Theo sau liền nhìn thấy ba người Cao Phong cao hứng đi vào.
- Tùy Qua, ba người chúng ta hôm nay xem như hết cùng lại thông ah!
Cao Phong phấn chấn nói:
- Cậu không biết vừa rồi khi chúng tôi đến căn tin, lại có vài nữ sinh chủ động bắt chuyện, bộ dáng còn rất tinh khiết, hỏi chúng tôi dùng sản phẩm gì dưỡng da, hay nước hoa gì đó, sau đó còn nói ba chúng tôi rất thú vị, còn ăn cơm chung, còn nói giao bằng hữu đâu, còn lưu cả số điện thoại cho chúng tôi.
- Phải đó, hôm nay thật sự được diễm ngộ đâu, nói không chừng chúng ta rất nhanh có thể…hì hì…
Ba người cao hứng bàn tán, không hề ý thức được ngữ khí của họ đã xảy ra biến hóa vi diệu.
Thanh âm của họ đã có chút “mềm mại đáng yêu”.
Hiệu quả dưỡng nhan dịch của Nhân Mộc thật hiển nhiên đã phát huy ra.
Làn da biến thành trắng nõn, tinh tế, hồng nhuận sáng ngời, nét mặt tỏa sáng, mị nhãn như tơ, trên người tản mát ra một hương hoa thiên nhiên thanh nhã, ngay cả tiếng nói cũng biến thành “nũng nịu” – đủ loại dấu hiệu tỏ rõ ba người này uống vào dưỡng nhan dịch, hơn nữa đã phát huy tác dụng.
Thật sự là nghiệp chướng!
Trong lòng Tùy Qua cảm thán, nhưng là do chính họ tự mình uống, để cho họ cảm nhận “yêu mị” một chút cũng tốt. Đợi nửa tháng một tháng, dược lực trôi qua, phỏng chừng họ sẽ khôi phục lại bình thường.
Phanh! Phanh!
Thanh âm gõ cửa vang lên.
Tùy Qua mở cửa, chỉ thấy bên ngoài có một thanh niên “phấn nộn” đang đứng, trên người mặc áo len đan màu hồng, bên dưới mặc quần màu trắng bó sát, thân thể tản ra hương nước hoa nồng đậm, nhìn Tùy Qua hỏi:
- Xin hỏi Cao Phong đồng học ở phòng này phải không?
- Phải.
Tùy Qua đáp.
Thanh niên phấn nộn nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ, đi tới trước mặt Cao Phong cười duyên nói:
- Vị này nhất định là Cao Phong đồng học đi? Tự giới thiệu, tôi tên Long Tiểu Dương, chuyên nghiệp máy móc năm thứ hai, thật cao hứng nhận thức anh.
Cao Phong nghe được ngữ khí của đối phương, chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà, hỏi:
- Sư huynh, anh tìm tôi có sự tình gì?
- Hì hì…
Thanh niên phấn nộ cười một tiếng:
- Phong ca, không biết anh có bạn gái hay chưa?
Phong ca?
Thân thể Tùy Qua chấn động, toàn thân phát lạnh.
- Không…không có.
Cao Phong nhích nhích người, tách ra khoảng cách với thanh niên kia.
- Anh không phải gạt tôi đi.
Thanh niên kinh ngạc, lại nhích tới gần Cao Phong:
- Người mạnh khỏe như Phong ca, hiệu khu không nhiều lắm đâu. Nhìn xem, cơ ngực của Phong ca thật sự là rắn chắc đâu.
Nói xong hắn vểnh lan hoa chỉ chỉ vào ngực Cao Phong.
Cao Phong vội vàng tránh né, biến sắc nói:
- Sư huynh, rốt cục anh muốn làm gì vậy?
- Thật là, nhiều người như vậy, anh nói người ta làm sao mở miệng được đâu.
Thanh niên có chút thẹn đỏ mặt nói:
- Tôi suy nghĩ, nếu Phong ca chưa có bạn gái, thì suy nghĩ tới người ta một chút, tuy rằng tôi lớn tuổi hơn anh một chút, nhưng rất biết chiều người…
- Dừng lại, dừng lại…
Cao Phong có cỗ xúc động muốn đập đầu, thiếu chút nữa muốn quỳ xuống:
- Tôi cầu anh, đừng tiếp tục nói. Ca, tôi sai lầm rồi, nhưng tôi không phải loại người mà anh nghĩ, cầu anh nhanh chóng rời khỏi nơi này đi.
- Anh…hừ, anh cũng không bận tâm tới mặt mũi của người ta, dù anh muốn cự tuyệt cũng phải uyển chuyển một chút đi, anh như vậy làm người ta thật đau lòng, anh biết không? Tôi…tôi hận anh chết đi được!
Thanh niên phấn nộn giận dữ mắng mỏ “tuyệt tình nam” Cao Phong không biết thương hương tiếc ngọc.
Giận dữ mắng xong, thanh niên lại chuyển hướng Giang Đào nói:
- Vị này là Giang Đào đi, lúc ở căn tin tôi bị hương vị kỳ dị trên người anh hấp dẫn, tôi biết anh cùng tôi là một loại…
- Thật xin lỗi, tôi muốn đi vệ sinh.
