Nghe ngữ khí của Hắc La
Thiên, hai chữ “chúc mừng” rõ ràng có hương vị vui sướng khi thấy người
gặp họa. Bởi vì Hắc La Thiên lẫn Tùy Qua đều hiểu rõ ràng, Tăng Hoàng là một người cực kỳ lợi hại khó thể đối phó, đi tìm Tùy Qua đòi quyết đấu, sao lại nói tới chúc mừng?
Huống chi đừng xem Tùy Qua cùng Thần Thảo tông như mặt trời ban trưa,
nhưng trong lúc nhất thời cũng không thể đem Côn Luân hoàn toàn trấn áp. Đơn giản mà nói, nếu Thần Thảo tông phát “Thần Thảo Lệnh”, những tông
môn khác chịu nghe theo sao?
Cho nên Phật tông đột kích, Tùy Qua khẳng định không thể phát động được
tiên đạo ma đạo cùng nhau thảo phạt, kết cục duy nhất là một mình ứng
đối.
- Đúng vậy, đây là một chuyện đáng giá chúc mừng.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Chém giết dư nghiệt Phật tông, xem như là chuyện đại sự, trải đường bằng phẳng cho ta đi lên tiên đạo.
Hắc La Thiên nhìn thấy Tùy Qua như không để ý, vì thế ném ra một quả bom nặng cân:
- Mặt khác, ta nghe nói hình như tông chủ Côn Luân tông Vũ Hoàng vẫn còn chưa chết.
- A, thật sao?
- Phải, nghe nói Vũ Hoàng đã công khai lộ mặt nhiều lần.
Hắc La Thiên cười nói:
- Xem ra Côn Luân tông vẫn còn có chỗ phi phàm. Mộc Hoàng, ngươi cũng
nên cẩn thận, Tăng Hoàng cùng Côn Luân tông không phải ngọn đèn cạn dầu.
- Đa tạ ngươi nhắc nhở.
Tùy Qua nói:
- Nhưng có chuyện gì ta chưa từng thấy qua, khi còn chưa trở thành Mộc
Hoàng, ta đã có thể chém giết Vũ Hoàng, cho dù hắn sống lại thì thế nào, nếu hắn thật có bản lĩnh thì trực tiếp tới khiêu chiến ta là được, vì
sao phải đi khoe khoang với mọi người hắn còn sống đây? Tóm lại đa tạ
lời nhắc nhở của ngươi, ba ngày sau trên Ngũ Đài sơn, ngươi có thể tận
mắt chứng kiến ta làm sao giết chết Tăng Hoàng!
Nói xong Tùy Qua rời khỏi Huyền Mệnh khách sạn.
Đại khái đã biết được tin tức, đối với hắn đã đầy đủ rồi.
- Hừ! Mộc Hoàng, chỉ sợ rất nhanh sẽ biến thành chuyện cười!
Sau khi Tùy Qua rời khỏi, Hắc La Thiên cười lạnh một tiếng.
- Chủ nhân, ý của ngài là Tùy Qua hẳn phải chết không nghi ngờ sao?
Lâu Kiếm Thường không nhịn được hỏi.
- Vô nghĩa!
Hắc La Thiên nói:
- Hơn ngàn năm trước Tăng Hoàng là người đứng đầu tu hành giới, là nhân
vật số một của Phật tông. Người như vậy tu vi cảnh giới vô cùng mạnh mẽ, Tùy Qua chỉ là một nhân vật mới quật khởi. Gừng càng già càng cay, lần
này chỉ sợ hắn biến thành hoàng giả bị giết chết! Hắc hắc!
Lâu Kiếm Thường liên tục gật đầu, trong lòng lại không đồng ý phán đoán
của Hắc La Thiên. Bởi vì hắn từng nhiều lần giao tế với Tùy Qua, phi
thường rõ ràng thủ đoạn cùng thực lực che giấu của tiểu tử kia sâu không lường được, hơn nữa có được “của cải” dồi dào mà cả tu hành giới phải
hâm mộ ghen tỵ, nhân vật như vậy làm sao có thể dễ dàng bị giết chết,
chỉ sợ đây là ý nghĩ riêng của Hắc La Thiên mà thôi.
- Sao vậy, ngươi không đồng ý cách nhìn của bổn tọa?
Hắc La Thiên hừ lạnh một tiếng.
Lâu Kiếm Thường vừa nghe, sợ đến mức không ngừng phục lạy, vội vàng nói:
- Chủ nhân nhìn xa trông rộng, tôi hoàn toàn đồng ý! Tiểu tử đó không biết trời cao đất rộng, lần này nhất định sẽ thua bại!
- Hừ! Mỏi mắt mong chờ đi!
Hắc La Thiên hừ một tiếng, đột nhiên sắc mặt đại biến:
- Thiên Sư Yêu Hoàng ngăn cản Tùy Qua, hắn muốn làm gì! Thật sự là tên
ngu xuẩn, để cho Tùy Qua đi liều mạng với Tăng Hoàng, ngư ông thủ lợi
cũng không biết sao!
Nói xong thân ảnh hắn chợt lóe đuổi theo.
Quả nhiên Tùy Qua bị Thiên Sư Yêu Hoàng ngăn cản.
