Y Võ Song Toàn

Chương 592: Tỷ phú giàu có nhất nước




Lâu Đình Đình bị ăn một phát tát thì đơ ra, chuyện gì đang xảy ra vậy?

“Bố, bố sao vậy, sao bố lại đánh con...”.

Lâu Chính Cương nổi trận lôi đình, trợn to hai mắt, chỉ tay vào Lâu Đình Đình nói.

“Đừng có ở đây nói linh tinh nữa, bố đặc biệt đến đây để đón cậu Tần đấy, con mau cút về nhà đi!”

Lâu Chính Cương thật sự không nói nên lời, công ty nhỏ của ông ta đối với những người dân bình thường thì cũng có thể coi là giàu có.

Nhưng trước những gia tộc quyền quý thực sự, thì ông ta chỉ là tép riu mà thôi.

Một câu nói của Liễu Thanh Thanh có thể quyết định sống chết của cả nhà bọn họ, cho nên đã bắt kịp lúc này thì ông ta tất nhiên phải nắm bắt cơ hội lấy lòng.

Vốn muốn đến đây lấy lòng, nếu con nhóc này quấy phá thì Lâu Chính Cương sẽ tức chết mất.

Lâu Đình Đình đờ đẫn, cô ta thật sự không hiểu sao bố lại có thái độ tốt với tên họ Tần kia như vậy?

“Bố... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?”

Cao Phương cũng hoang mang hỏi.

“Đúng vậy, ông thông gia, chuyện này là thế nào vậy!”

Lâu Chính Cương tỏ vẻ bất lực, không hiểu mấy người này xen vào chuyện này làm gì.

“Cậu Tần, sao cậu lại đi cùng bọn họ vậy? Đây là con gái tôi, do tôi không biết cách dạy dỗ, thật sự xin lỗi cậu”.

Lâu Chính Cương lễ phép nói.

Tần Lâm cười nhạt: “Không có gì, tôi và con gái của ông là họ hàng”.

Lâu Chính Cương sửng sốt, lập tức vui mừng khôn xiết.

“Thật sao? Không ngờ tôi và cậu Tần còn là họ hàng với nhau đấy, chúng ta có duyên quá đi?”

Cao Phương giới thiệu ngắn gọn về mối quan hệ giữa bọn họ, mặc dù là họ hàng xa, nhưng Lâu Chính Cương hết sức vui mừng, có thể làm quen với cậu Tần đã tốt lắm rồi, cũng không cầu phải thành họ hàng gần.

“Ông thông gia này, chúng tôi biết hôm nay Tiểu Lâm sẽ tới nhà bạn gái, nên đi cùng để kiểm duyệt điều kiện gia đình bên kia như thế nào...”.

Nói tới đây, Lâu Chính Cương mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thấy bộ dạng ngông cuồng tự cao tự đại của Lâu Đình Đình, Lâu Chính Cương lại muốn cho cô ta thêm một cái bạt tai nữa.

“Các người ngông cuồng quá đấy, các người mà cũng dám tự nhận là gia đình quyền thế à? Lâu Đình Đình, con tưởng có mấy đồng bạc đã thành thiên kim nhà giàu rồi à?”

“Con có biết bạn gái của cậu Tần là ai không? Chính là Liễu Thanh Thanh của mỹ phẩm Tầng Vân đấy!”

Lâu Đình Đình đột nhiên trợn to mắt ngạc nhiên.

Liễu Thanh Thanh?

Người giàu nhất nước?!

Cao Phương cũng đơ ra, không ngờ bạn gái của Tần Lâm lại là người giàu nhất nước?

Chuyện này có khoác lác không vậy?

Vốn nghĩ rằng kiếm được cô bạn gái có nhà, có xe, điều kiện gia đình khá giả là đã tốt lắm rồi.

Dù thế nào cũng không thể tốt hơn Lâu Đình Đình được.

Nhưng sự thật lại tát bốp vào mặt bọn họ.

Bạn gái của người ta là Liễu Thanh Thanh!

Thiên kim tiểu thư nhà quyền quý gì gì đó là cái thá gì so với Liễu Thanh Thanh chứ?

Vả lại, Lâu Chính Cương cũng đặc biệt đến đây đón Tần Lâm, nói trắng ra, nhà họ Lâu bọn họ chỉ có tư cách bợ đít người ta mà thôi!

Đường Mai, Lâm Nguyệt Dao và Lâm Vũ cũng sững sờ.

“Đậu xanh rau má, anh họ, bạn gái anh là Liễu Thanh Thanh thật à?”

Nhà bọn họ cũng coi như là đã trải qua mọi sóng to gió lớn rồi, có gia tộc quyền quý nào mà chưa từng thấy cơ chứ? Trước kia, nhà họ Tần ở Đông Hải chính là đẳng cấp không ai bì nổi.

Nhưng nhà họ Tần có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ trong Đông Hải mà thôi, còn Liễu Thanh Thanh là người giàu có nhất cả nước, địa vị hoàn toàn khác nhau.

Lâm Nguyệt Dao bị sốc đến mức không thể nói nên lời, người anh họ này lợi hại quá đi, bạn gái toàn là những người có thân phận đặc biệt.

