Y Tiên Thiểu

Chương 137: Hộc máu




Lúc trước mặc dù chân khí của Tăng Thiết Âu miễn cưỡng đạt đến luyện khí trung kỳ, nhưng là thuộc tính pha tạp, hoàn toàn không cùng cấp bậc với Hồng Sách.

Khó trách Hồng Sách lại tự tin như thế, quả nhiên là có bản lĩnh thật sự!

Hồng Sách đoạt xuất thủ trước, Tùy Qua ngược lại bất động.

Thiên Biến Tróc Trùng Thủ chú ý lấy tĩnh chế động, phát sau mà đến trước, cho nên cánh tay của Hồng Sách còn chưa xuất hiện, thủ chưởng của Tùy Qua đương nhiên cũng sẽ không phát động.

Vù!

Khi kình phong ở ống tay áo Hồng Sách quất vào mặt, cách khuôn mặt Tùy Qua không tới một thước, thiết quyền của hắn cuối cùng từ trong tay áo chui ra, giống như mãng xà xuất động, hung hăng đánh lên mặt Tùy Qua, chân khí bộc phát, phát ra tiếng xé gió.

Hồng Sách năm nay vừa hơn bốn mươi tuổi, nhưng đối với cho nội gia quyền sư mà nói, số tuổi này quả thực chính là thời điểm cường thịnh nhất. Từ năm tám tuổi hắn đã bắt đầu luyện Thông Tí Quyền, đắm chìm trong đó hơn ba mươi năm, có thể nói là đã đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa.

Một chiêu "Tụ lý Càn Khôn" này chính là tuyệt kỹ do Hồng Sách dung hợp Thông Tí quyền và Hình Ý Xà Quyền luyện thành.

Thông Tí quyền vốn thuộc trường quyền, nhưng Hồng Sách lại dung nhập xà quyền vào trong Thông Tí quyền, tăng thêm phần kình khí tàn nhẫn, xảo quyệt, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Nếu đối thủ lấy phương pháp ứng phó với Thông Tí quyền đối phó hắn, chỉ sợ vừa đối mặt đã chịu thiệt, rơi vào thế hạ phong.

"Tụ Lý Càn Khôn" phát ra, Hồng Sách toàn lực xuất thủ, lại thấy Tùy Qua môn hộ mở rộng, không có phòng ngự gì, không khỏi nghĩ thầm:

- Quả nhiên là người tuổi trẻ, mặc dù chân khí tu vi không tệ, nhưng kinh nghiệm hỏa hầu còn thiếu hụt. Ài, xem ra ta đã đánh giá cao thực lực của ngươi rồi.

Lòng khinh thường của Hồng Sách mới vừa nổi lên, đột nhiên bàn tay của Tùy Qua vốn không động đậy từ dưới bắn lên, giống như tiên hạc ác điểu, "mổ" vào cổ tay Hồng Sách, vừa nhanh vừa tàn nhãn, tựa hồ Tùy Qua đã sớm giữ lực mà chờ, biết Hồng Sách sẽ xuất chiêu Tụ Lý Càn Khôn.

Công phu Hồng Sách luyện chính là bạch vượn Thông Tí quyền, cánh tay trời sinh lại dị bẩm, dài hơn người bình thường rất nhiều, cho nên phạm vi đánh của hai tay, đương nhiên xa hơn Tùy Qua. Nhưng Hồng Sách dung hòa Thông Tí quyền và xà quyền với nhau, cánh tay thật giống như hai con đại mãng, uy lực cố nhiên kinh người, nhưng Tùy Qua lấy Thiên Biến Tróc Trùng Thủ "mổ" cổ tay hắn, giống như là đánh vào yếu điểm của mãng xà.

Hai tay tương giao, cổ tay Hồng Sách tê rần, chân khí giải tán, đương nhiên không thể nào đánh lên mặt Tùy Qua nữa.

Thủ chiêu vô công, đây là chuyện Hồng Sách chưa bao giờ gặp phải.

Nhưng Hồng Sách nào biết rằng, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua lại thần diệu như vậy.

Chu dù hai cánh tay của Hồng Sách giống như hai con đại mãng, trong mắt Tùy Qua cũng chỉ là hai con rắn mà thôi, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, đương nhiên có thể tìm kiếm được nhược điểm của đối phương, sau đó hàng phục.

Được!

Hồng Sách khẽ quát một tiếng, dưới chân bước ra hình bát quái, thân thể như người cá, dễ dàng "bơi" đến bên người Tùy Qua, sau đó đột nhiên hai cánh tay xuất hiện, vẽ ra trên dưới một trăm đạo hư ảnh, bao phủ cả người Tùy Qua dưới quyền thế của hai cánh tay.

Bộ quyền pháp này của Hồng Sách đã luyện đến mức xuất thần nhập hóa, hoàn toàn không thể tìm ra sơ hở.

Vì muốn lợi dụng chân khí trị liệu cho Đường Vũ Khê, Tùy Qua không muốn hao phí chân khí vô ích, liều mạng với Hồng Sách.

Cho nên, thân hình Tùy Qua trượt về phía sau, tính toán tạm lánh phong mang.