Thiên Sư Yêu Hoàng mặc bộ áo lam, tóc dài phiêu dật, khuôn mặt tuấn mỹ,
có vẻ thập phần yêu mị, nhưng toàn thân lộ ra cỗ khí phách hoàng giả, dù sao người này là một trong những hoàng giả của Yêu tộc, giơ tay nhấc
chân luôn tản mát ra khí phách cao thâm.
Tùy Qua nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Thiên Sư Yêu Hoàng, ngươi ngăn đường đi của ta làm gì?
- Nghe đồn Thần Thảo tông Mộc Hoàng lợi hại, không biết có phải được
thổi phồng mà có hay không. Nếu ngươi thật có bản lĩnh, sao lại bị ta
ngăn cản đường?
Thiên Sư Yêu Hoàng hừ lạnh một tiếng.
Nhưng người này xem như nói đúng mấu chốt, Tùy Qua vừa tiến vào hóa thần sơ kỳ, còn chưa chân chính nắm giữ năng lực xuyên qua không gian, cho
nên lựa chọn dùng thuật phi hành, nhưng như vậy tốc độ cùng tu vi hoàn
toàn không cân xứng.
Nhưng Thiên Sư Yêu Hoàng bất thiện, Tùy Qua đương nhiên sẽ không chịu thua, ngạo nghễ nói:
- Có phải thổi phồng ra hay không, ngươi thử xem sẽ biết. Hắc La Thiên, ngươi cũng muốn thử xem sao?
- Hắc…bổn tọa chỉ xem cuộc chiến, không nhúng tay vào cuộc tranh đấu của các ngươi.
Hắc La Thiên cười hắc hắc, dùng thần niệm nói cho Thiên Sư Yêu Hoàng
chuyện Tùy Qua sắp quyết đấu cùng Tăng Hoàng, muốn hắn tạm thời nhẫn
nại, làm ngư ông thủ lợi. Dù sao hai người thường ở Ai Lao sơn tiềm tu,
lẫn nhau xem như hình thành trận tuyến liên minh.
Ai biết Thiên Sư Yêu Hoàng lại không lĩnh tình, vẫn nói:
- Ngươi là Mộc Hoàng, bổn tọa là Yêu Hoàng, hoàng giả không thể có hai
người, giữa chúng ta xem như xung đột đâu. Huống chi bổn tọa biết ngươi
cướp lấy một pháp bảo trong tay Dạ Kiêu Thần, danh xưng Lục Mục Điện
Châu, hơn nữa ngươi đã luyện chế thành linh khí.
- Đúng vậy.
Tùy Qua nói:
- Như thế nào, ngươi muốn lấy? Không biết ngươi có bổn sự này hay không.
- Hắc, không phải bổn hoàng muốn, mà là một vị đại thánh trong yêu giới
muốn, hắn từng hạ lệnh muốn lấy một món linh khí tên Lục Mục Điện Quang, ai đưa lên hắn sẽ dành trọng thưởng. Cho nên không biết Mộc Hoàng có
chịu bỏ qua vật yêu thích hay không?
- Vô nghĩa!
Tùy Qua cười lạnh:
- Ngươi cảm thấy có thể sao?
- Ta cũng hiểu được không có khả năng. Nhưng ngươi phải suy nghĩ kỹ
càng, hiện tại ngươi thụ địch khắp nơi, nếu chịu đem Lục Mục Điện Quang
dâng lên, yêu giới sẽ có thật nhiều người trở thành minh hữu của ngươi.
Mà ngươi khư khư cố chấp, cho dù ngươi là Mộc Hoàng thì thế nào, đối mặt nhiều địch nhân chỉ sợ ngươi phải vẫn lạc mà thôi!
Thiên Sư Yêu Hoàng nói.
Nhưng câu trả lời của Tùy Qua làm Hắc La Thiên cùng Thiên Sư Yêu Hoàng thật ngoài ý muốn:
- Đồ vật của bản nhân, cao hứng cho ai thì cho ai. Nhưng ta chưa bao giờ thừa nhận bất kỳ uy hiếp gì. Ta không cần biết đại thánh yêu giới gì
đó, nếu có gan thì tự mình đến tìm ta mà lấy! Còn ngươi nữa, Thiên Sư
Yêu Hoàng, nếu hôm nay ngươi tiếp được ta một quyền, ta sẽ cho ngươi
toàn thân trở ra – tiếp chiêu!
- Hồng Mông Chi Nộ!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, Hồng Mông Thụ thật lớn hiện ra trên đỉnh đầu, đằng một tiếng bốc cháy, Cửu Dương Chân Hỏa nóng rực lập tức làm thiên
địa bốn phía hóa thành biển lửa mênh mông, cả khu Ai Lao sơn đều hoàn
toàn chiếu sáng.
Cửu Dương Chân Hỏa!
Hắc La Thiên kêu khẽ một tiếng, bứt lui ra sau.
Tuy rằng Cửu Dương Chân Hỏa tạm thời không gây thương tổn cho hắn, nhưng Hắc La Thiên là người trong ma đạo, từ trước tới nay không thích nếm
thiệt thòi, hắn cảm giác một kích của Tùy Qua không tầm thường, vì vậy
giành trước rút lui, miễn bị liên lụy tới.