Thế nhưng, Tùy Qua cũng rất khẳng định, Hồng Mông Thạch tất nhiên là một kiện pháp bảo, hơn nữa còn là một kiện pháp bảo cực kỳ lợi hại. Bằng không Khổng Bạch Huyên cũng sẽ không trăm phương nghìn kế muốn nhận được kiện pháp bảo này. Hơn nữa, Khổng Bạch Huyên sở dĩ đưa cho Tùy Qua một hồ lô ngọc tủy vạn năm, chính là vì để Tùy Qua có thể sớm một chút bước vào Tiên Thiên kỳ, sau đó để nàng thuận lợi đoạt được Hồng Mông Thạch.
- Không cần miên man suy nghĩ. Ta xác định thứ đó chính là pháp bảo.
Tùy Qua nói rằng:
- Tên gọi hình như gọi Hồng Mông Thạch đi sao. Bất quá, ta đến tột cùng là làm thế nào thôi động được nó, sau đó lợi dụng không gian bên trong nó, đem mấy thứ bên trong nhà kính ấm hết thảy đều cất vào đây?
- Cái này, ta cũng không rõ ràng lắm.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Pháp bảo ở trên người của ngươi, vậy cũng chỉ có ngươi mới biết được nên làm như thế nào để thôi động được nó. Mỗi một kiện pháp bảo, nếu như được người tu hành luyện hóa hút vào thân thể, sau đó sẽ thành một bộ phận của người tu hành, người tu hành khác coi như là đoạt được pháp bảo của ngươi, cũng vô pháp lập tức sử dụng, lại phải luyện hóa một lần nữa mới được. Do đó, ngươi hỏi ta làm thế nào sử dụng Hồng Mông Thạch gì đó này. Còn không bằng hỏi chính ngươi đi!
Tùy Qua tâm trạng phiền muộn, hướng về phía tiểu Ngân Trùng khoát khoát tay, ý bảo nó tiếp tục đi làm việc.
Sau đó, Tùy Qua tĩnh tọa ở trên một khối ngọc thạch, suy nghĩ làm sao đi cảm ứng và sử dụng một khối Hồng Mông Thạch kia.
Lúc trước, Tùy Qua đã sử dụng Tam Thánh Phong. Đồ vật này tuy rằng cũng là một kiện pháp bảo, nhưng là một kiện pháp bảo không có hoàn toàn luyện chế thành công, do đó Tùy Qua lúc ấy không có trải qua luyện hóa, nhưng cũng có thể thôi động được. Bất quá, một kiện pháp bảo này thật đúng không ra sao cả, không chỉ có mỗi một lần thôi động cần tiêu hao nguyên khí cực lớn, hơn nữa thủ đoạn công kích cũng rất đơn nhất, chính là một cái đập đến!
Thậm chí còn Tùy Qua một lần hoài nghi, Tam Thánh Phong này vốn dĩ chính là một kiện pháp bảo luyện chế thất bại. Người của Tống gia tuy rằng coi thứ này như là một kiện bảo bối, thế nhưng đối với rất nhiều người tu vi cao thâm, cũng căn bản nhìn không vào mắt.
Pháp bảo mất sức lại không kiếm được chỗ tốt xác thực rất khó dành được niềm vui của người dùng.
Thế nhưng, mặc kệ Tam Thánh Phong này thất bại cỡ nào, nhưng chung quy vẫn xem như một kiện pháp bảo, khi Tùy Qua thôi động nó, xác thực chỉ cần đem nguyên khí đưa vào bên trong Tam Thánh Phong này, sau đó có thể để kích thước của nó biến hóa, rồi tiến hành công kích.
Như vậy, đến tột cùng có khả năng khiến Hồng Mông Thạch cũng nghe lời như vậy hay không đây?
Tĩnh tọa.
Tùy Qua tập trung tinh thần dùng thần thức và Linh Giác nhìn quét toàn thân của mình.
Một lần lại một lần.
Thế nhưng, lại thủy chung không cảm giác được Hồng Mông Thạch tồn tại.
Đây thực sự là một sự tình không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng kiện pháp bảo này ở trên người Tùy Qua, thế nhưng hắn lại hết lần này tới lần khác không cảm ứng được nó tồn tại.
Tùy Qua nỗ lực một trận, nhưng vẫn cứ là phí công vô ích.
Nhưng cảm giác ngăn trở một chút vẫn chưa khiến Tùy Qua buông tha lập tức, lại trầm tư một trân nữa, sau đó trong đầu óc của Tùy Qua bỗng nhiên linh quang chợt lóe.
Trước đây Khổng Bạch Huyên nếu có thể dùng thủ pháp đặc biệt dẫn động Hồng Mông Thạch, hắn vì sao không thể bắt chước làm theo đây?
