Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
Ca ca? Ca ca? Chuyện gì thế này?!
” Nguyệt ca ca người làm sao vậy? ” Kì Nguyệt quan tâm hỏi han y.
” Khái khái*! Nguyệt cung chủ mất trí nhớ rồi, Kì Nguyệt công tử quên rồi sao? ” Như Diệu nhắc nhở.
” Xin lỗi ~ Bởi vì ta quả thật rất nhớ Nguyệt ca ca ~ ” Kì Nguyệt xà vào lòng ta nũng nịu nói.
” Cung chủ, người này là Kì Nguyệt công tử, là bộ chủ của Nguyệt bộ, đồng thời cũng là nghĩa đệ của người. ” Như Diệu hướng Lãnh giải thích thân phận của Kì Nguyệt.
Cái gì?! Nghĩa đệ??! Túy Nguyệt sao lại không nói cho ta biết chứ ~~!!!
” Nguyệt ca ca mất trí nhớ rồi, quên mất Kì Nguyệt luôn rồi —” Kì Nguyệt cắn cắn môi dưới, lộ ra bộ dáng đáng thương.
Lãnh đánh giá Kì Nguyệt, ân — dựa vào diện mạo mà nói thì trong số những người trước mắt, hắn là người có đủ tư cách nhất để đứng cùng Túy Nguyệt, bất quá tuổi vẫn còn quá nhỏ —
” Kì Nguyệt ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi? ” Theo ta suy đoán, chắc khoảng mười chín tuổi.
” Hai mươi lăm! ” Kì Nguyệt nở nụ cười ngọt ngào.
Hai mươi lăm!! Liễm Nguyệt cung quả nhiên là nơi phi nhân tài*!!
” Nguyệt ca ca là đến tuyển người sao? ” Kì Nguyệt truy hỏi Như Diệu.
” Đây đích thật là mục đích của ta, nhưng dù sao thì sự kiện lớn này cũng phải do cung chủ làm chủ, ta tuy là phó cung chủ nhưng cũng không thể vượt quá quyền hạn của mình.
Tuyển người? Không phải là cái lần trước mà tiểu chính thái nói đấy sao? Không phải kêu Diệu Diệu tuyển à?
” Thuộc hạ thay người phân loại trước, phân làm sử kiếm, sử tiên, sử đao — ”
Oa! Còn phải phân loại nữa chứ!
Cuộc tuyển người mỗi năm một lần của Liễm Nguyệt cung, đều là thời khắc mà người trên giang hồ tâm trạng lo lắng nhất, Liễm Nguyệt cung sẽ chỉ tuyển những người cực ác, sau khi dùng võ để hàng phục mới thu về Liễm Nguyệt cung làm thuộc hạ, chỉ là mỗi lần ứng cử viên cực kì nhiều, nhưng chỉ chọn ra mười người để nhập cung, những người còn lại — thì giết hết.
” Nguyệt ca ca, Kì Nguyệt vẫn chưa có tuyển người a! ” Kì Nguyệt vẫn ở trên người ta nũng nịu nói.
” Ác, vậy ứng cử viên của ngươi ni? ”
” Lạc Liên Hoa! ” Kì Nguyệt kiên định nói ra một cái tên.
Lạc Liên Hoa, không biết sư phó hắn là ai, nhưng có võ nghệ không thua gì Túy Nguyệt, kỉ lục nổi danh nhất chính là diệt một trong tứ đại gia tộc trên giang hồ – Đông Phương gia tộc.
” Lạc Liên Hoa đã diệt Đông Phương gia – một trong tứ đại gia tộc trên giang hồ, nên có thể tính là rất tội lỗi rồi chứ? Hắn đạt điều kiện rồi chứ? ”
Kì Nguyệt nhìn Lãnh, nhãn thần tràn đầy hi vọng làm cho Lãnh không nỡ cự tuyệt.
” Nhưng mà hắn võ nghệ kông thua gì ta, ta làm sao hàng phụ hắn chứ? ” Lạnh có chút lo lắng hỏi.
” Chỉ cần người chịu tuyển hắn, thì Kì Nguyệt sẽ thay người đi hàng phục! ” Kì Nguyệt nhãn thần phát sáng lấp lánh khiến ta vô cùng hiếu kì —
Tên Lạc Liên Hoa đó tốt xấu gì cũng xuất hiện được hai ba năm rồi, nếu như Kì Nguyệt muốn tuyển hắn đến vậy, thì Túy Nguyệt có lẽ cũng sẽ đồng ý a!
” Kí nhiên Kì Nguyệt ngươi đã nói vậy rồi, vậy cứ tuyển đi. ” Ta vẫn rất hiếu kì không biết hắn là người thế nào mà khiến Kì Nguyệt chấp trứ đến vậy.
” Ye ~ Đa tạ Nguyệt ca ca ~~ Nguyệt ca ca là người tốt nhất ~~ ” Kì Nguyệt lẩm nhẩm bài hát rồi chạy đi.
Sao ta lại có loại ảo giác như bị ám toán nhỉ —
” Người có biết tại sao lúc trước người không tuyển Lạc Liên Hoa không? ” Như Diệu rõ ràng đang cố gắng nín cười.
” Tại sao? ” Lãnh cũng rất hiếu kì.
” Bởi vì Lạc Liên hoa gây hấn vời Liễm Nguyệt cung, hắn nói sẽ có một ngày hắn diệt Liễm Nguyệt cung, thu Liễm Nguyệt cung chủ làm nam sủng, người tính tình vô cùng cao ngạo, muốn giết hắn còn không kịp ấy chứ, cho nên mỗi năm mặc cho Kì Nguyệt công tử có nũng nịu cầu xin thế nào, thậm chí một khóc hai náo ba đòi treo cổ tự sát người cũng không thu Lạc Liên Hoa, Kì Nguyệt công tử cũng thật là, lại nhân lúc người mất trí nhớ mà yêu cầu, haha! ” Như Diệu cười một cách vô nại.
Hóa ra cái tên Kì Nguyệt đó cư nhiên là tên phúc hắc* yêu tinh!
…
…
…
…
…
Chú giải:
Khái khái: là tiếng ho ấy, hán việt à khái khái, pinyin là ké ké đọc là khơ khơ ^^!
Phi nhân tài có nghĩa là không phải người, tức là chỉ những kẻ khác người. Những tên ở Liễm Nguyệt cung từ già đến trẻ, từ nhỏ đến lớn đều khuôn mặt xinh đẹp còn tuổi tác thì …. haizz! Ta cũng muốn được như vậy a >_<
Phúc hắc: nói đơn giản là những người ngoài mặt thì có vẻ thiện lương, nhưng trong lòng thì luôn có những ý nghĩ gian trá.