Trước mắt danh khí và lượng tiêu thụ của Đế Ngọc cao số 2 đang vững bước bay lên, hơn nữa lượng tiêu thụ của Đế Ngọc cao số 1 cũng đang vững bước tăng trở lại, như vậy danh khí cùng lượng tiêu thụ của Đế Ngọc cao số 3 cũng sẽ tự nhiên tăng theo. Bọn người Tùy Qua và Mắt Kiếng rất khẳng định điểm này, cho nên hoàn toàn không nóng nảy, dựa theo kế hoạch lúc trước, từng bước đề cao danh khí, mở rộng thị trường.
Nhưng điều khiến Tùy Qua không nghĩ tới chính là, vừa lúc đó, người của Tống gia đột nhiên có hành động.
Hãng dược Tống thị đột nhiên tổ chức "lễ kỉ niệm trăm năm", tất cả thuốc men thậm chí dược liệu quý giá đều được bán hạ giá toàn bộ, hơn nữa còn có các loại quà tặng tinh mỹ đi kèm.
Hãng dược Tống thị cũng đại khai đại hợp, gióng trống khua chiêng, trên TV, báo chí, internet tựa hồ đều có quảng cáo của bọn họ xuất hiện.
Hãng dược Tống thị vốn là cửa hiệu lâu đời ngàn năm, căn cơ thâm hậu, danh hiệu vang dội, cho nên lần tuyên truyền, bán hạ giá này, nhất thời được hưởng ứng vô cùng cường liệt, nhất là các loại vật danh quý như nhân sâm, tổ yến, lại càng xuất hiện cảnh tượng người xếp hàng mua, làm cho người ta phải cảm thán, hiện tại người trong nước quả thật giàu có, ngay cả nhân sâm, tổ yến cũng dám đi bán sỉ.
Hãng dược Tống thị gióng trống khua chiêng như vậy, không chỉ thu hút lực chú ý của truyền thông, hơn nữa còn thu hút lực chú ý của rất nhiều thị dân.
Ở Đông Giang, hãng dược Tống thị cũng làm ra động tĩnh không nhỏ.
Đối với công ty dược Watson chỉ bán một loại thuốc men, trong nội đường của hãng dược Tống thị bán dược liệu và thành phẩm thuốc nhiều hơn. Chỉ riêng điểm này, trước mắt công ty dược Watson còn kém hãng dược Tống thị khá xa.
Hơn nữa, không biết cố ý hay là trùng hợp, hãng dược Tống thị lại đang mở một chi nhánh có quy mô rất lớn, được trang bị rất xa hoa ở thành phố Đông Giang. Trong ngày mở cửa lại càng cử hành hoạt động ưu đãi trước nay chưa có, trong khoảng thời gian ngắn, dẫn tới vô số người chen chúc mà tới.
Bộ phận phục vụ khách hàng của công ty dược Watson nhất thời cũng vắng lạnh không ít.
Mấy ngày hôm trước hàng dài người mua rầm rộ, tạm thời cũng không thấy nữa.
Mắt Kiếng mơ hồ cảm giác được chuyện này có thể có cái gì không đúng, cho nên báo cáo tình huống cho Tùy Qua.
Khi nhận được điện thoại của Mắt Kiếng, Tùy Qua đang ở trong trụ sở đào tạo thực vật dùng Cuốc chấn linh giẫy cỏ.
Mắt Kiếng nhanh chóng báo cáo cho hắn động tĩnh của Tống gia, sau đó tự đưa ra kết luận:
- Lão bản, tôi cảm giác Tống gia lần này cố tình nhắm vào chúng ta, nhất là mở chi nhánh ở Đông Giang, đây quả thực là tiên hạ thủ vi cường, bọn họ muốn bóp chết việc buôn bán của chúng ta trong trứng nước! Tôi thấy, chúng ta nên nghĩ ra một số biện pháp ứng đối mới được.
- Anh có tính toán gì không?
Tùy Qua bình tĩnh hỏi.
- Chúng ta mời mấy minh tinh làm người phát ngôn, sau đó tuyên truyền trên truyền hình..
- Hoàn toàn không cần thiết!
Tùy Qua cắt đứt lời Mắt Kiếng...:
- Mắt Kiếng, anh bình thường được coi là người có đầu óc nhanh nhạy, làm sao lần này lại xao động như vậy? Nếu anh làm như vậy, vậy thì chẳng khác nào mắc mưu của bọn họ. Huống chi, Tống gia dù sao cũng là cửa hiệu lâu đời trăm ngàn năm, bây giờ còn có lực hiệu triệu lớn như vậy, cũng chẳng có gì lạ . Bọn họ muốn bán hạ giá, muốn tuyên truyền, thì có quan hệ gì đến chúng ta?
- Không đúng, rất có quan hệ.