Giang Đào không đợi hắn nói tiếp đã trực tiếp nhảy vào phòng vệ sinh, còn khóa trái cửa.
Thanh niên lại đem ánh mắt nóng bỏng nhìn Liễu Tiểu Đồng.
- Bọn họ không muốn, tôi…tôi đương nhiên cũng không hứng thú!
Liễu Tiểu Đồng đoạt trước nói.
- Các anh…
Thanh niên vốn “hồng nhan giận dữ”, tiếp theo như tỉnh ngộ, nhìn nhìn Liễu Tiểu Đồng, lại nhìn nhìn Cao Phong, nói:
- Tôi hiểu được, nguyên lai…nguyên lai các anh đùa “trò chơi ba người”, oh, trời ạ, các anh thật sự quá tân tiến! Nhưng lần sau nếu các anh muốn chơi bốn người, nhất định phải kêu lên người ta đó!
Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng nhất thời cùng hóa đá, trợn mắt há hốc mồm.
Mà thanh niên đã nhanh như gió đi ra phòng ngủ, chỉ lưu lại tiếng cười như chuông bạc, cùng da gà nổi đầy đất.
Thật lâu sau Giang Đào mới thò đầu ra khỏi phòng vệ sinh, còn sợ hãi hỏi:
- Tên kia đã đi rồi chưa?
- Giang Đào, thanh âm của cậu! Sao lại thay đổi như vậy đâu!
Có thanh niên phấn nộn làm so sánh, Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng lúc này mới ý thức được thanh âm của Giang Đào phát sinh biến hóa.
Có chút tương tự như thanh niên kia!
- Cao Phong, thanh âm của cậu cũng…sao lại thế này! Còn có Liễu Tiểu Đồng! Trời ạ, chẳng lẽ chúng ta ngộ độc thức ăn!
Rốt cục Giang Đào cũng nhận thấy được không bình thường, sau đó bắt đầu phát điên.
- Ta kháo! Tại sao lại như vậy, khó trách những nữ sinh kia không bài xích chúng ta! A, tôi muốn điên rồi, để cho tôi tìm khối đậu hũ đâm chết cho xong!
Cao Phong nổi giận, quả thật như muốn qua đời.
- Bình tĩnh, bình tĩnh…
Tùy Qua hô to vài tiếng mới khiến cho ba người hoàn toàn tỉnh táo lại.
- Tôi nghĩ tôi biết nguyên nhân vì sao.
Tùy Qua nói:
- Đây là kết cục ba người uống trộm thức uống của tôi, chai đó không phải trà xanh mật ong gì cả.
Giang Đào nói:
- Tùy Qua, không phải cậu bỏ thêm thuốc kích thích hormone nữ bên trong đi? Cậu thật quá độc ác!
- Kháo! Ai bảo các cậu uống trộm.
Tùy Qua nói:
- Chai nước kia là bí dược làm đẹp tổ truyền của nhà tôi đặc chế, đương nhiên là cấp cho phụ nữ sử dụng. Ai, tôi vốn định tìm nữ sinh thử xem hiệu quả, ai biết các cậu…các cậu thật sự quá tham! Bình thuốc kia chỉ là dược liệu, tốn hơn vạn đồng, toàn bộ đều ưu đãi cho ba người.
Nói xong thần tình của hắn đều tiếc rẻ, kỹ xảo biểu diễn thật sự rất tốt.
Tùy Qua từng nói qua với ba người Giang Đào, hắn từng học qua Đông y. Cho nên Giang Đào nửa tin nửa ngờ hỏi:
- Vậy…chúng tôi làm sao bây giờ, không bị thay đổi thành phụ nữ đi?
- Cậu nghĩ thật đẹp, đáng tiếc thuốc này còn chưa lợi hại như vậy.
Tùy Qua nói:
- Chẳng qua chỉ có hiệu quả làm đẹp mà thôi, sau khi dược lực hoàn toàn tiêu tán các cậu sẽ khôi phục như trước.
- Vậy…cần bao lâu đây?
Cao Phong hỏi.
- Nếu nhanh thì chừng nửa tháng. Nếu chậm thì một tháng.
Tùy Qua đáp.
- Cái gì, một tháng? Tôi muốn điên rồi!
Liễu Tiểu Đồng ôm đầu đau khổ nói:
- Dạng thế này làm sao mà sống đây!
- Nhưng tôi cảm thấy được đối với ba người mà nói ngược lại là một lần kỳ ngộ.
Tùy Qua mê hoặc:
- Nếu như vận khí tốt, nói không chừng các cậu rất nhanh sẽ có đôi có cặp.
- Nói như thế nào?
Cao Phong hỏi.
- Các cậu ngẫm lại mà xem, từ sau sự kiện “Dương Đỉnh Thiên”, toàn bộ nữ sinh trong trường đều không thèm nhìn các cậu, cho nên các cậu không có nửa điểm cơ hội. Nhưng hiện tại thì khác, ít nhất các nữ sinh nguyện ý đến gần, như vậy có thể tranh thủ cơ hội thôi.
Tùy Qua nói chuyện như hợp tình hợp lý.