Cảnh tượng quỷ dị như thế, quả nhiên là nghe rợn cả người.
Bất luận là hư ảnh Kim Đan hay là hư ảnh Nguyên Anh, đối với tu sĩ mà nói, không chỉ đại biểu là tu vi cảnh giới cao thấp, bản thân hư ảnh chính là một loại liên lạc và thể hiện giữa Kim Đan, Nguyên Anh với thân thể. Đối với tu sĩ từ trước tới nay, đều vô cùng quan trọng.
Nhưng, tựa hồ chưa từng nghe thấy có người chém nát được Nguyên Anh hư ảnh của tu sĩ.
Bởi vì hư ảnh Nguyên Anh vốn là vật vô hình, do tinh thần lực tự nhiên ngưng tụ mà thành, chỉ có công kích tinh thần lực thuần túy, mới có thể tạo thành tổn hại với hư ảnh Nguyên Anh. Nhưng, tu vi tinh thần lực của tu sĩ Nguyên Anh kỳ đều sàn sàn như nhau, xê xích không lớn, công kích tinh thần lực thuần túy không thể nào chém vào hư ảnh Nguyên Anh của đối thủ.
Trừ phi, người xuất thủ có tinh thần lực cuồn cuộn vượt qua tinh thần lực của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hơn nữa người xuất thủ cực kỳ am hiểu công kích tinh thần lực.
Mà Tùy Qua, vừa vặn phù hợp hai điểm này.
Tu vi Thiên Tinh tâm công đệ lục trọng, khiến tinh thần lực của Tùy Qua đã vượt qua tinh thần lực của tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, đây là thứ nhất. Mà hư ảnh của Tiên Viên chân nhân phối hợp với Cuốc chấn linh, cũng là phương thức công kích sắc bén nhất Tùy Qua từng thấy, đây là thứ hai.
Trước kia, Tùy Qua cũng từng dùng qua hư ảnh của Tiên Viên chân nhân tiến hành công kích, nhưng là tiến hành trong thế giới tinh thần của mình hoặc đối phương. Còn lần này, Tùy Qua dùng tinh thần lực của mình ngưng tụ là thật thể, trong thế giới thực tế ngưng tụ ra hình thái Tiên Viên chân nhân, sau đó dùng thần niệm lôi kéo “lão nhân gia” hắn thi triển một kích Tiên Viên chân nhân đánh bại Khổng Bạch Huyên ban đầu.
Kiếm ý của Khổng Bạch Huyên thiên hạ vô song vẫn không thể chống đỡ, huống chi là một Hổ Thiên Hồn.
Hư ảnh Nguyên Anh của Hổ Thiên Hồn bị chém, chỉ cảm thấy trong chốc lát thân thể và Nguyên Anh tựa hồ muốn chia lìa, nếu là trạng thái an toàn bình thường, Hổ Thiên Hồn sẽ chế trụ biến cố của thân thể và tinh thần, sau đó từ từ điều trị.
Nhưng giờ phút này, xung quanh Hổ Thiên Hồn có tâm ma công kích, lại phải đối phó với linh khí phi kiếm của Lạc Phi Đan, đồng thời pháp bảo bổn mạng đầu hổ đao lại bị Tùy Qua chấn đả thương, có thể nói là tiến thoái lưỡng nan, trong lúc nhất thời sao có thể thay đổi càn khôn?
Huống chi, Tùy Qua làm sao có thể cho nó cơ hội thay đổi càn khôn, thúc dục Phong Lôi cánh, đề cao thân pháp lên tới cực hạn, trong khoảnh khắc đánh ra mấy trăm quyền xung quanh thân thể Hổ Thiên Hồn, mỗi một quyền đều đánh ra quyền ý và lực lượng của Thảo Mộc Câu Hủ.
Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi.
Tùy Qua chính là bắt được cơ hội thần niệm của Hổ Thiên Hồn bị hao tổn, làm liền một mạch, đưa nó quy thiên.
