Ngay khi tòa đan sơn xuất
hiện, những người vây xem cuộc chiến không hẹn mà cùng lộ ra ánh mắt
tham lam, nếu không phải kiêng kỵ tu vi của Tăng Hoàng, chỉ sợ đã có
người động thủ cướp đoạt.
- Đây chỉ là một phần mười số đan dược của Tiểu Lôi Âm động thiên chúng ta thôi!
Tăng Hoàng cười lạnh một tiếng, thu đan sơn, sau đó quát:
- Vạn Bảo Giang Hà!
Nhất thời bên trong Đại Phạn Thiên Kim Luân lại hiện ra một con sông
thật lớn, bảo quang lóe ra, kiếm khí gào thét, con sông do pháp bảo hình thành, đủ cho thấy lai lịch của Tăng Hoàng là thật sự, hắn nhất định là lão quái vật nổi danh ngàn năm trước, nếu không trong tay không khả
năng có nhiều “tàng trữ” như thế.
- Tốt lắm, Tăng Hoàng, xem ra ngươi còn không tính là ăn mày, có thể tiếp tục động thủ!
Tùy Qua dùng ngữ khí bình thản nói, ra vẻ dự tính thúc giục pháp bảo tiếp tục chiến đấu.
Tăng Hoàng lại tưởng Tùy Qua bị của cải của mình làm chấn kinh, khinh thường nói:
- Sao vậy? Đường đường Mộc Hoàng mới là ăn mày chân chính sao? Ta nghe nói Thần Thảo tông hình như thật giàu có đâu.
- Tăng Hoàng, ta chỉ là muốn lưu mặt mũi cho ngươi mà thôi…
- Không cần!
Tăng Hoàng cười lạnh nói:
- Thiên Ngoại Phật Tông chúng ta vốn cực kỳ giàu có, tên thế giới cực
lạc cũng không phải thổi ra. Mộc Hoàng, nếu ngươi chịu cúi đầu nhận
thua, ta có thể không giết ngươi, còn có thể ban chút đồ vật cho ngươi!
- Nếu đã cấp mặt cũng không biết xấu hổ, ta chỉ đành đánh mặt của ngươi!
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng có một tòa đan sơn thì giỏi lắm sao? Nhưng ngươi khẳng
định chưa từng nhìn thấy Đan Phượng Triêu Dương đi! Hôm nay cho ngươi mở mang tầm mắt!
Chỉ thấy Tùy Qua vung tay lên, lập tức xuất hiện một đầu Đan Phượng cực
lớn, mà không phải phượng hoàng chân chính, nhưng còn làm mọi người chú ý hơn phượng hoàng thật sự. Bởi vì Đan Phượng là do đan dược tạo thành,
là một đầu phượng hoàng thật lớn, dài hơn ngàn trượng. Hơn nữa càng làm
mọi người chú ý chính là Đan Phượng còn “sống”!
Thân thể Đan Phượng là do đan linh hình thành! Đan linh đứng phía trước
nhất chính là Cốc Ngạn Tuyết, nàng mặc một bộ y phục đỏ như lửa, như hỏa diễm tinh linh nhảy động. Sau lưng nàng có hơn ngàn hồng y đan linh
theo sau, mỗi đan linh đều cầm một viên linh đan, chính là bản thể của
họ. Sau lưng đan linh là ngàn triệu linh đan, mặc dù còn chưa sản sinh
đan linh, nhưng đã có linh tính, cho nên theo sự dẫn dắt của Cốc Ngạn
Tuyết mà hóa thành Đan Phượng bay múa.
- Ta bị nàng toàn toàn chinh phục!
Chứng kiến trường hợp tráng lệ như vậy, tiểu Ngân Trùng không tự chủ
được cảm thán, mặc dù biết giữa hắn cùng Cốc Ngạn Tuyết có lẽ không có
cơ hội, nhưng hắn đã nghĩa vô phản cố, như thiêu thân lao vào trong lửa.
Nhưng những người vây xem không phải đang chứng kiến Đan Phượng xinh đẹp thế nào, mà chỉ chứng kiến của cải vô tận sau lưng Đan Phượng.
Chỉ nhìn số lượng đan dược không nhiều như đan sơn của Tăng Hoàng, nhưng đó là đan linh, như vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề, Thần Thảo tông
thật sự giàu có! Giàu có đến mức biến thái!
- Giỏi cho Đan Phượng Triêu Dương, bổn phật tử thu nhận!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng, thân pháp nhanh như thiểm điện, lao thẳng về hướng Đan Phượng, tựa hồ muốn cướp vào trong túi.
- Người Phật tông, quả nhiên là ngụy quân tử!
Tùy Qua cười lạnh, tuy tốc độ Tăng Hoàng nhanh như thiểm điện, nhưng vẫn không sánh bằng hồng mông tử khí, ngay khi thân ảnh Tăng Hoàng sắp chạm trúng đầu Đan Phượng, trước mặt hắn đột nhiên nổ bung một đoàn tử sắc
vân khí, đoàn tử sắc vân khí vừa cuốn lại, đầu Đan Phượng thật lớn liền
biến mất vô tung.
