Tin nhắn này được gửi bởi Lăng Bảo Châu, Ninh Vũ Phi biết rằng cô ta đã dành thời gian để qua xem xem, nhưng người thực sự quá nhiều không biết đang ở vị trí nào.
Giang Vị Noãn và Tư Đồ Y Nhạn đã đợi sẵn ở cửa phòng thay đồ, họ biết rằng Ninh Vũ Phi không thích bị giới truyền thông chú ý, chắc chắn sẽ ra sớm.
Quả nhiên là vậy, cả hai đã đợi được Ninh Vũ Phi.
“Vũ Phi?”
“Tại sao hai người lại ở đây vậy, không phải cùng mọi người đi nhận giải rồi sao?” Ninh Vũ Phi hỏi.
Giang Vị Noãn nói: “Nhận giải thưởng gì chứ, anh cũng không đi chúng tôi cũng không đi.
”
“Được thôi, vậy chúng ta về nhà trước, nấu cho chúng ta một bữa ăn thịnh soạn được không.
”
“Được, đi thôi!”
Sau khi rời khỏi phòng tập, hai người phụ nữ hào hứng nói rằng quả bóng cuối cùng của Ninh Vũ Phi, thật là quá thần kỳ.
“Không nghiêm trọng như những gì em nói đâu, tất cả đều là may mắn.
”
Thực ra Ninh Vũ Phi thực sự rất may mắn, lúc đó cũng rất là căng thẳng, bởi vì khoảng cách quá xa thực sự không có sự chắc chắn hoàn toàn, dù sao thì kết quả cũng không khiến mọi người thất vọng.
“Đi thôi, tới lúc đó Vũ Phi sẽ bị phóng viên chặn lại.
”
“Ừm!”
Cả ba cùng nhau đón xe rời khỏi phòng tập thể dục.
Lúc này đối diện trên đường, Hàn Bách Vạn ngồi trong xe nhìn thấy Ninh Vũ Phi rời đi, nói: “Kiểm tra thân phận của tên nhóc này giúp tôi, mời cậu ấy tham gia đội bóng của tôi.
”
“Vâng!”
Sau khi trở về biệt thự, Ninh Vũ Phi đã gọi điện cho chị Tư của mình, nếu không có sự xuất hiện kịp thời của chị ấy, Long Diệu căn bản không thể nào có mặt kịp thời để tham gia cuộc thi.
“Sáu Út, chị đang trên đường đến sân bay rồi, hôm nay em đã chơi rất tốt, đợi chị quay về sẽ có phần thưởng cho em.
” Lâm Thanh Tiêu nói.
“Chị, chị nên ở lại dùng bữa với chúng em.
”
“Không sao đâu, sau này chị sẽ ở thành phố Ngọc Trai, thời gian sẽ không thiếu, đợi chị trở về nhé, chị phải lên máy bay rồi.
”
“Ừm, chị và chị Hai ở nước ngoài nhớ phải chú ý an toàn.
” Ninh Vũ Phi dặn dò.
“Được rồi được rồi.
”
Sauk hi kết thúc cuộc gọi, Ninh Vũ Phi trở về biệt thự nghỉ ngơi, Đường Tố Nga cũng đã về sớm, ba người họ đang bận rộn trong phòng bếp.
Ninh Vũ Phi chỉ cần ngồi yên nghỉ ngơi là được.
Buổi trưa nấu vài món ăn phong phú, buổi tối đợi Lăng Bảo Châu về mới lảm buổi tiệc lớn.
Sau khi ăn xong buổi tối ở đây, Ninh Vũ Phi lại đến tham gia cuộc hội ngộ của đội bóng.
Vào buổi tối, sau khi ăn cơm với Giang Vị Noãn và những người khác lại đến tìm Trần Thành Hạo bọn họ, uống một mạch cho đến một giờ sáng.
Ngay cả khi trận thi đấu kết thúc, những gì còn lại chính là tham dự trận quyết đấu top bốn toàn quốc một tháng sau đó.
Các đội bóng ở thành phố Nam Hải không mạnh lắm, chỉ cần không cầu viện nước ngoài và gian lận, trình độ của các đội bóng lớn không chênh lệch nhiều, có thể thi đấu được.
Ngoài ra chính là vấn đề của tổ trọng tài, trước sức ép trọng tài chính đó đã bị sa thải rồi, suốt đời sẽ không còn được làm trọng tài bóng rổ nữa.
Đây là điều nằm trong dự đoán của Ninh Vũ Phi, tổ trọng tài đương nhiên sẽ hy sinh cái trước mắt để bảo vệ điều quan trọng nhất, như vậy có thể chủ trì trận đấu bóng rổ trong tương lai ở thành phố Ngọc Trai, trọng tài đó cũng có thể sống rất tốt bằng số tiền có được.
Bây giờ mọi người đều đang rất vui vẻ, những chuyện đó cũng sẽ không tính toán nữa.
Uống hết ly rượu cuối cùng, huấn luyện viên Tằng cũng đã rất say, sau khi đưa ông về thì mọi người cũng bắt đầu giải tán hết.
Sau ba ngày, Ninh Vũ Phi trở thành niềm tự hào của khoa số học, hướng dẫn viên Phụ nhìn thấy Ninh Vũ Phi giống như là nhìn thấy bảo bối vậy.
Nhưng Ninh Vũ Phi vẫn không thể thoát khỏi sự thật rằng anh đang đến lớp mỗi ngày một cách nghiêm chỉnh.
Vào ngày này, khi Ninh Vũ Phi chuẩn bị trở về biệt thự, một chiếc ô tô đã đậu ở trước cửa, một nữ thư ký mặc đồng phục mỉm cười hỏi: “Xin chào, bạn Ninh Vũ Phi.
”
“Xin chào, cô là ai?”
“Tôi là trợ lý của ông chủ Hàn, chúng tôi muốn nói chuyện với cậu một chút.
”.