- Người tuổi trẻ, quá kiêu ngạo không tốt.
Ngụy An Chí lắc đầu thở dài nói:
- Cây cao đón gió lớn.
- Đạo bất đồng bất tương vi mưu.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Ta chỉ nói tới đây, mời các vị trở về đi.
Nói xong bóng người Tùy Qua biến mất, trở lại Mính Kiếm Sơn.
Khi Tùy Qua trở lại Mính Kiếm Sơn, đám người Lâm Hạ Hòe mới biến mất.
Rất hiển nhiên, bốn người này tâm tình rất phức tạp, hoàn toàn khống giống kết quả bọn họ suy nghĩ.
Với tư cách tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, với tư cách là thái thượng trưởng
lão của Thục Sơn Kiếm Tông, Không Động Môn, rất nhiều chuyện hoàn toàn
nằm trong khống chế của bọn họ, nhiều năm qua, bọn họ đã sớm quen nắm
tất cả trong tay, lần này đến Mính Kiếm Sơn, dùng đội hình bốn cường giả lại tay không mà về, chuyện này đã khiến bọn họ mất mặt.
Nhưng việc đã đến nước này, khi Tùy Qua phóng xuất khí thế cường đại,
bốn người bọn họ đã phỏng đoán ra, cho dù bốn người liên thủ cũng chưa
chắc có thể trấn áp Tùy Qua. Đương nhiên, trong tay bọn họ có chút pháp
bảo lợi hại, nhưng mà rất hiển nhiên không có tiên khí, cho nên không có mười phần nắm chắc có thể trấn áp Tùy Qua, bọn họ chỉ có thể lựa chọn
lui lại.
Lâm Hạ Hòe bốn người làm ra lựa chọn, chẳng khác nào là Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn làm ra lựa chọn.
Bởi vì bốn người đều là thái thượng trưởng lão, từ loại nào trình độ nào đó mà nói, đại biểu cho Không Động Môn cùng Thục Sơn Kiếm Tông.
Bốn người bọn họ tạm thời tránh lui, cũng ý nghĩa Thục Sơn Kiếm Tông
cùng Không Động Môn tạm thời sẽ không tiến thêm một bước tạo áp lực cho
Tùy Qua và Thần Thảo Tông. Một mặt là bởi vì Thiên Lam Kiếm Tông; một
mặt khác là vì thực lực bản thân Tùy Qua.
Nhưng mà Lâm Hạ Hòe bốn người tạm thời tránh lui, cuối cùng lưu cho Tùy Qua cơ hội thở dốc.
Cái gọi là thở dốc chính là tránh được thời gian ngắn.
Bởi vì đối với người tu hành, với tu sĩ Hóa Thần Kỳ mà nói, thời gian
thở dốc là vài ngày hoặc vài tháng, đó là bởi vì thọ nguyên của bọn họ
kéo dài, cho nên quan niệm thời gian hoàn toàn khác với người thường.
Huống hồ chuyện lần này liên lụy đến Thiên Lam Kiếm Tông, Thục Sơn Kiếm
Tông cùng Không Động Môn ở chuyện này phải xử lý thận trọng, bọn họ phải tính rất nhiều thứ, ở trong đó sẽ trì hoãn càng nhiều thời gian, bởi vì thái thượng trưởng lão của tông môn lánh đời cũng không ít, muốn hình
thành một quyết trọng đại, đúng là chuyện không dễ dàng.
Ví dụ như, nếu như xem Không Động Môn cùng Thục Sơn Kiếm Tông là một
quốc gia, trong mắt bọn họ thì Thần Thảo Tông nhiều lắm chỉ là "Thổ phỉ
sơn trại ", với tư cách một quốc gia, quân chính quy muốn tiêu diệt thổ
phỉ là chuyện dễ dàng, nhưng mà quân chính quy lại chợt phát hiện, thổ
phỉ nơi này tư thông với địch quốc, tình huống như vậy trở nên phức tạp, các đầu mục quốc gia phải cân nhắc chính là âm mưu quốc gia khác thế
nào, thổ phỉ sơn trại có bẫy rập hay không...
Tóm lại, Tùy Qua biết rõ hắn hiện tại đã tranh thủ được thời gian ngắn.
Hắn không biết Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn cuối cùng sẽ đưa
ra quyết định gì, nhưng mà Tùy Qua có thể khẳng định là, hắn phải lợi
dụng thời gian có hạn tiến thêm một bước tăng thực lực của mình và Thần
Thảo Tông lên. Mặt khác, tiến thêm một bước ôm lấy Thiên Lam Kiếm Tông,
làm cho hắn biến thành tồn tại đối trọng với Thục Sơn Kiếm Tông cùng
Không Động Môn, thậm chí một ngày kia có thể áp đảo hoàn toàn.
