Thân thể nàng ngày càng nóng lên, nơi đó ngày càng trơn ướt.
- Có lẽ…mình phải chiếm hữu hắn!
Trong lòng nàng đột nhiên toát ra một ý tưởng “đáng sợ”, nàng thế nhưng muốn “cưỡng bức” Tùy Qua.
Ý nghĩ này làm nàng cảm thấy bất an, nhưng càng thêm kích thích lẫn hưng phấn.
Đây là lực hấp dẫn trí mạng.
Không thể kháng cự!
Bàn tay nàng không thể khống chế, buông tay cho mền rớt xuống sàn nhà.
- Hoa lạp!
Nàng đưa tay xé đi quần áo trên người Tùy Qua, ngay cả quần lót cũng không tha.
Có chút “dã man”, càng nhiều lại là kích thích.
Lúc này Tùy Qua cũng không chút phản ứng, ngoại trừ bộ vị kia phản ứng theo bản năng nguyên thủy.
Nhưng An Vũ Đồng đã hoàn toàn bộc phát dục vọng, theo bản năng giạng chân trên người Tùy Qua, hai tay ôm bả vai hắn, sau đó thân thể trầm xuống dưới.
Cùng lúc đó tinh thần Tùy Qua đang bị lạc trong tinh không, vô cùng suy yếu, đột nhiên cảm giác được tinh thần lực cùng thân thể sản sinh tia liên hệ kỳ diệu, giống như bị lạc trong gió lốc đã thật tuyệt vọng, đột nhiên lại chứng kiến sao Bắc Cực xuất hiện trong trời đêm.
Rất nhanh, tinh thần lực suy yếu của hán lại cố gắng quay về trong thân thể.
Thần thức đang chậm rãi khôi phục.
Hắn lờ mờ biết đã xảy ra chuyện tốt gì, trong lòng nghĩ thầm:
- Nguyên lai chân của Lam Lan thật quá thon dài, bàn tọa còn tròn như vậy…
Khi ánh nắng sớm xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng, Tùy Qua cùng An Vũ Đồng vẫn còn duy trì tư thế giao hợp uyển chuyển như thế.
Nhưng lúc này An Vũ Đồng đã vô cùng mỏi mệt ngủ say, trên người nàng ướt đẫm mồ hôi, dưới ánh nắng sớm chiếu rọi có vẻ cực kỳ xinh đẹp mê người.
Trong vòng một đêm, vô luận là thân thể hay tâm lý, An Vũ Đồng đều đã biến thành nữ nhân chân chính.
Khi Tùy Qua mở mắt, liền chứng kiến An Vũ Đồng nằm trên người hắn trong tư thế thật mê người, hơn nữa còn có thể duy trì tư thế như vậy nằm ngủ say sưa.
Sàng đan dưới thân hai người hoàn toàn rối loạn.
Nhưng khi chứng kiến nhiều điểm đỏ thẫm hiện trên giường, vẻ mặt Tùy Qua có chút phức tạp.
Tùy Qua mơ hồ suy đoán chuyện gì xảy ra đêm qua, nhưng hắn vốn nghĩ rằng người “xả thân” cứu hắn là Lam Lan, bởi vì nàng đang ở trong nhà, trong mông lung hắn còn thầm khen thân hình Lam Lan chân dài mềm mại, nhưng không nghĩ tới một đêm tỉnh lại trên người nằm úp sấp không phải là Lam Lan, mà là An Vũ Đồng.
Càng không nghĩ tới An Vũ Đồng đem vật trân quý nhất của mình giao cho hắn.
Đương nhiên còn một điều, An Vũ Đồng xem như đã trở thành ân nhân cứu mạng của Tùy Qua.
Phức tạp ah, rối rắm ah.
Nếu lúc này dựa trên người hắn là Lam Lan thì tốt biết bao, tuy rằng vẫn sẽ có chút phiền toái, nhưng ít nhất là lưỡng tình tương duyệt đi. Ai biết không ngờ là An Vũ Đồng, đương nhiên không thể phủ nhận nàng cũng là một mỹ nữ, hơn nữa đêm qua đã cho Tùy Qua nỗi kích thích cùng hưởng thụ không tưởng được.
Nhưng vô luận trong lòng Tùy Qua nghĩ như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật trước mắt: An Vũ Đồng đã trở thành nữ nhân của hắn.
Tùy Qua cẩn thận đánh giá nàng, lúc này nàng vẫn còn ngủ say, có vẻ xinh đẹp động lòng người. Đường Vũ Khê xinh đẹp là một loại đẹp thiên nhiên thanh đạm. Trầm Quân Lăng xinh đẹp là yêu mị mê người. Lam Lan xinh đẹp là băng sương diễm lệ. Mà An Vũ Đồng lại là nét đẹp trong cương có nhu. Trong khuôn mặt của nàng có vẻ đẹp trung tính, nhưng thân thể lại lộ ra nhu hòa, một loại nhu hòa khiến Tùy Qua cảm thấy bị bao dung hãm sâu.
