túi xách hiệu GF- một trong những thương hiệu nổi tiếng thế giới mà Tử Uyên yêu thích. Mái tóc dài tùy ý buộc cao, vừa trẻ trung năng động, vừa thanh lịch, cao quý.
Để tránh gây sự chú ý nên hôm nay Tử Uyên đã cho các nhân viên của tập đoàn nghỉ việc. Cô chỉ tổ chức cuộc họp với những người có chức vụ quan trọng trong công ty, còn về thông báo chủ tịch kế nhiệm, quản lý cấp cao sẽ phái người thông báo tới nhân viên và công bố chân dung sơ bộ của cô, tránh sau này gây nên những rắc rối không đáng có.
Vừa vào công ty, Tử Uyên được nhân viên dẫn đến phòng họp Tổng Thống bằng thang máy chuyên dụng cho tổng tài. Mỗi một hàng động đều rất "gọn gàng" hoàn toàn không lãng phí một giây.
Ở một diễn biến khác.
Trong phòng hội nghị, các giám đốc bộ phận đang bàn tán, nghị luận sôi nổi.
"Tại sao cố chủ tịch lại giao tập đoàn này cho đại tiểu thư? Mặc dù Nam Dạ chỉ là sản nghiệp nhỏ của Nam Cung gia nhưng không thể để nó bị hủy hoại trong tay một thiếu nữ."- Một người đàn ông bất mãn lên tiếng phản đối.
" Cô ấy được giáo dục với tư cách người thừa kế từ nhỏ, ông còn điều gì bất mãn?"
" Phạm Nhu, cô ta còn quá trẻ."
"Tôi không đồng ý giao tập đoàn cho đại tiểu thư."
......
......
Trong văn phòng, tiếng nghị luận vô cùng sôi nổi, nhưng, vẫn còn một ngoại lệ. Từ đầu tới cuối, còn một người vẫn chưa nói gì: Giám đốc phòng tài vụ Dương Chấn.
Dương Chấn âm thầm suy nghĩ, trong chuyện này ông không đồng ý nhưng cũng không phản đối. Hi hữu từng gặp qua đại tiểu thư, thông minh, tài giỏi, sách lược biến hoá, suy nghĩ sắc bén linh động. Rõ ràng, cô là viên ngọc quý trên thương trường.
Đang miên man suy nghĩ thì mọi chuyện xảy ra biến. Cánh cửa phòng họp khẽ động, dáng người mảnh khảnh của thiếu nữ xuất hiện, xinh đẹp động lòng người.
Cô rảo bước thật nhanh về vị trí ghế chủ tịch, không chần chừ, do dự mà ngồi xuống trước con mắt kinh ngạc của mọi người.
" Xin chào, tôi là Nam Cung Tử Uyên, bắt đầu từ nay tôi sẽ quản lí tập đoàn Nam Dạ. Hi vọng mọi người hợp tác vui vẻ."- Tử Uyên giới thiệu gắn gọn rồi nhanh chóng đi vào chủ đề chính.
X...ong...Xong rồi sao. Vị trí chủ tịch dễ ngồi như vậy???