Mắt Kiếng phân tích:
- Lão bản, kế hoạch của chúng ta là gây dựng danh tiếng đầu tiên ở Đông Giang, sau đó thông qua Đông Giang phóng xạ đến những địa phương khác của tỉnh Minh Hải. Lúc trước tiến triển rất thuận lợi, nhưng Tống gia bỗng nhiên làm ra hành động như vậy, không khí dân chúng xếp hàng mua đồ nhộn nhịp, lăng xê của truyền thông toàn bộ cũng bị mất! Nếu như người của Tống gia tiếp tục làm, sợ là thuốc dán của chúng ta rất nhanh sẽ quay về hoàn cảnh yên bình, khi đó muốn làm động tác gì cũng đã chậm.
Giọng nói của Mắt Kiếng tựa hồ vô cùng gấp gáp.
- Mắt Kiếng, phân tích của anh rất có đạo lý. Nhưng anh quên một điểm, cũng là điểm trọng yếu nhất.
Tùy Qua nói:
- Thuốc của Tống gia hiệu quả không bằng chúng ta! Là vàng cuối cùng sẽ sáng lên.
- Lão bản, vàng cuối cùng sẽ sáng lên, nhưng có thể sáng sớm hơn một chút không phải tốt hơn sao.
Mắt Kiếng nói:
- Thương trường như chiến trường. Nếu chúng ta thối lui, bọn họ sẽ càng tiến tới, khi đó thị trường vốn là của chúng ta, cũng sẽ bị người khác chiếm cứ!
- Loại tình huống anh nói, căn bản sẽ không phát sinh, cho dù xảy ra, cũng chỉ có thể là tạm thời. Bọn họ hoặc là có thể dùng những dược vật khác thay thế Đế Ngọc cao số 1, nhưng còn số 2, số 3 thì sao? Tống gia bọn họ có thể thay thế sao? Nếu không thể thay thế, làm sao chiếm cứ thị trường của chúng ta. Cho nên, thị trường của chúng ta vẫn sẽ là của chúng ta!
- Vậy, chẳng lẽ cứ chờ như vậy?
Mắt Kiếng vẫn có chút không cam lòng.
- Mắt Kiếng, anh có đầu óc làm ăn, cũng rất khôn khéo, nhưng hiểu biết của anh đối với thuốc vẫn không đủ. Tin tưởng tôi đi, một loại thuốc men có thể dựa vào lăng xê kiếm được một khoản lớn, nhưng không cách nào vĩnh viễn chiếm cứ thị trường, bởi vì người bệnh không phải người ngu, cho dù bọn họ phản ứng chậm lụt một chút, nhưng đối với thuốc men, vẫn có phân biệt rõ ràng .
Tùy Qua nói:
- Chúng ta cũng không cần chờ, tiếp tục tiến hành kế hoạch của chúng ta là được. Về phần Tống gia làm chuyện gì, cứ xem như bọn hắn không tồn tại.
- Nếu lão bản đã nói như vậy, vậy cứ như thế đi.
Mắt Kiếng thở dài nói, sau đó có chút thất vọng cúp điện thoại.
Tùy Qua cất điện thoại vào trong túi áo, tiếp tục huy động Cuốc chấn linh làm việc.
Hiện giờ, chín nhà kinh đều bị Tùy Qua lợi dụng.
Dược thảo, dã sơn sâm và linh thảo cũng đã được Tùy Qua trồng một phần.
Nhất là nhà kính ở giữa, linh nhưỡng bên trong đã toàn bộ biến thành màu đồng xanh, có nghĩ nó đã biến thành trung phẩm linh điền!
Phẩm chất linh điền tăng lên, tốc độ đề cao linh thảo, phẩm chất và dược tính của linh thảo cũng sẽ theo đó tăng lên!
Tùy Qua cảm giác đây chính là tiên sơn phúc địa thuộc về hắn!
Lúc này, điện thoại di động lại một lần nữa vang lên.
Tùy Qua đồng học không khỏi có chút tức giận, không biết người nào lại quấy rầy lúc hắn đang làm việc.
Mắt Kiếng.
Lại là Mắt Kiếng!
Tùy Qua mặc dù có chút ảo não, nhưng vẫn nhấn nút trả lời.
- Lão bản, chuyện không ổn rồi.
Mắt Kiếng tràn đầy lo lắng nói:
- Tôi mới nhận được tin, Tống gia lại có động tác mới, bọn họ mời một cầu thủ ngôi sao nước ngoài làm người phát ngôn, hình như tên gì La Bối . . .
Tùy Qua vốn không có hứng thú, thậm chí cũng muốn cúp điện thoại , nhưng nghe thấy tên cầu thủ ngôi sao, kinh ngạc nói:
- Anh nói là ai. . . La Bối?
Phòng 403.
- La Bối sắp tới Hoa Hạ rồi!
Cao Phong nhìn máy tính, vẻ mặt kích động nói.
Ngoại trừ ma thú và nữ nhân, đây là lần đầu tiên Tùy Qua thấy có thứ có thể làm cho Cao Phong kích động như thế.