Hơn nữa sau khi hấp thu Huyền Âm Trấp thể chất của nàng đã chuyển sang Huyền Âm Thể, âm dương điều hòa, rất có ích lợi trong việc tu hành của hắn. Trong vòng một đêm hắn đã hoàn toàn khôi phục vết thương, hơn nữa còn có cảm giác thần thái sáng láng.
Nhưng giờ khắc này điều Tùy Qua cần lo lắng không phải kế hoạch song tu sau này với An Vũ Đồng, mà là làm sao xử lý quan hệ của hai người.
Dấu vết trên giường đã nói rõ hết thảy, song phương hiển nhiên khó có khả năng xem chuyện này chỉ là nhất thời xúc động. Ít nhất Tùy Qua đồng học nhất định cần phải gánh trách nhiệm.
Đương nhiên, đầu tiên thân thể hai người nhất định cần tách ra mới được.
Ở trạng thái cực độ mị hoặc như hiện giờ, Tùy Qua tự nhiên không có khả năng bình tĩnh suy nghĩ cuộc sống sau này của hai người. Vì thế hắn nhẹ nhàng cử động, dự định rời khỏi thân thể An Vũ Đồng.
Nhưng bất động thì thôi, vừa động liền ra trạng huống.
Vừa động liền có cảm giác thoải mái khiến cho hắn thiếu chút nữa kêu thành tiếng.
Tuy Tùy Qua nhịn được, nhưng An Vũ Đồng lại không nhịn được, từ trong mũi truyền ra tiếng rên nhẹ.
Tùy Qua nghe xong thanh âm này, nửa mình dưới liền bị kích thích, bản năng chợt dựng lên, nhất thời tạo thành phản ứng càng lớn hơn nữa.
An Vũ Đồng cũng không thể tiếp tục ngủ thêm, nàng đột nhiên mở mắt, sau đó hai tay hung hăng ôm cổ Tùy Qua, lớn tiếng nói:
- Sự tình đã xảy ra, hiện tại chuyện gì tôi cũng không muốn quản, thầm nghĩ phải tận tình làm với anh một lần! Còn nữa, con mẹ nó đừng mãi mang tôi đi xem ngôi sao! Tuy rằng thật thích, nhưng quá ảo giác!
Mang nàng đi xem ngôi sao?
Tùy Qua bị câu nói sau cùng của nàng làm hồ đồ.
Nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được, đêm qua khi hắn cùng An Vũ Đồng giao hợp, bởi vì cần hồi phục tinh thần lực cho nên tự nhiên vận hành Thiên Tinh Tâm Công, bởi vậy cũng lôi kéo tinh thần lực của An Vũ Đồng dẫn vào trong tinh không.
Ngay từ đầu cảm xúc ấm áp của tinh thần cùng thân thể làm An Vũ Đồng cảm thấy rất thích, nhưng nếu cứ mãi “xem ngôi sao” như vậy, thật khó trách nàng cảm thấy không chân thật. Cho nên nàng dự tính lại cùng Tùy Qua đến thêm một lần thực tế.
Đây là An Vũ Đồng!
Dám hận! Dám yêu! Lại dám làm!
Nàng cũng biết lần này kết hợp cùng Tùy Qua sẽ sinh ra thật nhiều phiền phức không tưởng được, nhưng trước khi cần giải quyết phiền toái, dù sao sự tình cũng đã xảy ra, nàng quyết định lại thêm một lần điên cuồng tận tình một phen.
Tùy Qua vốn tưởng rằng sau khi An Vũ Đồng tỉnh lại sẽ khóc lóc kể lể đòi hắn phụ trách, hoặc tát cho hắn bạt tai, nhưng không nghĩ tới nàng lại có phản ứng như thế.
Phản ứng của nàng tuy rằng bất ngờ, nhưng Tùy Qua tự nhiên sẽ không cự tuyệt, dù sao sự tình cũng đã xảy ra, đối mặt với sai lầm xinh đẹp này có lẽ mắc thêm lỗi lầm mới là lựa chọn tốt nhất.
Bởi vì An Vũ Đồng không muốn tiếp tục “xem ngôi sao”, huống hồ bây giờ là ban ngày, Tùy Qua không tiếp tục vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công, cho nên chỉ dùng bản năng nguyên thủy phối hợp với An Vũ Đồng.
An Vũ Đồng tựa hồ thật sự buông ra, hoàn toàn không so đo hậu quả cuồng dã, dùng thân thể mềm mại cùng Tùy Qua làm đủ loại tư thế không thể tưởng tượng, một lần lại một lần giãn ra, sau đó lại khàn giọng quát to…
Thật lâu sau.
Một lần lại một lần lên đỉnh, sau đó rơi xuống, thân hình An Vũ Đồng đầm đìa mồ hôi lập tức đẩy ra Tùy Qua, sau đó cười mắng:
- Đừng tới, tiếp tục như vậy thế nào cũng bị anh làm chết khô. Anh còn là người sao, giằng co một buổi tối vừa rồi còn gây sức ép lâu như vậy, anh lại còn chưa dừng lại – chẳng lẽ anh có bệnh hay sao?