Ngoại trừ địa ngục ác khuyển kết bè kết đội, còn có địa ngục ác ma, song đầu khuyển, tam đầu khuyển, hình thể càng thêm khổng lồ, uy lực càng thêm kinh người. Nếu không có
người của Vinh Diệu quân đoàn, chỉ sợ địa ngục ác thú đã sớm phá tan
phạm vi phòng ngự của bọn họ.
Tùy Qua vừa quan sát cuộc chiến đấu, vừa theo dõi vị trí cùng quy mô cụ thể của khe không gian.
Mặt khác hắn còn đang chờ đợi Trúc Vấn Quân chạy đến, muốn xử lý khe
không gian nàng càng có biện pháp hơn hắn. Huống chi tuy rằng tình huống hiện tại không quá lạc quan, nhưng vẫn chưa hoàn toàn mất đi khống chế, dù sao những sinh vật địa ngục điên cuồng còn chưa đột phá được vòng
vây của Vinh Diệu quân đoàn, về phần những tù phạm trong ngục giam đều
là kẻ đáng chết, Tùy Qua cần gì đi quản sự sống chết của bọn hắn.
Nhìn thấy Tùy Qua không ra tay, Hải Sắt Vi giận đến nghiến răng, nhưng
nghĩ lại ước định trước đó, nàng chỉ nhờ hắn đối phó Đặc Lỗ Y, hơn nữa
hắn đã làm xong, chuyện kế tiếp hắn không ra tay nàng cũng không nói
được gì, dù sao đây không phải Hoa Hạ, hắn có thể không cần giúp đỡ.
Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Lúc này ngục giam đã biến thành địa ngục.
Nơi nơi đều là địa ngục ác thú tàn sát bừa bãi, dù người của Vinh Diệu
quân đoàn không ngừng chém giết chúng, nhưng số lượng chúng quá nhiều,
ngược lại Vinh Diệu quân đoàn đã có dấu hiệu không thể tiếp tục chống
đỡ.
Tình thế ngày càng chuyển biến xấu.
Rơi vào đường cùng Hải Sắt Vi đành xin giúp đỡ, dùng tinh thần lực nói với Tùy Qua:
- Tùy Qua! Ngươi thật sự trơ mắt nhìn tình thế không thể khống chế sao? Ngươi giúp ta một lần, được không?
- Đương nhiên là được.
Tùy Qua đáp:
- Ta đang chờ ngươi mở miệng đâu. Nhưng ngươi đã mở miệng, như vậy ta cũng nói điều kiện với ngươi…
- Ngươi thật sự là…điều kiện gì?
Hải Sắt Vi ý thức được mình không có khả năng cò kè mặc cả.
- Điều kiện của ta chính là ta giúp ngươi thành lập một đại quân thần ma hậu duệ càng thêm khổng lồ.
Tùy Qua nói.
- Ngươi làm như vậy cũng không phải hảo tâm đi, ngươi cần cái gì?
Hải Sắt Vi hỏi.
- Thành viên đại quân nhất định phải có ngày cố định “rút máu kiểm tra
sức khỏe”. Đương nhiên, để báo đáp lại, ta sẽ cung cấp đủ dược vật khống chế mầm móng phản nghịch trong máu cùng dược vật tăng tiến lực lượng
của bọn hắn.
Tùy Qua nói:
- Mặt khác, trước khi thiên địa đại kiếp nạn chấm dứt, ngươi phải bảo đảm bọn hắn ở chung chiến tuyến với chúng ta.
- Việc này ta không thể hoàn toàn cam đoan.
Hải Sắt Vi nói:
- Nếu đến lúc đó có điều gì biến hóa – tỷ như bọn hắn có đầu lĩnh mới, không muốn nghe theo sắp xếp của chúng ta thì sao?
- Hừ! Đừng dùng lý do này với ta.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:
- Nếu điều này mà ngươi cũng không thể khống chế, ta xem ngươi không cần làm đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn nữa làm gì! Như thế nào, không đáp
ứng thì thôi.
- Được! Ta đáp ứng!
Hải Sắt Vi tức giận hừ nói:
- Chỉ sợ ngươi không giải quyết được vấn đề.
- Tin tưởng ta, kinh nghiệm xử lý vấn đề của ta, nhất là loại vấn đề này, ta phi thường chuyên nghiệp.
Tùy Qua tự tin nói:
- Làm cho người của ngươi rời khỏi chiến tuyến thứ nhất, bảo vệ chiến tuyến thứ hai cùng thứ ba là được.
- Ngươi tin tưởng?
Hải Sắt Vi hỏi.
Tùy Qua không trả lời, hắn trực tiếp dùng hành động chứng minh.
Trong bóng đêm đầy lửa, hành động của hắn như tia chớp, hẳn còn nhanh hơn cả tia chớp!
Sưu! Sưu! Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!
Thanh âm tiếng xé gió gào thét, vô số yêu thảo, tiên thảo từ trên người
Tùy Qua bắn ra, sau đó nghiêm chỉnh hình thành trận pháp đã được huấn
luyện – Thảo Mộc Binh Trận.
