Yêu Anh, Đau Lắm

Chương 9





(9)
Anh không quay lại mà hất tay cậu ra rồi bước theo ba người phía trước, giây phút anh đi mọi tia hi vọng trong lòng cậu cũng biến mất.
" Muốn thoát sao, để hôm nay tôi xem cậu còn muốn thoát nổi không?"
Vừa dứt lời người đàn ông kia tiến lại phía Lục Hàn, cậu sợ hãi theo phản xạ lùi về phía sau, ánh mắt cậu nhìn ông ta đầy sợ hãi. Lùi một lúc mới nhận ra đó là bức tường lạnh lẽo.
" Haha... Mày định trốn tao sao? Mày nghĩ có người cứu mày thoát à"
Ông ta nói rồi nâng cằm cậu lên, cằm bị bóp chặt khiến cậu đau đớn run rẩy. Lúc này cậu lại nhớ đến Tần Long, cậu nghĩ nếu hắn ở đây chắc chắn hắn sẽ cứu cậu.
" Tại sao mày muốn thoát..."
".......... "
" Chat... Nói?  Mày bị câm à?"
Thấy cậu cúi mặt không trả lời người đàn ông kia thẳng tay cho cậu một tát khiến cậu ngã xuống nền nhà lạnh lẽo. Cả cơ thể cậu đầy vết thương cho hôm trước mới bị đánh lại bị ngã không kịp phản xạ khiến cả cơ thể đau đớn mà run rẩy.
" Mày còn không trả lời tao à, cho mày chết này..."
Ông ta khinh bỉ nói rồi dùng chân đạp liên tục vào bụng cậu, cậu đau đớn nhưng không khóc cũng không dám xin tha. Cậu biết người đàn ông này trong người đang có men rượu nên càng xin tha lại càng làm ông ta nổi giận. Lúc này cậu nghĩ đến cái chết, có lẽ nó không đáng sợ như người ta vẫn nghĩ, cậu đi rồi cũng sẽ bớt yêu Tần Long, bớt đau khổ hơn vì hắn, chết rồi cũng sẽ không bị làm nhục nữa thì chết chẳng phải tốt hơn sao? Nhưng cậu thương ba, cả cuộc đời ông vất vả vì cậu nhưng cậu chưa từng báo hiếu ba và còn cậu sợ ba sẽ shock, sẽ buồn vì chuyện của cậu và Tần Long.
" Hôm nay tao cho mày chết... "
Hắn ta nói rồi đứng dậy rút ra một con dao nhọt dơ trước mặt cậu, cậu đau đớn nhắm mắt lại chờ con dao đó đâm vào người mình, sớm thôi mọi thứ sẽ kết thúc. Mọi đau khổ chắc chắn sẽ hết thôi.
" Xoảng"
Người đàn ông kia bỗng nhiên ném con dao xuống, ông ra như tỉnh rượu và cũng nghĩ ra chuyện gì đó, ông ta tiến dần lại phía cậu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt...
" Để tôi thử xem, cậu như nào mà giá mua cậu đắng quá..."
Ông ta nói rồi kéo tay Lục Hàn đẩy lên giường, cậu chống cự khiến cả cơ thể đập xuống thành giường. Ông ta thấy vậy thì nổi giận, điên cuồng xé hết đồ trên người cậu.
Lục Hàn nằm trần truồng trên giường, thân thể trắng trẻo nhưng đầy vết thương. Tim cậu lại nhói đau, cậu không ngờ lại phải làm những chuyện này với một người khác,  cậu xấu hổ kéo chăn che cơ thể mình lại. Lục Hàn đau tưởng như có thể chết đi, cậu cảm thấy có lỗi với hắn vô cùng.
Nói yêu hắn nhưng lại hết lần này đến lần khác bị hãm hiếp, cậu còn mặt mũi nào để gặp hắn cơ chứ.
" Đừng mà...xin anh... tha cho tôi... "
" Tha? Mày nghĩ tao bỏ tiền mua mày để làm cảnh à... Còn việc cho mày làm gì thì sau đêm nay máy sẽ biết."
Ông ta nhếch mép khinh bỉ rồi điên cuồng mà cấu xé cơ thể cậu mặc do cậu giãy giụa. Hắn ta định giết cậu nhưng nhận ra không thể để cậu chết dễ dàng như vậy. Mua cậu về rồi giết cậu đó chẳng khác nào là lấy tiền mà nhóm lửa, lại còn có thể dính đến pháp luật. Còn giữ cậu lại có thể dùng lúc cần, hoặc là làm công cụ nhằm các mục đích khác.
Ông ta liếm khắp người cậu rồi cắn lên xương quai xanh, cậu vừa xấu hổ vừa khó chịu nên phản kháng khiến ông ta càng tức giận, không kìm được mà cho Lục Hàn một cái tát đau đớn.
" Chat... thả lỏng... sao mày dám chống lại tao."
" Tôi... tôi xin... xin ông... dừng lại..."
Lục Hàn thở dốc van xin, cậu chưa từng thấy việc gì xấu hổ hơn việc này, ngay cả người đàn ông cậu hết lòng yêu thương cũng chưa từng chạm vào người cậu nhưng bây giờ lại bị làm nhục, cậu còn mặt mũi nào mà gặp Tần Long nữa, cậu nói yêu hắn mà cuối cùng lại không giữ được thân thể trong sạch, cậu làm sao xứng với hắn chứ.
