Y Tiên Thiểu

Chương 324: Không có tiền thì cắt chỉ (2)




- Đây không phải là ý nghĩ vốn có của tôi. Thật ra tôi cũng rất thông cảm cho vị huynh đệ công nhân này, nhưng làm bác sĩ của bệnh viện, tôi phải tuân thủ quy định của bệnh viện. Còn quy định của bệnh viện chúng tôi chính là không cho phép tiến hành trị liệu dưới tình huống thiếu tiền viện phí. Tôi chỉ là một bác sĩ, tôi cũng cần nuôi sống gia đình, cho nên tôi không thể mạo hiểm làm trái lại quy định của bệnh viện.

- Nói như vậy, trong lòng ngài quy định của bệnh viện lớn hơn thiên chức cứu người, thậm chí quan trọng hơn tính mạng của bệnh nhân, đúng không?

Lam Lan bình tĩnh che dấu sát cơ:

- Ngài có nghĩ, ngài hành động như vậy, không chỉ làm chậm trễ thời cơ trị liệu của bệnh nhân, khiến bệnh tình nặng hơn, tạo thành bao nhiêu thương tổn trong lòng bệnh nhân? Quy định là vật chết, con người là vật sống, làm một bác sĩ, ngài có thể coi thường bệnh nhân, coi thường tánh mạng như thế sao? Chẳng lẽ ngài chưa từng nghĩ, bởi vì ngài kéo dài thời gian, cánh tay hắn vốn có thể chữa khỏi, có lẽ sẽ lưu lại di chứng cả đời không?

- Khỏi hẳn cái rắm!

Vị bác sĩ rất phiền não mắng một tiếng thô tục:

- Xương tay, gân tay của hắn đều bị ghim chặt đứt, có thể khỏi hẳn mới là lạ!

- Ta chửi con mẹ nó chứ, đồ khốn kiếp, ngươi không trị cho ta còn chưa nói, lại còn rủa ta nữa sao!

Vị công nhân trẻ tuổi mắng, thậm chí muốn động thủ đánh người.

Nhưng lúc này, công nhân trẻ tuổi lại phát hiện bàn tay bị thương của hắn hình như không còn đau đớn như lúc trước, hơn nữa có một loại cảm giác mát mẻ, nhẹ nhàng.

- Đợi một chút. . . bàn tay của ta, thật giống như có chuyển biến tốt đẹp!

Công nhân trẻ tuổi đột nhiên vui mừng nói.

Cường Tử lập tức không mất thời cơ nói:

- Đó là khẳng định, thuốc dán Đế Ngọc cao số 2 của công ty chúng ta, chính là đặc biệt trị liệu gân cốt tổn thương, có thể khôi phục gân cốt. Nói cho ngươi biết, giá tiền của loại thuốc dán này đã là tám trăm đồng một tờ, ta trị liệu miễn phí cho ngươi là cơ hội hiếm có đấy!

- Đế Ngọc cao?

Trong số những người đứng quanh, có người nói:

- Ta từng nghe nói đến loại thuốc dán này, trước kia trị liệu đau đớn phong thấp, bị thương, hiệu quả rất tốt. Nhưng hiện tại, hiệu quả hình như không còn được như trước.

- Ngươi sợ mua phải hàng nhái rồi!

Một người khác nói:

- Bệnh phong thấp của ta vẫn dùng Đế Ngọc cao trị tốt.

Cường Tử vừa nghe, nghĩ thầm trận thế này thật tốt, lại nói:

- Đó là Đế Ngọc cao số 1, hiện tại là Đế Ngọc cao số 2. Đây cũng là thứ rất tốt, ta cũng không nói khoác. Đợi thương thế của vị huynh đệ kia được chữa khỏi, mọi người sẽ biết ta có nói khoác hay không.

- Vậy thương thế của ta, lúc nào mới có thể khỏi?

Vị công nhân trẻ tuổi hỏi.

- Nhiều nhất là một tuần lễ!

Cường Tử vỗ ngực bảo đảm nói:

- Có thêm hai miếng dán Đế Ngọc cao số 2, bảo đảm ngươi có thể khỏi hẳn! Dù sao Lam đại chủ biên cũng ở đây, cứ xem như một nhân chứng, một tuần lễ nữa ta bảo đảm chút thương thế này của ngươi có thể khỏi hẳn!

- Có thể khỏi hẳn mới là lạ.

Vị bác sĩ lúc trước không nhịn được phản bác:

- Tên bán thuốc dạo ghê tởm cũng dám ở đây gạt người!

- Ta gạt người? Vậy còn hơn loại bác sĩ thấy chết mà không cứu!

Cường Tử mắng.

