Y Tiên Thiểu

Chương 375: Phô trương thanh thế (1)




- Hừ, em không muốn cái gì cũng dựa vào anh.

Đường Vũ Khê liếc nhìn Tùy Qua.

La Bối thở dài nói:

- Tôi thật sự hâm mộ Tùy tiên sinh, có một vị hồng nhan tri kỷ và một người trợ thủ tốt như vậy. Khó trách các người có câu ngạn ngữ “Phía sau một người đàn ông thành công luôn có một người đàn bà”.

- Anh hâm mộ gì chứ?

Tùy Qua nói:

- Bạn gái của anh không phải là một người mẫu siêu cấp sao?.

- Không. Cô ấy chỉ có một ngực lớn, nhưng không có đầu óc, ừ, dùng Hán ngữ của các vị nói, chính là một “bình hoa” di động.

Không khí buổi tiệc vô cùng vui vẻ.

Kéo dài hơn hai giờ, Tùy Qua và Đường Vũ Khê mới đứng dậy cáo từ.

Lúc này, La Bối đã có chút ít men say.

Bởi vì Đường Vũ Khê cũng uống một chút rượu, đương nhiên không thể lái xe, La Bối liền kêu Phan Minh lái xe đưa hắn, Tùy Qua và Đường Vũ Khê trở về Hoa Phong trấn. Bởi vì tác dụng của rượu, dọc đường đi La Bối vẫn nói không ngừng.

Tùy Qua vừa trò chuyện với La Bối, vừa chú ý đến phía sau.

Kể từ khi ra khỏi khách sạn Đông Châu, Tùy Qua nhận thấy phía sau có một chiếc xe màu đen đuổi theo bọn hắn, kỹ thuật theo dõi của người lái xe rất cao minh, nếu như không phải Tùy Qua mở linh giác, sợ rằng rất khó nhận thấy chiếc xe đi phía sau có vấn đề.

Chỉ có điều, người trên xe rút cuộc là ai?

Chiếc xe phía sau vẫn theo sát phía sau, cũng không động thủ.

Phan Minh lái xe đến biệt thự Giang Lâm, đưa Đường Vũ Khê về nhà, sau đó lại lái xe đến cửa giáo khu Phát Phong.

La Bối xuống xe tạm biệt Tùy Qua, sau đó cùng Phan Minh trở về Đông Giang.

Lúc này, chiếc xe quỷ mị vẫn theo sát phía sau, lại tiếp tục đi theo.

Tùy Qua nhíu mày, rốt cục xác định người trên chiếc xe kia bám theo La Bối.

Chỉ có điều, ở Hoa Hạ La Bối tại sao lại đắc tội với người này?

Vốn, chuyện này tựa hồ không có quan hệ đến Tùy Qua. Nhưng cẩn thận suy nghĩ, lại không phải như vậy.

Thời gian La Bối tới Hoa Hạ không lâu, hơn nữa cơ hội lộ diện công khai cũng không nhiều, theo lý mà nói chắc chắn không thể đắc tội với người nào. Ngoại trừ một việc, đó chính là La Bối đã quảng cáo thuốc dán cho Tùy Qua.

Cho nên, nói cho cùng, chuyện này hơn phân nửa có quan hệ đến Tùy Qua.

Nếu quan hệ đến hắn, Tùy Qua đương nhiên không thể ngồi yên không quan tâm đến.

Cho nên, sau khi La Bối và Phan Minh lái xe rời đi, nhìn thấy chiếc xe kia vẫn muốn theo dõi, Tùy Qua liền đi theo.

Lúc này, chiếc xe kia đột nhiên tắt máy, trên xe chui ra một bóng người, nhanh chóng chui vào trong màn đêm.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, đi theo.

Nhưng thân pháp của người này cũng rất nhanh, Tùy Qua thi triển toàn lực, cuối cùng miễn cưỡng đi theo, hơn nữa không ngừng kéo gần khoảng cách.

Chỉ chốc lát sau, người kia đã dẫn Tùy Qua tới bờ sông, sau đó hắn xoay người, đối mặt với Tùy Qua.

Mặc dù đêm tối như mực, nhưng bởi vì song phương đều là người tập võ, Tùy Qua vận đủ nhãn lực, cũng có thể thấy rõ thân hình của đối phương.

Nhưng điều khiến Tùy Qua không ngờ chính là, người này lại che mặt, tựa hồ không muốn bị Tùy Qua nhìn thấy bộ mặt thật sự của hắn.

- Tại sao ngươi lại muốn đối phó La Bối?

Tùy Qua hỏi người kia.

- Bởi vì hắn đắc tội với người không thể đắc tội.

Người nọ lạnh lùng nói.

- Cho dù La Bối đắc tội, tựa hồ cũng không cần một cao thủ Tiên Thiên kỳ như ngươi đích thân ra tôiy.

Tùy Qua nói. Trong lòng cũng có chút kinh ngạc, người trước mắt toát ra khí thế và cảm giác, rõ ràng giống như cao thủ Tiên Thiên kỳ.