" Muốn tôi tha sao? Tha... tha này... "
Vừa nói ông ta vừa đánh lên người cậu, thân thể bầm tím của cậu khiến ông ta chán ghét. Ông ta không ngừng ra vào liên tục và hành hạ cậu cả đêm cho đến khi cậu không còn chút sức lực nào nữa thì mới dừng lại.
" Cút... cút xuống đất ngay, cái đồ dơ bẩn... tưởng mày thế nào mà giá đắt thế hóa ra mày cũng bị người khác ăn rồi... "
Lục Hàn sợ hãi lết xuống giường, toàn thân cậu đau ê ẩm nhưng cũng không bằng nỗi đau trong lòng. Ông ta biết cậu đây không phải là lần đầu của cậu nên chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng với cậu nữa. Cậu không biết mình sẽ trở thành trò gì tiếp theo của ông ta.
" Từ mai, tao cho mày vào quán bar mà thao hồ chơi trai, kiếm tiền về đưa cho tao... chịu khó kiếm khách,  nếu đêm nào không có khách... thì để tao... "
Ông ta nói rồi cho người nhốt cậu vào căn nhà kho, ném cho cậu một lọ thuốc sát trùng và một bộ quần áo...
" Tối mai đúng 18 giờ mày phải tắm rửa sạch sẽ và thay đồ rồi chờ người đến đón... "
Họ đi rồi cậu mới bất lực nằm xuống nền nhà, cả người cậu đau đớn run rẩy, nước mắt cũng cứ thế mà tuôn rơi, cậu không biết cuộc đời mình rồi sẽ đi về đâu, những ngày tháng sau này sẽ diễn ra thế nào...
Đêm nay cậu cũng đã từng nghĩ đến cái chết, nhưng nhớ đến ba, cậu lại tự nhủ bản thân mình phải tiếp tục sống. Cậu lại nghĩ đến hắn, đến những ngày tháng tốt đẹp sau này.
" Tần Long, giá như có anh ở đây thì tốt biết mấy..."
--------------
Tối hôm sau tại quán bar ABC
Lục Hàn đứng cùng vài người con trai khác, tất cả đều mời gọi khách còn cậu thì không, cũng không ai hỏi cậu một câu nào cũng có lẽ vì cậu không tràn đầy sức sống như những chàng trai khác. Cậu cứ đứng đó bất lực không biết làm thế nào.
" Ơ... mới ly hôn chồng xong đã đi kiếm trai... à không đi làm trai bao rồi à, chắc không có ai bao nuôi như anh Long nữa chứ gì?"
Lục Hàn quay lại nhìn, thì ra là người đàn ông cậu hết lòng yêu thương đi cùng bạn gái, cậu hết sức ngạc nhiên khi nhìn thấy Tần Long, trong lòng không biết giải thích như thế nào.
" Anh... có khi nào trước đây cậu ta cũng vậy mà anh không biết không? May mà anh bỏ cậu ta đấy, không thì..."
" Tần Long... em không... không phải như vậy đâu... thật ra... thật ra em bị... "
" Tiếc nhỉ? Tôi không có hứng thú với đàn ông, không thì cũng ủng hộ cậu một đêm rồi? "
Tần Long cười khẩy, gặp Lục Hàn ở đây hắn càng cảm thấy khinh cậu hơn. Hắn nghe nhiều người nói về cậu nhưng không ngờ hôm nay lại thấy cậu ở đây, hắn cho rằng mình bỏ Lục Hàn là đúng rồi.
" Anh mà cũng thèm cái loại này cơ á, loại đĩ điếm này đã ngủ với biết bao đàn ông rồi, anh chạm vào anh không thấy bẩn sao mà còn định chạm... "
" Anh, em không muốn vậy... là..."
Cậu khó xử giải thích, biết là hắn cũng không quan tâm nhưng cậu muốn nói ra cho lòng bớt khó chịu, và cũng để hắn đỡ hiểu lầm.
" Khỏi cần giải thích, tôi không quan tâm chuyện của cậu đâu. "
Tần Long nói nắm tay bạn gái bước đi, nhưng đang đi thì bị Lục Hàn kéo lại.
" Anh... thật ra em... em bị bán... anh giúp em với..."
Hắn quay người lại nhìn cậu, hắn nhìn một lúc rồi rút trong bóp ra một ít tiền,  ánh mắt hiện lên sự khinh bỉ, chán ghét.
" Cần cái này phải không, cầm lấy rồi đừng bám tôi nữa, phiền..."
" Không phải... xin anh... em bị bán rồi... anh giúp em thoát khỏi đây đi... "
Lục Hàn, quỳ xuống bám lấy chân hắn khó khăn nói, chưa bao giờ cậu tỏ ra đáng thương như vậy trước mặt hắn. Hắn nhếch môi khinh bỉ, cho rằng cậu đang dở trò để về bên hắn, hắn đạp thẳng cậu ra rồi ném một ít tiền vào mặt cậu.
" Dơ bẩn, đừng làm phiền tôi nữa..."
#còn
#p/s: xl vì đã để mọi người chờ lâu ạ, dạo này tớ bận nên không thể ra chap mới được. Nhưng tớ hứa sẽ ra chap mới thường xuyên ạ, rất mong m.n đón nhận và ủng hộ.