Vũ Hoàng điên cuồng thúc dục Bạch Kim Đế Tà Kiếm, kiếm khí phô thiên cái địa bao phủ Tùy Qua, kiếm
quang như tia chớp, làm cho ánh mắt mọi người không nhìn rõ.
Vũ Hoàng nổi giận, có một loại cảm giác như hồng hoang mãnh thú, không
thể chống cự, nhưng chính thức khiến Tùy Qua lo lắng là trên thuyền lớn
của Côn Lôn tông có hai đạo thần niệm cường hoành xuất hiện, không biết
là bỗng nhiên xuất hiện hai cường giả, hay là đám này tiềm phục ở đây từ sớm. Nhưng mà Tùy Qua có thể khẳng định một điểm, bọn chúng không phải
tới xem náo nhiệt.
Đồng thời hộ sơn đại trận của Mính Kiếm Sơn cũng tràn đầy nguy cơ, đám
người Côn Lôn tông và các tông môn lánh đời khác trả giá nhân mạng to
lớn, dường như rốt cục phải giết vào trong Mính Kiếm Sơn.
Hộ sơn đại trận của Minh Kiếm sơn một khi bị phá, tai nạn của Thần Thảo tông thật sự hàng lâm.
Môn nhân đệ tử Thần Thảo tông đều dựa vào hộ sơn đại trận đem toàn bộ
lực lượng tụ tập cùng một chỗ, lúc này mới ngăn chặn được liên quân Côn
Luân tấn công, chỉ tính riêng thực lực cá nhân mà nói, thật không bằng
liên quân Côn Luân.
Nhưng Tùy Qua biết Trúc Vấn Quân đã tận lực, có lẽ chống đỡ mãnh công của liên quân Côn Luân, thật sự không chút dễ dàng.
Thời gian không nhiều lắm!
Giết giặc trước giết vương, muốn thay đổi cục diện, uy hiếp đối phương, nhất định phải chém giết tên điên Vũ Hoàng!
Nếu không mà nói, một khi hộ sơn đại trận phá vỡ, cho dù bản thân Tùy
Qua có thể chạy trốn, nhưng Thần Thảo tông cùng Long Đằng cũng đã xong
rồi.
Mà lúc này muốn đánh lui Vũ Hoàng đã vô cùng khó khăn chứ đừng nói tới
chém giết hắn, nhưng Tùy Qua cũng biết Vũ Hoàng không thể không chết!
- Hồng Mông Thụ! Thiêu đốt!
“Thụ kiếm” trong tay Tùy Qua lại thiêu đốt lần nữa, toàn thân hắn cũng đồng thời bốc cháy.
Lần này thiêu đốt Tùy Qua không phải muốn khắc chế Bạch Kim Đế Tà Kiếm
của Vũ Hoàng, mà là muốn bài trừ tạp chất cuối cùng, làm cho thân thể
cùng tâm tình đều đạt tới tinh thuần nhất, như vậy thân thể cùng thần
hồn của hắn sẽ càng thêm dung hợp cùng Hồng Mông Thụ, đạt tới trình độ
càng thêm huyền diệu, như vậy có hi vọng chiến thắng Vũ Hoàng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ngay trong nháy mắt này Tùy Qua vừa va chạm ba chiêu với Vũ Hoàng.
Tuy rằng vẫn là cục diện ngang ngửa, nhưng trong lòng Tùy Qua lại thầm
may mắn, bởi vì suy đoán của hắn không sai, thông qua Hồng Mông Chi Hỏa
thiêu đốt, nguyên anh cùng tạp chất trong thân thể hắn bị rèn luyện sạch sẽ, nhất là khi song kiếm va chạm, kiếm khí Bạch Kim Đế Tà Kiếm của Vũ
Hoàng xuyên thấu qua Hồng Mông Thụ truyền vào thân thể Tùy Qua, ngược
lại càng thêm gia tốc luyện hóa tạp chất trong thân thể hắn.
Mà thân thể Tùy Qua trải qua Hồng Mông Chi Hỏa thiêu đốt đã xảy ra biến
hóa không thể tưởng tượng nổi, nguyên anh hấp thu hồng mông tử khí càng
thêm khổng lồ, hơn nữa hắn cảm giác được nguyên anh của mình bắt đầu lớn dần…
Nguyên anh lớn dần, đây là dấu hiệu hóa thần!
Một khi đột phá hóa thần kỳ, lực lượng của Tùy Qua sẽ gia tăng trăm ngàn lần!
Nhưng lúc này nguyên anh của Tùy Qua chỉ có dấu hiệu đột phá, có vài tia mà thôi.
Nhưng dù chỉ là một vài tia, cũng làm khí thế quanh thân Tùy Qua sản sinh biến hóa mãnh liệt.
Vũ Hoàng lập tức cảm giác được không ổn, hắn biết rõ nếu lúc này tu vi
cảnh giới của Tùy Qua lại đột phá, như vậy hắn hẳn phải chết không nghi
ngờ.
Cho nên hắn cần phải câu thông gọi người chuẩn bị liên thủ giết Tùy Qua!