Trận pháp bao trùm cả ngục giam, chính là phòng tuyến thứ nhất.
Khi Thảo Mộc Binh Trận hình thành, Tùy Qua cùng Hồng Mông Thụ trở thành
trung tâm trận pháp, chính là trận nhãn, sau khi trận pháp vận chuyển
phạm vi bao phủ đều ở trong khống chế của Tùy Qua, trừ phi hắn ngã
xuống, hoặc là không đủ nguyên khí, nếu không sẽ không xuất hiện cá lọt
lưới.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Vô số địa ngục ác thú mãnh liệt lao ra khỏi phạm vi bao phủ của trận
pháp, nhưng chỉ đánh lên tầng phòng hộ, sau đó bị bắn ngược ra, một ít
mãnh thú tu vi khá thấp thậm chí bị đánh chết, sau đó bị luyện hóa thành nguyên khí tinh khiết, tự nhiên bị hút vào trong Hồng Mông Thạch. Mà
hết thảy mãnh thú ngoan cố chống cự không ngừng bị yêu thảo cùng tiên
thảo công kích, thẳng tới khi hoàn toàn chết sạch. Khi đàn thú dữ muốn
phản kích, lại bị trận pháp lực cắn ngược lại. Nhưng càng nhiều mãnh thú bị Tùy Qua cuốn vào Hồng Mông Thạch, bởi vì hắn không có thời gian xử
lý từng đầu mãnh thú.
Tùy Qua đang chờ đợi Trúc Vấn Quân, đồng thời chờ đợi khe không gian “mãnh liệt bùng nổ”.
Tùy Qua suy tính rất đúng, ước chừng hồi lâu sau khi hắn đã thổi quét
mấy vạn địa ngục mãnh thú, một vật cường đại chân chính rốt cục hiện
thân – hỏa diễm!
Đầu tiên khiến cho mọi người chú ý là hỏa diễm tận trời, mà hỏa diễm tuy bốc cao lại không có cảm giác nóng rực, ngược lại lạnh lẽo tận xương,
bởi vì đây là Địa Ngục Chi Hỏa, loại hỏa diễm này không phải thiêu đốt
thân thể người mà là linh hồn người. Một khi bị Địa Ngục Chi Hỏa xâm
nhập, ý niệm tà ác trong lòng liền dâng lên, sau đó hoàn toàn lâm vào
điên cuồng, linh hồn hoàn toàn sa đọa.
Tùy Qua là lần đầu tiên tiếp xúc Địa Ngục Chi Hỏa, hắn không biết lai
lịch của nó, chỉ cảm giác giống Cửu Tuyền Chi Hỏa trong truyền thuyết.
Thiên hạ vạn vật đều âm dương tương sinh, dù là hỏa diễm cũng như thế.
Cửu Dương Chân Hỏa là hỏa diễm nóng nhất, thuần chánh nhất thế gian, đại biểu cho dương. Mà Địa Ngục Chi Hỏa, Cửu Tuyền Chi Hỏa đại biểu cho âm.
Khi hỏa diễm đi ra, dù là địa ngục mãnh thú cũng phát ra thanh âm rống to, trong tiếng rống tràn ngập sợ hãi.
Mà Tùy Qua lại trở nên hưng phấn!
Không chỉ có Tùy Qua ngây người, mà cơ hồ toàn bộ nam giới có mặt đều ngây người.
Bởi vì thứ xuất hiện trước mắt thật sự làm người không cách nào liên hệ đến địa ngục vạn ác chi nguyên.
Đối với nam nhân mà nói, “sắc” chính là nguồn gốc tội ác, hết thảy bắt nguồn, tựa hồ đều từ “sắc” mà đến.
Trong Địa Ngục Chi Hỏa tận trời, đi ra không phải địa ngục ma vương,
không phải ác thú hình thể khổng lồ, mà là một vưu vật “nóng bỏng đến
cực điểm”.
Vưu vật tuyệt đối!
Hơn nữa còn là vưu vật không mặc quần áo!
Tựa hồ sinh vật kia không biết nên che giấu vẻ xinh đẹp của mình, hoặc
là không muốn che giấu, càng thêm ưa thích biểu lộ ra ngoài.
Trong hỏa diễm nhảy động, một thân ảnh cao gầy uyển chuyển, dáng người
đủ làm người phun máu, mái tóc dài đỏ như lửa cuồng dã bay tung, trên
khuôn mặt yêu mị có đôi mắt trong sáng, tản ra thần quang gọi hồn đoạt
phách, ánh mắt như vậy thậm chí đủ làm cho hòa thượng sắt đá nhất cũng
phải trầm mê trong bể dục.
Nàng chỉ có một khác biệt duy nhất, chính là nàng có một cái đuôi, nhưng cái đuôi mượt mà lại không làm cho nàng có vẻ cổ quái hay ngoại tộc,
ngược lại còn sản sinh một cảm giác khác lạ, hấp dẫn tội ác, siêu việt
hết thảy tiểu thuyết miêu tả, bởi vì nó không phải giả tạo mà có, mà là
một cái đuôi chân chính!