Y Tiên Thiểu

Chương 250: Long nữ Kim Long cung




Long Nữ, con trai tinh gì chứ, Tùy Qua nghe thấy không hiểu, nhưng mơ hồ cảm giác không phải là chuyện tốt.

Sau đó, ba người chui vào xe, đi về phía trước.

Cũng vì nơi này đông người, tốc độ xe cũng không nhanh, Tùy Qua rất nhẹ nhàng đi theo.

Chừng mười phút sau, chiếc xe Mercedes của bọn họ dừng trước một trung tâm tắm rửa xanh vàng rực rỡ.

Quả nhiên là xanh vàng rực rỡ! Có khoảng bảy tầng lầu, vách tường bên ngoài là gạch men sứ, còn được mạ vàng!

Bãi đậu xe bên cạnh toàn là xe cộ sang trọng.

Tùy Qua chưa từng thấy trung tâm tắm rửa nào xa hoa như thế, quả nhiên có một loại cảm giác như Long cung. Ở cửa xây một đài phun nước, bên trong có một bức tượng điêu khắc cô gái cầm bình nước khỏa thân, trông rất sống động, đúng là có cảm giác nghệ thuật, phía sau đài phun nước, có hai cô nương mặc quần lụa mỏng màu hồng tiếp khách, dáng vẻ rất xinh đẹp, làm cho người ta không khỏi suy đoán cô nương bên trong "Long cung" tinh xảo đến cỡ nào.

Trên cửa, đục khắc một bảng hiệu bằng đá, phía trên có ba chữ: Kim Long cung.

Phía trên chữ Long chữ còn được khảm một viên dạ minh châu, nhưng Tùy Qua cũng không biết là thật hay giả.

Ngoài ra ở cửa Kim Long cửa còn trang bị rồi máy lọc không khí, làm cho người ta cảm thấy không khí ở đây thoải mái hơn nơi khác.

Nhóm người này vừa đến cửa "Long cung", liền có một nam tử nhỏ bé đeo mai rùa ra đón, trên mặt còn dán hai cái râu, rõ ràng chính là con rùa thừa tướng -- trang phục Quy Công.

Sau đó, vị con rùa thừa tướng này kêu một tiếng, lập tức có mấy oanh oanh yến yến tiến lên, vây ba người vào trong, bắt đầu lấy lòng khoe mã.

Tùy Qua chưa tiến vào.

Chuyện này đương nhiên là nói nhảm, đám nữ nhân bé nhỏ của hắn còn chưa làm gì được, làm gì còn thời gian đi nhìn "Long Nữ", "Con trai tinh" gì đó.

Nhưng, lỗ tai của Tùy Qua vẫn "cùng" ba người tiến vào.

Tiếng bước chân và tiếng nói chuyện của ba người này, Tùy Qua vẫn nghe rất rõ ràng.

Đại hán kia lưu lại dưới lầu, còn tên thiếu gia và vị tà lang trung tiến vào thang máy.

Sau đó, hai người dừng ở lầu 7.

Rất hiển nhiên, trên lầu 7 đại khái chính là nơi có các "Long Nữ".

Tùy Qua chuyển tới sau lưng tòa nhà Kim Long cung, phía sau này chủ yếu dùng để dừng xe, mặc dù có mấy an ninh bảo vệ, nhưng vì trời lạnh, bọn họ đều quây quần ở lò sưởi bên cạnh, huống chi với thân thủ của Tùy Qua, những an ninh này đương nhiên không thể nào nhận thấy sự hiện hữu của hắn, hắn nhanh chóng thông qua đường ống trèo lên mái nhà.

Sau khi đến được mái, vận đủ thính lực, dĩ nhiên càng nghe rõ nói chuyện của tên thiếu gia và tà lang trung.

Lúc này, nghe thấy thanh âm của một nữ nhân:

- Mai thiếu gia, ngài thật đúng là tin tức linh thông, hôm nay vừa có mấy "Long Nữ" đến từ phương nam, ngài sẽ biết rất nhanh thôi.

- Nói nhảm, chỗ này gọi là Mai gia trấn, còn có chuyện gì thiếu gia Mai Ngân Hà này không biết?

Tên thiếu gia cười nói:

- Huống chi, hôm nay ta cũng không phải là nhân vật chính, mà là vị Bùi tiên sinh này, chỉ cần hắn chơi thật cao hứng, tiền không là vấn đề.

- Đó là dĩ nhiên, người nào không biết Mai thiếu gia ra tay rộng rãi, ngài vẫn là thần tài của Long cung chúng tôi. Không, phải nói là rể hiền của Kim Long cung chúng tôi.

Nữ nhân nịnh nọt, sau đó cũng không quên cười duyên nói với tà lang trung:

- Bùi tiên sinh, ngài tướng mạo đặc biệt, vừa nhìn đã thấy là cao nhân mang tuyệt nghệ , nói vậy công phu ‘ vọt sóng ’ ở trên giường cũng rất rất cao, một lát nữa tôi sẽ an bài hai Long Nữ hầu hạ ngài?