Khi trước nhờ Tô Văn Kỳ đóng giả làm bạn gái đã khiến nhà bọn họ ngạc nhiên lắm rồi, dù gì thì bọn họ cũng chưa từng được trải nghiệm cảm giác lấy được đại minh tinh.

Lần này thì hay rồi, Tần Lâm kiếm luôn một tỷ phú giàu nhất nước làm bạn gái, thực sự quá kinh ngạc.

Cả nhà Cao Phương hết sức xấu hổ, lúc trước bọn họ còn chế nhạo người ta, nói người ta không thể lấy được một cô vợ tốt, bla bla, rồi còn môn đăng hộ đối gì gì đó, cuối cùng thì sao, Tần Lâm lấy luôn người giàu có nhất!

Còn nhà bọn họ, thậm chí còn không có tư cách nâng giày cho người ta.

Lâu Chính Cương hung hăng trợn mắt nhìn con gái, rồi nói: “Không có chuyện gì, con đừng có lanh chanh xía vào nữa, con làm gì có tư cách kiểm duyệt, các con về nhà đi!”

Lâu Đình Đình không dám nói gì, chỉ đành gật đầu.

Tần Lâm và cả nhà dì Hai lên xe, Lâu Chính Cương lái xe đưa bọn họ đến nhà họ Liễu.

Trêи đường đi, gương mặt Đường Mai tràn đầy vẻ lo lắng.

Tiểu Lâm này, người ta là nhà quyền quý thật sự, chút quà chúng ta chuẩn bị này có trông bủn xỉn quá không?”

Đường Mai và Lâm Vũ cũng có mua một chút quà gặp mặt, nhưng chỉ là mấy thứ đắt đỏ như rượu, thuốc lá, trà, v.v... Nếu là chuyến thăm bình thường thì không có vấn đề, mấy thứ này cũng khá cao cấp, nhưng nếu là đến nhà Liễu Thanh Thanh gặp thông gia, thì lại trông hơi bủn xỉn.

Dù gì thì họ cũng là đại gia giàu có nhất nước, có gì chưa thấy chứ?

Tần Lâm cười nói: “Dì Hai, dì cũng nói rồi mà, cô ấy là tỷ phú giàu có, thứ gì mà chẳng có? Có tấm lòng là được rồi, không cần phải tặng đồ quý giá quá đâu”.

Đường Mai gật đầu: “Đúng là vậy, bọn dì tặng đồ quý giá hay không cũng không quan trọng, nhưng còn cháu? Cháu chuẩn bị quà gì rồi? Cháu mới là nhân vật chính hôm nay nên không thể tặng qua loa được”.

Tần Lâm nói: “Dì Hai yên tâm, cháu đã chuẩn bị một phần quà rồi”.

Tần Lâm cũng chuẩn bị một món quà, để xem nhà họ Liễu bọn họ có biết nhìn hàng hay không.

Chẳng bao lâu đã đến nhà họ Liễu.

Nhà của tỷ phú quả rất khác biệt, mặt ngoài cửa được trang trí cực kỳ xa hoa, giống như trạch viên ở cổ đại.

Tổng thể trang trí trông rất khí thế, nhưng không tạo cho người ta cảm giác quá xa hoa mà rất cao cấp và có gu, đồ vật bài trí trong sân cũng rất hợp phong thủy, tạo cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái.

Liễu Thanh Thanh ngồi trong phòng, cảm thấy hơi nôn nóng.

“Mẹ, con ra ngoài đón nhé?”

Một người phụ nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh, nhíu mày nói.

“Đón cái gì, bọn họ lần đầu đến đây, phải áp đảo tinh thần họ đã”.

Liễu Thanh Thanh vô cùng cạn lời.

Cô ấy cũng không hiểu vì sao lại cứ phải làm khó người ta.

Mấy người Tần Lâm vào đến trong sân thì không thấy ai, bọn họ có chút lúng túng, đồ cầm trêи tay cũng không biết nên đặt đâu.

“Tiểu Lâm này, sao không có ai đến đón chúng ta vậy? Hay đến nhầm nhà rồi?”

Tần Lâm nhíu mày, nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, rồi nói.

“Mười giây nữa nếu không có ai ra thì chúng ta sẽ đi”.

Cho dù nể mặt Liễu Thanh Thanh, thì cũng không thể để dì Hai chịu ấm ức.

Từng giây trôi qua, năm giây sau, cánh cửa đột nhiên mở ra, Liễu Thanh Thanh không kìm được bước ra ngoài, vội vàng đi đến nhận quà trong tay dì Hai, khách sáo nói.

“Chào dì, cháu là Liễu Thanh Thanh, dì khách sáo quá, dì đến là được rồi sao còn phải mua quà chứ”.

Đường Mai nhìn thấy Liễu Thanh Thanh thì hai mắt lập tức phát sáng, vô cùng yêu thích.

“Cô gái này xinh đẹp quá, vừa xinh vừa hiểu chuyện”.

Cô gái Liễu Thanh Thanh này vừa xinh đẹp, có khí chất, vừa giàu có, lại chân thành không giả tạo, đã cho Đường Mai ấn tượng ban đầu rất tốt.

Chỉ là người nhà cô ấy có vẻ không nhiệt tình lắm.