Bàn tay Tăng Hoàng chộp hụt vào khoảng không, khi đoàn tử sắc vân khí chảy qua kẽ tay hắn, đã không còn nhìn thấy gì nữa.
- Ăn mày quả nhiên chính là ăn mày, thật sự chưa thấy qua cảnh đời!
Tùy Qua không nhịn được châm biếm.
Kỳ thật Tùy Qua cũng không nghĩ tới tranh võ mồm với Tăng Hoàng, nhưng
hắn bỗng nhiên ý thức được Tăng Hoàng muốn dùng hắn lập uy, hắn cũng có
thể mượn dùng Tăng Hoàng tự “quảng cáo”, làm cho người tu hành giới đều
biết uy danh “Mộc Hoàng”, sẽ càng nhiều người mộ danh mà đến, gia nhập
vào Thần Thảo tông cùng nhau chống lại thiên địa đại kiếp nạn sắp tới.
Có lẽ bọn hắn sẽ không có bao nhiêu lòng trung thành, nhưng khi kiếp nạn tiến đến bọn họ vì sinh tồn, vì giữ mạng, khi đó sẽ ý thức được nghe
theo mệnh lệnh Tùy Qua chính là đường sống duy nhất.
- Tùy Qua! Hôm nay ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ! Chư phật đầy trời cũng không thể giải cứu ngươi!
Tăng Hoàng gầm lên một tiếng giận dữ, hư ảnh Bát Bộ Thiên Long chung
quanh cũng cùng nhau phát ra tiếng rống giận dữ, thanh âm kinh thiên
động địa, vang vọng cả Ngũ Đài sơn, mỗi người đều bị chấn điếc tai.
Chỉ riêng Tùy Qua vẫn giữ biểu tình hờ hững như trước, cười nhẹ nói:
- Tiếng hô không sai, lại đến một lần như thế nào?
- Chết…
Tăng Hoàng đã hoàn toàn mất đi bình tĩnh, bay tới trung tâm Đại Phạn Thiên Kim Luân, quát to:
- Phật bảo hợp nhất!
Nhất thời khí linh Đại Phạn Thiên Kim Luân biến mất, mà thân hình Tăng
Hoàng biến thành khổng lồ, cao hơn mười trượng, toàn thân kim sắc, bên
trên không ngừng lóe ra kinh văn Phật tông, hư ảnh Bát Bộ Thiên Long
chung quanh biến thành càng lớn, càng thêm rõ ràng.
Ba sát! Ba sát!
Rễ cây Hồng Mông Thụ quấn quanh kim luân bị đánh văng ra, bởi lực lượng
kinh văn thật quỷ dị, tựa hồ như biến thành vật sống có được linh tính
cùng lực lượng độc đáo.
Đại Phạn Thiên Kim Luân vừa giãy thoát trói buộc, liền chuyển động thật nhanh.
Kim luân chuyển động càng lúc càng nhanh, không gian bên trong xuất hiện biến hóa quỷ dị, điện quang bốc lên không ngớt, mây đen cuồn cuộn, bên
trong mơ hồ nhìn thấy một cánh cửa cực lớn mà quỷ dị, bên trong cửa vang ra thanh âm tụng kinh không ngừng, còn có kim sắc phật quang bắn ra.
Không cần phải nói Tùy Qua cũng biết bên trong chính là Phật giới.
Trong tay Tăng Hoàng hiện ra một món pháp bảo, đó là Cửu Long Tích
Trượng, dài gần trăm trượng, bên trên có chín đầu thiên long, sinh động
như sống, không ngừng xoay quanh. Tăng Hoàng vung cao Cửu Long Tích
Trượng, hình thành chín đầu kim lôi điện long thật lớn, hướng Tùy Qua
gầm lên lao tới, tựa hồ muốn đem hắn hoàn toàn cắn nuốt!
Hợp thể kỳ!
Ở trong mắt một ít siêu cấp cường giả, thực lực hiện tại của Tăng Hoàng
có lẽ đã siêu việt luyện hư kỳ, đạt tới hợp thể kỳ càng thêm thần bí.
Tăng Hoàng không hổ là hoàng giả phật tông, thực lực thật sự quá cường
hoành!
Giờ phút này Tùy Qua cũng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Tuy chiêu thức kia không tinh diệu, nhưng lực lượng thật sự mạnh mẽ.
Khi chín đầu kim lôi điện long xuất hiện trước mặt Tùy Qua, giống như
thiên long sống lại, giương nanh múa vuốt muốn hoàn toàn cắn nuốt hắn.
Tùy Qua chợt quát:
- Đồ long!
Hồng Mông Thụ hóa thành cây cuốc, thiêu đốt Cửu Dương Chân Hỏa nóng rực, theo cánh tay Tùy Qua huy động, vẽ ra một đường sáng ngời trên không
trung.
Theo sau Tùy Qua không hề nhúc nhích.
Cây cuốc bắn ngược về đầu vai hắn, giống như hắn chưa từng động đậy qua bao giờ.