Trên thực tế cường giả siêu cấp tiềm phục trong Côn Luân tông cũng đã
xem ra, ngay lúc Vũ Hoàng giao thủ với Tùy Qua không phân thắng bại, là
thời cơ động thủ tốt nhất!
Bạch Kim Đế Tà Kiếm trong tay Vũ Hoàng càng thêm mãnh liệt, gắt gao quấn chặt lấy Tùy Qua.
Tùy Qua cảm ứng được hai cỗ thần niệm mạnh mẽ cường đại tập trung bản
thân, lập tức đoán ra Vũ Hoàng muốn liên thủ cùng người đối phó chính
mình, một kích liên thủ này nhất định không làm mình tử vong cũng phải
trọng thương!
Hơn nữa Tùy Qua không thể thối lui, bởi vì sau lưng hắn là Minh Kiếm sơn!
- Hồng Mông Thụ! Tùy Tâm Ứng Biến!
Tâm niệm vừa động, “Thụ kiếm” trong tay Tùy Qua quay về trên vai hắn, vẻ mặt hắn biến thành vô cùng nghiêm túc.
Vũ Hoàng nhìn thấy Thụ kiếm biến thành cây cuốc, trong lòng kinh ngạc,
nhưng cũng không gây trở ngại hắn tiếp tục tấn công mãnh liệt, hắn căn
bản không tin tưởng Tùy Qua có thể dựa vào một cây cuốc hay phá kiếm mà
chống lại kiếm ý cùng kiếm thế của hắn, huống chi còn có thêm sự công
kích của hai thái thượng trưởng lão Côn Luân, đủ vây công Tùy Qua vào
chỗ chết.
Nhưng sự thật lại không phải như thế.
Bạch Kim Đế Tà Kiếm huyễn ra vạn đạo kiếm quang, cơ hồ bao phủ toàn thân Tùy Qua không một kẽ hở, theo hắn xem ra Tùy Qua như chim trong lồng,
cá trong chậu, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Nhưng vào lúc này, một đạo lục quang xuyên qua vạn đạo kiếm khí hướng thẳng ngực hắn chém tới!
Đạo lục quang vẽ ra đường cong xinh đẹp mà trí mạng trên không trung,
nhanh không tưởng tượng nổi, tinh chuẩn không ngờ, bởi vì đạo lục quang
như có đôi mắt hoàn toàn tránh né khỏi vạn đạo kiếm quang, chính xác
chém vào trước ngực Vũ Hoàng.
Lục quang ôn nhu chém tới, không hề phát ra chút tiếng vang nào.
Nhưng uy lực hết sức kinh người, thập phần khủng bố, vì thế chiến giáp
thiên ngoại tinh thạch lập tức vỡ tan, trong mắt Vũ Hoàng lóe lên vẻ
hoảng sợ, cho dù là một người điên hiếu chiến nhưng tận sâu trong nội
tâm vẫn còn nỗi sợ hãi, nhất là khi hắn đối mặt cùng lực lượng vô hình
không hiểu biết.
Ngay tức khắc Vũ Hoàng cảm giác được tử vong uy hiếp, theo bản năng muốn xuyên qua không gian bỏ chạy, nhưng căn bản vô dụng, bởi vì đạo lục
quang tựa hồ đem không gian bốn phía đều hoàn toàn bổ ra, cho dù hắn có
thể xé rách không gian hoặc thủ đoạn xuyên qua không gian cũng không có
khả năng!
Lúc này Vũ Hoàng muốn triển khai thân pháp lui về phía sau thì đã chậm.
Thanh âm vang lên, như chém vào vải rách.
Vũ Hoàng cảm giác được ngực của mình như vỡ ra, hắn lập tức ý thức một chuyện kinh khủng.
Lồng ngực của hắn đã bị Tùy Qua chém vỡ!
Ý nghĩ này vừa nảy sinh, tiên khí trên thân hắn liền bay ra đỡ cho chủ,
nhưng bởi vì chuyện xảy ra đột ngột, hắn bị chém vỡ ngực, đợi khi khí
linh muốn ngăn chặn thì Vũ Hoàng đã bị trúng chiêu.
Ngay cả khí linh cũng không kịp chống đỡ, có thể biết uy lực tốc độ một cuốc của Tùy Qua kinh người tới bậc nào!
Trong khoảnh khắc trên người Vũ Hoàng bay ra mười mấy món pháp bảo, chỉ
có một mục đích, chống lại đạo lục quang trí mạng kia, giúp Vũ Hoàng có
cơ hội chạy trốn, là siêu cấp cường giả luyện hư kỳ, chỉ cần nội tạng
cùng đầu còn tồn tại, có thể nhanh chóng khôi phục thân thể, khôi phục
sức chiến đấu, đây là chỗ dũng mãnh của đạo sĩ luyện hư kỳ.
Nhưng Tùy Qua cũng không phải kẻ ngốc, tuy rằng tu vi của hắn chưa tới
luyện hư kỳ, nhưng cũng có kiến thức, từ khi hắn biết Côn Luân có “động
thiên khác”, hắn bắt đầu nghiên cứu về đạo sĩ luyện hư kỳ. Mà tu vi
Khổng Bạch Huyên cũng là luyện hư kỳ, từ miệng của nàng hắn càng hiểu rõ được cấp bậc này.