- Hai chưa đủ!

Tà lang trung lộ ra chiếc răng cửa màu vàng, cười hắc hắc nói:

- Ít nhất cũng phải bốn!

- Ôi, bằng hữu của Mai thiếu gia đích thực là cao nhân khí độ bất phàm!

Nữ nhân kia lại bắt đầu nịnh nọt.

Tà lang trung nghe được rất thoải mái, không nhịn được hỏi:

- ‘ Long Nữ ’ ở đây rút cuộc có cái gì bất đồng?

- Long Nữ của Kim Long cung đều là muội tử đại học đã trải qua giáo dục cao đẳng, dáng người lại không tệ . Cô gái như vậy chính là thiên chi kiêu nữ, ở trong‘ Long cung ’, thiên chi kiêu nữ không phải là ‘ Long Nữ ’ sao?

Nữ nhân giải thích.

- Tốt! Tốt!

Tà lang trung vội vàng kêu mấy tiếng tốt:

- Lão phu thật sự chưa chơi đùa với Long Nữ như vậy.

- Bùi tiên sinh thích là tốt rồi.

Thiếu gia Mai Ngân Hà nói:

- Hiện tại còn sớm, an bài chút ‘ món ăn khai vị ’ cho chúng tôi đi.

- Vậy trước tiên an bài cho hai vị một nhà tắm hơi.

Nữ nhân nói:

- Hai vị muốn kiểu Nhật, kiểu Thái hay là Châu Âu?

- Kiểu nào cũng được !

Tà lang trung cười dâm đãng nói.

Nữ nhân và Mai Ngân Hà cùng nhau phá lên cười.

Sau đó, hai người bước vào nhà tắm hơi bắt đầu hưởng thụ .

Tùy Qua không vội vàng động thủ, hắn mơ hồ cảm thấy vẫn có thể nghe được một chút tin tức hữu dụng.

Bởi vì trong phim ảnh, mỗi khi thấy hai nam nhân cùng đến nhà tắm hơi, đều sẽ thổ lộ một chút tin tức trọng yếu .

Hơn nữa, điều này đã được chứng minh ở Nhân Gian Tiên Cảnh. Sơn Hùng bí mật cài đặt camera, gặt hái được bí mật trọng đại của một số quan viên, thương nhân, những thứ này vẫn bị Sơn Hùng nắm trong tay, trở thành bùa hộ mệnh của hắn.

Quả nhiên, không lâu sau, Mai Ngân Hà đã chuyển từ đề tài từ nữ nhân sang chính sự.

- Bùi tiên sinh, lần này thật là nhờ có ngài. Nếu như không phải y thuật của ngài siêu quần, chân của cha tôi thật đúng là phiền toái.

Mai Ngân Hà cười nói:

- Lần này sinh nhật cha, các huynh đệ tỷ muội tìm đủ mọi cách tặng quà để cha vui vẻ. Nhưng, may nhờ tôi tìm được Bùi tiên sinh, chữa khỏi chân cho cha, đây mới là một phần ‘ đại lễ ’! Còn có ai, có thể làm cho cha vui vẻ như vậy!

- Cái đó đúng.

Tà lang trung cười nói:

- Lần này, địa vị của cậu trong lòng ông chủ Mai lão bản chắc chắn không tầm thường rồi.

- Dĩ nhiên. Đây đều là công lao của Bùi tiên sinh.

Mai Ngân Hà cười nói.

- Cũng không hoàn toàn là công lao của ta.

Tà lang trung nói:

- Nếu không có đôi chân của tiểu tử kia làm thuốc dẫn, sợ rằng không thể dễ dàng như vậy.

- Quả nhiên là người này làm!

Ở bên ngoài Tùy Qua nghe lời này, trong lòng nhất thời nổi lên sát cơ.

- Tên quỷ nghèo kia, cũng thật xui xẻo!

Mai Ngân Hà xem thường nói:

- Nhưng, tôi cũng thấy kỳ quái, tên quỷ nghèo đó lại có chút vận khí, có thể ăn được linh dược. Khốn khiếp, lần trước tôi có đến thành phố Đông Giang một chuyến, bỏ ra hơn ngàn vạn để mua thuốc của một tên tiểu tử, tiểu tử kia lại không bán cho tôi! Nghĩ đến chuyện này giờ vẫn chưa hết giận!

- Tên tiểu tử không biết điều đó, đúng là đáng chết!

Tà lang trung nói:

- Nhưng, nếu như hắn thật sự có loại linh dược cùng cách điều chế có thể làm cho gân cốt con người khép lại..., vậy cũng tiện nghi cho chúng ta. Vật kia, giá tiền sẽ rất cao.