Nhưng cao thủ chiến đấu, làm gì cho phép ngươi nương tay, giữ lực.

Tùy Qua vừa lui, ưu thế của Thông Tí quyền nhất thời hiển lộ ra. Thông Tí quyền vốn đại khai đại hợp, sở trường đánh cự ly xa, Tùy Qua trượt xuống, quyền pháp của Hồng Sách lập tức giống như sóng lớn trường giang cuốn tới, quyền thế giống như sóng lớn, càng ngày càng mạnh.

Tùy Qua thầm kêu một tiếng không ổn.

Quả nhiên vẫn còn có chút khinh địch.

Thiên Biến Tróc Trùng Thủ mặc dù thần diệu, nhưng Hồng Sách dù sao cũng là đối thủ cùng cấp số với hắn, hơn nữa kinh nghiệm phong phú, hỏa hầu chu đáo, một bộ Thông Tí quyền lại càng xuất thần nhập hóa, không có nhiều sơ hở có thể tìm ra, còn Tùy Qua lại muốn "tiết kiệm" chân khí trị liệu cho Đường Vũ Khê.

Hồng Sách còn là quyền pháp đại sư, một khi nắm lấy cơ hội, chắc chắn không để cho Tùy Qua có cơ hội san đều tỉ số, từng bước tiến tới gần, quyền pháp càng ngày càng mãnh liệt.

May là Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua cũng không có sơ hở, thấy quyền pháp của Hồng Sách lúc này như cầu vồng, đành phải thu nhỏ vòng phòng ngự của hai tay, dùng chân khí tiêu hao nhỏ nhất chống đỡ thế tấn công của Hồng Sách, sau đó lui về phía sau du tẩu.

- Xem ngươi còn có thể lui đi đâu!

Hồng Sách cười lạnh một tiếng, ép tới.

Lúc này Tùy Qua mới phát hiện, mình đã thối lui đến tường rào khu dân cư.

- Đương nhiên là lui ra ngoài!

Tùy Qua cũng không hoảng loạn, tung người nhảy, sau đó đưa tay túm lấy vách tường, thoáng cái nhảy ra khỏi đầu tường, thân pháp linh hoạt vô cùng, so với Thông Tí quyền của Hồng Sách cũng không thua gì.

Hồng Sách vốn tưởng rằng khi Tùy Qua leo tường, thân hình sẽ có ảnh hưởng, chỉ cần hơi trì hoãn một chút, hắn có thể thừa cơ đánh bại Tùy Qua, sau đó lấy linh cao trong tay hắn, ai ngờ Tùy Qua căn bản không cho hắn cơ hội này, cho nên Hồng Sách cũng đành phải leo tường đuổi theo.

Phía ngoài tường rào, chính là bờ sông.

Bờ sông lạnh thấu xương, tràn ngập hơi nước.

Hồng Sách mới vừa lướt qua đầu tường, đang muốn đuổi theo Tùy Qua, lại không nghĩ rằng Tùy Qua căn bản không chạy trốn, mà đang ở phía dưới chờ hắn.

Khi Hồng Sách rơi xuống đầu tường, Tùy Qua lập tức phát thế vồ đến.

Lần này, Tùy Qua toàn lực xuất thủ, cũng không muốn tiết kiệm chân khí nữa, ngậm một miếng củ cải trong miệng, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ huyễn hóa ra tầng tầng chưởng ảnh, bao phủ Hồng Sách ở bên trong.

Nhưng Hồng Sách vừa mới chiếm cứ thượng phong, làm sao dễ dàng lùi bước, Thông Tí quyền đại khai đại hợp, liều mạng với Tùy Qua.

Chân khí tu vi của hai người vốn không phân cao thấp, nhưng chân khí hỏa thuộc tính của Hồng Sách có uy lực công kích mạnh hơn, còn về chiêu thức, Thông Tí quyền của Hồng Sách lại không bằng Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua. Phen liều mạng này, quả nhiên là long tranh hổ đấu.

Ầm! Ầm!

Hai người dốc sức chiến đấu, trong khoảnh khắc, cũng không biết liều mạng bao nhiêu chiêu.

Hai cánh tay Hồng Sách như cây roi, lúc ẩn lúc hiện, cương nhu phối hợp, phát huyThông Tí quyền đến cực hạn.

Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua lúc điểm, lúc đâm, lúc bắn ra, giống như Niêm Hoa phật lộ, phiêu dật linh động, uy thế kinh người.

Lúc này, Hồng Sách mới rốt cục lãnh giáo được thực lực chân chính của Tùy Qua, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Hồng Sách vốn ý chí hùng tâm, lúc này bất giác chịu đả kích nhỏ.

Nhưng, Hồng Sách tin chắc, người trẻ tuổi khó tránh khỏi thiếu kinh nghiệm, nội lực tu vi tất nhiên không tinh thuần, thâm hậu bằng mình, dùng nhiều chiêu liều mạng với Tùy Qua, lấy mau đánh mau, hi vọng chờ đợi thời khắc nội lực của Tùy Qua cạn kiệt .