Đối với những cao thủ của tông môn lánh đời, thái thượng trưởng lão có
lý giải hoàn toàn khác với Tùy Qua. Người trước lý giải thời gian đại
khái là ngàn năm dài đằng đẳng, tu hành trong núi không có ngày tháng;
mà đối với Tùy Qua mà nói, thời gian lại thập phần quý giá, cho nên có
thể sinh tồn trong khe hẹp cũng tốt.
Bởi vì áp lực của tông môn lánh đời, thiên địa đại kiếp nạn tới gần, còn có Quân Thương Sinh là nguy cơ tiềm ẩn... Rất nhiều thức bức bách Tùy
Qua không thể không nắm chặt thời gian, ứng phó cục diện.
Sinh tồn trong khe hẹp.
Mấy chữ này khắc họa tình cảnh của Tùy Qua rất chân thật.
Thời điểm ban đầu, Tùy Qua bị các thế gia tu hành chú ý, hơn nữa suýt
nữa vẫn lạc trong tay người Bùi gia, thế cho nên về sau Tùy Qua không
thể không kéo da hổ, một bên dùng uy thế của Khổng Bạch Huyên "Nữ ma
đầu" chấn nhiếp đối thủ, một phương diện không ngừng tăng cường thực lực của mình, về sau lại quần nhau với "Hành Hội" Thiên Ngu Sơn, lại quần
nhau với ngũ đại thế gia, tiêu diệt Nam Cung thế gia, cục diện bây giờ,
tất cả đều là Tùy Qua sinh tồn trong khe hẹp, không ngừng vươn lên.
Trong quá trình này, Tùy Qua đã từng vô số lần lâm vào nguy cơ phải
chết, nhưng mà hắn lại sống sót như thường, khai sáng thời khắc huy
hoàng, lại tiến vào thượng tầng của giới tu hành.
Nhưng Tùy Qua đương nhiên sẽ không an phận với hiện trượng này, hắn biết rõ giới tu hành và cục diện cả thế giới sẽ biến hóa dữ dội. Cường giả
Hóa Thần Kỳ trong giới tu hành cũng không may mắn thoát khỏi, bởi vì
theo Tùy Qua biết, trong thế giới ma vật có tồn tại vượt qua Hóa Thần
Kỳ, tới lúc đó cục diện biến thành như thế nào, dù ai cũng không cách
nào đoán trước.
Nhưng mà cho dù như thế nào, trước mắt Tùy Qua tạm thời phải ổn định cục diện.
Người của Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn chắc chắn an tĩnh trong thời gian ngắn; Quân Thương Sinh, cái thằng này trước mắt giấu tài,
cũng không biết đang có kế hoạch cái gì, nhưng tên này án binh bất động, Tùy Qua cũng quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến. Bởi vì Quân Thương
Sinh tên này sẽ không nói tới quy tắc, đạo đức, nếu như hắn mang thành
Ma Quỷ dời tới kinh thành, sẽ có bao nhiêu người vô tội bỏ mạng đây?
Hơn nữa, Quân Thương Sinh tên này cao thâm mạt trắc, Tùy Qua đã tiêu
diệt hắn một lần, nhưng mà lúc này Tùy Qua thắng được cũng không thoải
mái. Mấu chốt là sau khi tên này bị giết, lại gặp mặt Tùy Qua, rõ ràng
hắn có cừu hận với Tùy Qua, chuyện này làm cho Tùy Qua không hiểu chút
nào. Cũng làm cho Tùy Qua ý thức được, Quân Thương Sinh ma đầu này đúng
là không đơn giản.
Xét thấy rất nhiều băn khoăn, cho dù Tùy Qua biết rõ Quân Thương Sinh là một mối họa, trước mắt vẫn không thể nào động tới hắn, chỉ có thể nhắc
nhở người Long Đằng lưu ý Quân Thương Sinh nhiều hơn, phòng họa khi nó
chưa xảy ra.
Thế cục trong giới tu hành tạm thời ổn định lại.
Tùy Qua liền ý định phóng ánh mắt vào thế tục lần nữa.
Trong mắt tông môn lánh đời, thực lực giới thế tục giới không chịu nổi
một kích, không đáng giá nhắc tới, nhưng mà Tùy Qua cũng không cho là
như vậy.
Trong phàm nhân giới thế tục, trình độ biến hóa khoa học kỹ thuật biến
hóa từng ngày, lực lượng trong tay càng ngày càng lớn. Mặt khác, ngay cả bộ đội của Long Đằng cũng lợi dụng khoa học kỹ thuật tăng cường bản
thân, phát minh các loại "Nguyên dịch" bổ sung nguyên khí, gần đây phát
minh ra súng sét, còn lúc trước phát minh ra công cụ phát hiện linh khí
chấn động. Những thứ này chứng minh thực lực khoa học của giới thế tục
rất cao, nhất là "Thần ma chi thìa" của phương tây, quả thực chính là
lực lượng của khoa học cùng lực lượng thần bí kết hợp.