Y Tiên Thiểu

Chương 631: Họa Thủy




- Ân, nói tiếp.

Giang Đào như bị mê hoặc.

- Tôi nghe nói các nữ sinh thích nhất là làm bạn với nam đồng tính, hơn nữa còn là làm khuê mật, nhất là nữ sinh xinh đẹp. Cho nên các cậu có thể trở thành khuê mật của mỹ nhân, cùng nàng làm đẹp, dưỡng da, bồi cảm tình chẳng hạn, tóm lại nàng sẽ nói hết bí mật với các cậu, trình độ thân mật chỉ sợ còn vượt qua cả với bạn trai. Bởi vậy các cậu sẽ có cơ hội cạy góc tường của người ta, hơn nữa xác suất thành công có thể thật cao. Nếu như có thể gạo nấu thành cơm, vậy thì…hắc hắc.

Tùy Qua thấy ba người đã bị mê hoặc, liền tiếp tục nói:

- Nếu các cậu lại tiến cử bí dược làm đẹp mà gia đình tôi phối chế, cho các nàng nếm ngon ngọt, sau này khẳng định sẽ không rời khỏi các cậu, tôi cam đoan xác suất thành công tuyệt đối là ngoài 90%.

- Phải, Tùy Qua nói như vậy hình như thật có đạo lý đâu.

Cao Phong liên tục gật đầu, chợt nói:

- Nhưng bí dược làm đẹp tổ truyền của cậu rốt cục đáng tin cậy không? Vạn nhất xảy ra vấn đề chúng tôi sẽ xui xẻo!

- Yên tâm đi, đã xin độc quyền với quốc gia, còn đăng ký nhãn hiệu, rất nhanh sẽ chính thức đầu nhập sản xuất. Khi đó định giá ít nhất mười vạn một chai, chỉ nhỏ cỡ đầu ngón tay.

Tùy Qua bắt đầu thổi phồng:

- Huống hồ ba người không phải uống vào hiệu quả thật tốt sao?

- Đúng đúng…

Giang Đào nói:

- Ngày mai, không, khuya hôm nay chúng ta liền triển khai hành động khuê mật! Tùy Qua, hi vọng lần này chúng tôi đều “hi sinh” đáng giá, bằng không tôi thật sự muốn giết cậu!

Tới cơm chiều, Cao Phong cùng Giang Đào rời khỏi phòng ngủ đi triển khai “hành động khuê mật”.

Có hai người đi”đẩy mạnh tiêu thụ” dưỡng nhan dịch, xem như giúp Tùy Qua đỡ phí công phu. Dùng thử nghiệm, toàn bộ đều chứa đựng trong những bình nhỏ thật xinh đẹp, thoạt nhìn thật giống như sản phẩm dưỡng da trang điểm chuyên nghiệp.

Tùy Qua tuy đỡ tốn công sức nhưng cũng chưa quay về biệt thự cùng Đường Vũ Khê.

Lời của Hoa Tuyết Nhạn mặc dù khó nghe, nhưng có chút đạo lý. Tới thời điểm này làm đàn ông, Tùy Qua nhất định cần đi gánh vác. Nhưng hắn không dựa theo phương thức của Hoa Tuyết Nhạn đã nói, mà dựa theo phương pháp của mình.

Tứ lạng bạt ngàn cân.

- Trầm Quân Lăng, cô đừng đi phá phách hoa của Nhân Mộc nữa, nhìn xem đi, đã rơi vài đóa!

Vừa đi vào nhà ấm, Tùy Qua đã nghe được tiếng cười của Trầm Quân Lăng, nhất thời cảm thấy không ổn. Đi tới gần linh điền, quả nhiên Trầm Quân Lăng đang dụ hoa của Nhân Mộc, khiến đóa hoa không ngừng cười run rẩy, cuối cùng rơi xuống đất.

Mà tiểu ngân trùng chết tiệt không đi ngăn cản “phá sản nữ” Trầm Quân Lăng kia.

Ghê tởm hơn chính là tiểu ngân trùng còn đem đóa hoa bị rơi xuống nuốt chửng vào bụng.

Trầm Quân Lăng nhìn thấy Tùy Qua đã đến, vội dừng tay, nhìn hắn nói:

- Suy suy, anh thật quá nhỏ mọn đi? Tôi chỉ muốn nhìn xem có phải đóa hoa này thật sự là cười đến rụng xuống hay không thôi.

- Vô nghĩa! Nhất định bị rơi xuống thôi, thật sự là cô gái phá sản, lãng phí bao nhiêu….di, cô…

A Di Đà Phật!

Tùy Qua vừa nhìn Trầm Quân Lăng, trong lòng chợt tuyên phật hiệu.

Xinh đẹp là một thanh đao, lúc này nhìn Trầm Quân Lăng như con dao sắc bén suýt nữa đã cắt qua điểm phòng ngự mấu chốt của hắn.

Đúng là họa thủy!

Họa thủy chân chính!

Lúc này Tùy Qua càng thêm cảm nhận được tác dụng thần kỳ của Nhân Mộc.