- Hắc, nhiều lịch mộc quả thực là tốt. Sau khi ăn đầu đã có thể có nhiều linh quang hơn. Nếu như sớm mấy năm nhận được nhiều lịch mộc quả thực này, chỉ sợ ta đều có thể tìm lêm thủy mộc, đại học Đế Kinh...
Tùy Qua có chút tự kỷ cảm thán một tiếng, bất quá nhiều Lịch Mộc Quả Thực trợ giúp đối với hắn, thật đúng là không nhỏ đây.
Chí ít, khiến Tùy Qua nghĩ đến biện pháp cảm ứng Hồng Mông Thạch.
Lặp lại cách làm khi ấy của Khổng Bạch Huyên.
Khổng Bạch Huyên sở dĩ có thể cảm ứng được Hồng Mông Thạch, kỳ thực cũng không phải là nàng có thể cảm ứng được Hồng Mông Thạch tồn tại, mà là bởi vì nàng mượn thân thể của Tùy Qua để cảm ứng và dẫn động Hồng Mông Thạch.
Nếu Khổng Bạch Huyên có thể thông qua thân thể của Tùy Qua làm được, như vậy Tùy Qua tự nhiên cũng có thể làm được.
Chỉ cần Tùy Qua tìm được phương pháp chính xác.
Mà phương pháp này chính là lặp lại sự tình lúc đó Khổng Bạch Huyên đã làm đối với hắn. Dựa theo lộ tuyến vận công của Khổng Bạch Huyên, Tùy Qua bắt chước đúng cách, khi có thể một lần nữa cảm ứng được Hồng Mông Thạch tồn tại.
Lại lần nữa cảm tạ công hiệu thần kỳ của Đa Lịch Mộc Quả Thực, để trí nhớ của Tùy Qua vô hạn tiếp cận giới hạn đã gặp qua là không quên được.
Huống chi, lúc ấy, Khổng Bạch Huyên vận công, lại đem Tùy Qua dằn vặt đến chết đi sống lại, ngày đó rất nhiều loại chuyện, Tùy Qua có thể nói là ký ức hãy còn mới mẻ. Sau khi suy nghĩ sâu xa một phen, lộ tuyến vận công của Khổng Bạch Huyên đã xuất hiện rõ ràng ở trong óc của Tùy Qua.
Lập tức, Tùy Qua không chút nào chần chờ, bắt đầu dựa theo lộ tuyến vận công vận chuyển chân khí Tiên Thiên trong cơ thể.
Một cái lộ tuyến vận công này, hiển nhiên cũng không hơn gì. Mặc dù là lại thử nghiệm lần nữa, đồng thời lúc này đây là Tùy Qua xuất phát từ tự nguyện, nhưng vẫn là không tránh khỏi bị thống khổ một phen.
Đồng thời, một cái lộ tuyến vận công không chỉ sẽ không tăng trưởng nguyên khí trong kinh mạch, ngược lại sẽ tiêu hao đại lượng nguyên khí. Loại pháp môn vận công này quả thực hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Tùy Qua trước đây.
Bất quá, theo chân khí Tiên Thiên vận hành, Tùy Qua quả nhiên cảm giác được trong thân thể, ở chỗ sâu trong địa phương thần bí nào đó tựa hồ có đồ vật tương tự đang bị hắn cảm ứng được.
Loại cảm giác này càng lúc càng rõ ràng...
Mà Linh Giác của Tùy Qua cũng bắt đầu cảm ứng được đồ vật đó tồn tại, cảm giác càng lúc càng rõ nét, đường viền cũng càng lúc càng rõ ràng.
Đó là một tấm thạch bia thật lớn, tràn ngập cổ xưa, tang thương, hạo hãn, khí tức thần bí tựa hồ từ rất lâu trước đây đã xuất hiện ở trong Thiên Địa, lại thậm chí so với Thiên Địa càng thêm lâu dài hơn, tồn tại càng thêm dài dằng dặc.
Khi Linh Giác của Tùy Qua chạm đến một tấm bia đá kia, những văn tự phù lục thần bí mặt trên tấm bia đá kia lại đột nhiên kim quang đại thịnh, sau đó trong tấm bia đá ấy bỗng nhiên tuôn ra một đoàn tử sắc vân khí...
Hồng Mông Tử Khí.
Tùy Qua cũng không biết Hồng Mông Tử Khí này là đồ vật gì. Thế nhưng lúc đầu chính là Hồng Mông Tử Khí này, cư nhiên đem ngũ sắc tinh thần linh của Khổng Bạch Huyên đều thôn phệ đi vào. Do đó, Tùy Qua biết được, chính là Hồng Mông Tử Khí này có thể dung nạp đi vào rất nhiều đồ vật.
- Hồng Mông Tử Khí...thu cho ta!
Thần niệm của Tùy Qua hướng phía một đoàn Hồng Mông Tử Khí kia phát lệnh nói.