Nhưng, Tùy Qua không phải lần đầu tiên đối mặt với cao thủ Tiên Thiên kỳ, cho nên cũng không vì đối phương có tu vi cao thâm mà cảm thấy e ngại.

- Chỉ cần trả giá cao, thỉnh thoảng xuất thủ một lần cũng không sao.

Người kia nói:

- Huống chi, có người như ngươi nhúng tôiy, nếu không phải là Tiên Thiên kỳ xuất thủ, sợ rằng không lấy được mạng nhỏ của tên ngoại quốc đấy.

- Ngươi cho rằng ngươi xuất thủ, nhất định có thể lấy được mạng của La Bối?

Tùy Qua cười lạnh nói.

Mặc dù trước mắt Tùy Qua chưa phải là đối thủ của cao thủ Tiên Thiên kỳ, nhưng Tùy Qua có Linh Thú cấp ba là Tiểu Ngân Trùng trong tôiy, khi đối kháng với một cao thủ Tiên Thiên kỳ, cũng không phải là chuyện quá mức khó khăn.

- Tôi cho là vậy!

Giọng nói của người nọ hơi có chút tự phụ:

- Nhưng, nếu ngươi có thể triển lộ bản lĩnh, có thể làm cho tôi biết khó mà lui, tôi sẽ bỏ qua cho tên ngoại quốc đó.

Tùy Qua hơi kinh ngạc, nghe giọng nói người này, cũng không giống muốn phát sinh xung đột với hắn. Hoặc là nói, đối phương vẫn có chút kiêng kỵ.

Nhưng, như vậy dĩ nhiên tốt hơn.

Tùy Qua cộng thêm Tiểu Ngân Trùng, mặc dù có tiền vốn phân cao thấp với Tiên Thiên cao thủ, nhưng cao thủ Tiên Thiên kỳ dù sao cũng có thể dẫn động thiên địa linh khí, nếu không cẩn thận, chỉ sợ sẽ bị thương, thậm chí mất mạng. Nhưng làm thế nào mới có thể làm cho người này biết khó mà lui đây?

Tùy Qua suy nghĩ một lát, đột nhiên ánh mắt rơi xuống một tảng đá khổng lồ.

Khối nham thạch này, ít nhất nặng nghìn cân!

Tùy Qua đi tới bên cạnh khối nham thạch.

Người đối diện lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Hiển nhiên, hắn có vẻ khó hiểu trước cử động của Tùy Qua.

Phải biết rằng, cho dù là cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ, muốn nâng một tảng đá nặng nghìn cân, cũng không phải chuyện dễ dàng. Còn Tùy Qua chẳng qua là Luyện Khí hậu kỳ, lại muốn nâng một khối cự thạch nghìn cân, chuyện này không khỏi có chút cảm giác “Kiến càng lay cổ thụ”.

Tùy Qua nhìn thấu vẻ khinh thường trong mắt đối phương, nhưng cũng không tức giận, đi tới bên cạnh khối cự thạch kia, giả vờ đứng trung bình tấn, sau đó vén ống tôiy áo, hai tôiy ôm một lấy khối cự thạch.

Người đối diện cũng không có động tác khác, chỉ nhìn Tùy Qua “Biểu diễn”.

- Này!

Tùy Qua dồn khí đan điền, đột nhiên phát lực.

Cự thạch vẫn không nhúc nhích.

Vẻ khinh thường trong mắt người đối diện càng nồng đậm.

Tùy Qua có chút “Lúng túng” mỉm cười, sau đó nói:

- Vừa rồi tôiy trơn, thử lại lần nữa.

- Hừ!

Người đối diện chỉ cười lạnh một tiếng.

- Hô.

Khi hắn đang cười lạnh, đột nhiên lại nghe thấy tiếng gió.

Tùy Qua bất ngờ nhấc bổng cự thạch bên cạnh lên không trung, sau đó đập tới đầu người đó.

Người đối diện mặc dù là Tiên Thiên cao thủ, có Tiên Thiên chân khí hộ thể, nhưng cũng bị khối cự thạch này hù dọa.

Cự thạch nghìn cân, hơn nữa lực đạo từ trên hạ xuống, cho dù là Tiên Thiên cao thủ cũng sẽ bị chấn đến hộc máu.

Huống chi, tiểu tử Tùy Qua xuất thủ quá bất ngờ, cộng thêm tốc độ cực nhanh.

Bá! Bá!

Hai đạo Tiên Thiên chân khí gào thét lao ra, chém cự thạch thành bốn miếng, bay vút qua người đó.

Ầm! Ầm

Tảng đá bị chia làm bốn, nhất thời rơi xuống xung quanh người kia.

Tiên Thiên cao thủ, quả nhiên khó đối phó!

Dĩ nhiên, Tùy Qua cũng không trông cậy vào thu đoạn đánh lén này có thể đánh chết hoặc đả thương Tiên Thiên cao thủ, hắn chỉ muốn mượn cơ hội này thử dò xét Tiên Thiên cao thủ ứng phó với lực lượng thuần túy như thế nào.