Tình huống lộ ra vẻ hỗn loạn, lúc này Lam Lan đối mặt với ống kính nói:

- Đúng như mọi người chứng kiến , đây chính là một chuyện phát sinh ở bệnh viện chỉnh hình. Trong xã hội đề xướng hài hòa hôm nay, mâu thuẫn giữa bác sĩ và bệnh nhân đang không ngừng sâu sắc, bất luận làm bệnh nhân hay là phía bệnh viện, cũng nên suy nghĩ tại sao lại xuất hiện tình huống như thế. . . Sức khỏe là vô giá, nhân mạng lớn hơn trời, tiền thật sự quan trọng hơn tính mạng con người hay sao? Vị đồng học này, xin ngài trả lời ý kiến về vấn đề này.

Tùy Qua đang thưởng thức Lam Lan tác nghiệp, bất ngờ lại bị nàng chĩa mũi nhọn vào mình.

- Tôi. . . Tôi chỉ là người đi qua đường.

Tùy Qua nói.

Bên cạnh vang lên một tràng cười.

Tố chất của Lam Lan quả nhiên rất cao, tiếp tục nói:

- Nghe mọi người nói vết thương của vị tiểu huynh đệ này là ngươi cầm máu đúng không?

- Tôi thuận tiện đi ngang qua nơi này, thấy tình huống như thế, cho nên thuận tiện ra tay giúp đỡ.

Tùy Qua ra vẻ chánh nghĩa:

- Tôi nghĩ, làm bác sĩ, bất luận là trung hay tây y, gặp phải tình huống như vậy, cũng sẽ vui lòng trợ giúp bệnh nhân giải quyết vấn đề khó khăn . Huống chi, việc làm của tôi rất nhỏ bé, muốn chữa khỏi thương thế của vị huynh đệ kia còn phải xem hiệu quả của thuốc dán này. Đúng rồi, thuốc dán này tên là gì?

- Đế Ngọc cao số 2.

Cường Tử vội vàng nói, nghĩ thầm lão bản thật là khôn khéo, biết lúc nào bất động thanh sắc cắm vào quảng cáo.

- Đế Ngọc cao số 2, thật là cái tên kỳ lạ, nhưng xem ra rất hữu hiệu.

Tùy Qua hỏi vị công nhân trẻ tuổi:

- Đúng không?

- Ừ, có hiệu quả!

Vị công nhân trẻ tuổi nói:

- Ta thấy thuốc dán này rất tốt!

- Đại ca, cám ơn ngươi.

Công nhân trẻ tuổi nói với Tùy Qua, lại cảm tạ Cường Tử nói:

- Các ngươi cũng là người tốt. Cầm máu miễn phí cho ta, lại miễn phí cho ta thuốc dán, cho dù bàn tay của ta không khỏi, ta cũng cảm tạ các ngươi.

- Nhất định sẽ khỏi!

Cường Tử nói:

- Nếu không khỏi, vậy không phải là phá hỏng nhãn hiệu của chúng ta sao. Lam chủ biên ở đây rồi, lên Ti vi rồi, nếu thương thế của ngươi không khỏi, thuốc dán của chúng ta cũng chỉ có thể vứt ngoài đường!

Khi đám người đang nhốn nháo, lãnh đạo bệnh viện rốt cục cũng xuất hiện.

Vị lãnh đạo này sau khi xuất hiện, việc làm đầu tiên chính là lập tức cách chức vị bác sĩ kia, sau đó thành khẩn xin lỗi, còn tỏ vẻ nếu như vị công nhân trẻ tuổi muốn quay lại trị liệu, bệnh viện có thể giảm một số phí dụng trị liệu thích hợp.

- Ta không quay lại trị liệu!

Công nhân trẻ tuổi quật cường nói:

- Các ngươi chính là dùng đại kiệu đến mời ta cũng không quay lại! Dù sao bác sĩ các ngươi cũng nói, trị không hết thương thế của ta, nhất định sẽ lưu lại di chứng , vậy ta còn trở về làm cái rắm gì!

- Chúng ta tôn trọng tự do của ngươi.

Lãnh đạo rất bình thản nói. Trên thực tế, hắn cũng không muốn nhận vị công nhân này vào bệnh viện, không kiếm được tiền, còn rước lấy một số phiền toái.

Lam Lan vốn muốn công kích mấy câu, nhưng hôm nay thấy Tùy Qua, làm cho trạng thái của nàng chịu một chút ảnh hưởng.

Vội vã kết thúc tiết mục thu hình, Lam Lan chưa lên xe trở về đài truyền hình, mà lén gọi điện cho Tùy Qua.

Tùy Qua biết không thể tránh mặt, đành phải đến một quán cà phê gần bệnh viện, gặp mặt Lam Lan.

Sau khi gặp mặt, Tùy Qua rõ ràng cảm giác được ngăn cách giữa hai người.

Rốt cục vẫn càng lúc càng xa.

Vốn lần trước đến tỉnh Sán Tây, Tùy Qua còn có cơ hội cứu vớt quan hệ với Lam Lan. Không ngờ thần xui quỷ khiến , "tình địch" An Vũ Đồng lại một lần nữa thành công phá hư cơ hội kéo gần quan hệ giữa hắn và Lam Lan.