- Xinh đẹp không?

Trầm Quân Lăng cười dài nhìn hắn, tựa hồ thật thưởng thức biểu hiện của hắn.

- Xinh đẹp!

Tùy Qua không tự chủ được nuốt nước bọt, có lẽ cảm giác mình có chút thất thố, hắn ho khan một tiếng, vội vàng dời ánh mắt:

- Chẳng qua, Trầm Quân Lăng đồng học, cô chỉnh thành xinh đẹp như vậy, tôi lo lắng khi cô quay về trường học khiến các học sinh vây xem, quấy nhiễu trật tự trường học, vậy không tốt lắm, cô nói đúng không? Cho nên đợi lát nữa để tôi dùng chân khí bức dược lực ra đi?

- Nghĩ cũng đừng nghĩ!

Trầm Quân Lăng hừ nói:

- Mặc dù tôi thiên sinh lệ chất, nhưng có ai ngại mình càng thêm hấp dẫn? Suy suy, đừng cho rằng tôi không biết ý tưởng của anh, anh không muốn tôi hiển lộ vẻ đẹp của mình cho người khác thưởng thức đi?

Tùy Qua cười khan hai tiếng, thật sự hắn không muốn chứng kiến trường hợp Trầm Quân Lăng bị một đoàn sắc lang vây quanh.

- Xinh đẹp, lúc cần thiết thì hiển lộ, nhưng lúc nên thu liễm thì thu liễm tốt hơn.

Tùy Qua nói:

- Từ xưa hồng nhan nhiều bạc mệnh, chỉ bởi vì quá xinh đẹp, dễ dàng bị trời đố kỵ, càng dễ bị người đố kỵ, biết không?

- Hứ!

Trầm Quân Lăng khinh thường:

- Đừng nói chuyện đại nghĩa nghiêm túc như thế. Nhưng mà suy suy, tôi không thể không thừa nhận anh đúng là thiên tài về dược vật, lại có thể phát minh ra dược vật làm đẹp dưỡng nhan thần kỳ như thế, anh thật là lợi hại!

- Không phải tôi lợi hại, là tổ sư gia lợi hại, là tiên hiền Đông y cổ đại lợi hại. Nhưng Đông y như chúng ta chỉ chú ý truyền thừa, giấu diếm kiến thức của mình…bỏ đi, nói chuyện này làm chi. Tóm lại hiện tại cô đã nhìn thấy, phối phương làm đẹp của cô không bao lâu nữa tôi sẽ sản xuất ra rồi. Như vậy cô tính toán khi nào thực hiện lời hứa của cô đây?

Nói xong hắn “mê đắm” nhìn nàng.

Trầm Quân Lăng cười, chậm rãi đến gần, dung ngón tay chỉ vào trán hắn:

- Tôi là người nói chuyện có một không hai. Tôi biết anh rất nhanh có thể thực hiện giấc mộng của tôi, cho nên lời hứa của tôi tùy thời đều có thể thực hiện.

Trầm Quân Lăng lại đột nhiên nói:

- Suy suy, anh đúng là hoa tâm đâu. Đường Vũ Khê tỷ tỷ của anh xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ còn chưa thỏa mãn được tiểu đệ đói khát của anh sao?

- Cô nói gì nha, sao tôi không hiểu được đâu.

Tùy Qua giả vờ hồ đồ nói.

Trầm Quân Lăng nhẹ nhàng véo lỗ tai hắn, cười nói:

- Còn giả vờ với tôi sao? Dù cách hai trượng xa tôi vẫn ngửi được cỗ chân khí tao lãng trên người của anh. Chỉ có loại đàn ông mới nếm mùi thịt tươi như anh mới có thể không biết mỏi mệt như vậy, tinh lực thịnh vượng, khát vọng giao phối…

- Đợi một chút, càng nói càng hạ lưu đi.

Tùy Qua lúng túng nói.

- Lời của tỷ còn chưa xong đâu.

Trầm Quân Lăng tiếp tục nói:

- Nhưng anh khác với những người khác. Có rất ít người như anh, vừa cùng mỹ nữ xuân phong vài lần lại lập tức muốn đánh chủ ý với một mỹ nữ khác.

- Lời này xem như là ca ngợi hay là hạ thấp đây?

Tùy Qua buồn bực nói.

- Anh có thể cho rằng ca ngợi.

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Bởi vì tôi tin tưởng cho dù anh là cầm thú cũng là người nổi tiếng trong cầm thú. Hì hì, anh nghe, xem như ca ngợi đi?

- Nha đầu khéo mồm khéo miệng, tôi thật sự hận không thể lập tức “thu thập” cô!

Tùy Qua hừ nói.

- Không thành vấn đề.

Trầm Quân Lăng cười đáp:

- Nhưng lúc này hẳn anh không còn tâm tình đi, hiện tại ai cũng biết tình huống rối loạn của công ty anh đâu.

- Đây chỉ là tạm thời. Cô cũng không tin tưởng công ty tôi sẽ phá sản chứ?