Dù sao, lúc này sau khi Hổ Thiên Hồn bị Tùy Qua ám toán, tu vi toàn thân cũng không phát huy ra được một nửa, làm sao có thể ngăn trở quyền thế giống như bão tố của Tùy Qua.
Sau khi Tùy Qua đánh xong một vòng quyền này, thân thể Hổ Thiên Hồn nhất thời biến thành cỏ cây khô mục, sụp đổ.
Nguyên Anh của Hổ Thiên Hồn vốn đã bị thương, giống như chim sợ ná từ thân thể bay ra, mượn đầu hổ đao phòng ngự, lập tức bỏ chạy, nhưng Tùy Qua sao có thể để nó như nguyện, trong đôi mắt phun ra hai đạo thiên lôi, hung hăng đánh lên quỷ đầu đao, khí linh của quỷ đầu đao vốn cũng đã bị thương, mặc dù muốn đỡ cho chủ, nhưng trước tiên nó phải bảo vệ mình mới được. Lợi hại của thiên kiếp thần lôi, khí linh đương nhiên biết rất rõ, làm sao còn dám từ trong không gian pháp bảo chui ra, chỉ có thể co đầu rụt cổ ở bên trong không ra.
Chẳng qua, khí linh vừa lui, liền cho Tùy Qua cơ hội, nhất thời trong mắt Tùy Qua phun ra một hư ảnh thiên lôi lao tù, bao vây Nguyên Anh của Hổ Thiên Hồn, sau đó bị cuốn vào trong Hồng Mông thạch.
Thanh đầu hổ đao biết đại thế đã mất, muốn chuồn đi, nhưng lại bị Xuân Thân Mạnh ngăn cản.
Nhìn lại những ma nhân khác đã sớm như chim thú tản mát.
- Đáng chết!
Cận Hào nổi giận gầm lên một tiếng.
Vốn, Cận Hào là người duy nhất có thể ngăn cản Tùy Qua giết chết Hổ Thiên Hồn, nhưng Lạc Phi Đan không phải người ngu, thấy Tùy Qua xuất thủ đối phó Hổ Thiên Hồn, liền toàn lực kiềm chế Cận Hào, khiến nó không cách nào đi cứu Hổ Thiên Hồn. Huống chi, Lạc Phi Đan đối với ma vật Cận Hào đã hận thấu xương, vốn muốn ôm lòng phải chết cũng phải cùng Cận Hào lưỡng bại câu thương, mặc dù ý nghĩ của Lạc Phi Đan chưa chắc có thể thực hiện, nhưng trong thời gian ngắn muốn níu kéo Cận Hào vẫn có bản lãnh.
Hiện giờ, Tùy Qua trong khoảnh khắc giải quyết Hổ Thiên Hồn, đương nhiên là có thể cùng Lạc Phi Đan, tạo thành xu thế vây kín với Cận Hào.
Lúc này Cận Hào tựa hồ cũng cảm giác được tình huống không ổn, cho nên hừ lạnh một tiếng:
- Tạm tha cho các ngươi trước, lần sau nhất định sẽ nghiền xương bọn ngươi thành tro…
Còn chưa nói xong, Cận Hào đã hóa thành một đạo hắc quang bỏ chạy.
Nếu bàn về tốc độ thân pháp, cho dù là Lạc Phi Đan cũng còn xa mới kịp.
Nhưng, trong nháy mắt Tùy Qua hóa thành đại điêu, thúc dục Phong Lôi cánh, đuổi theo Cận Hào, ngăn cản đường đi của nó:
- Ma vật! Chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn tưởng có thể thoát được hay sao?
- Hừ! Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi chém giết Hổ Thiên Hồn, là có thể ganh đua cao thấp với Cận Hào ta!
Cận Hào hừ lạnh một tiếng:
- Lợi hại của Thiên Thủy Ma Vệ, ngươi không thể tưởng tượng!
- Đúng vậy, thủ đoạn chạy trốn đúng là lợi hại.
Tùy Qua bình thản nói:
- Chẳng qua, trong mắt ta cũng không có gì!
- Ngươi đã có chủ tâm muốn chết, ta thành toàn ngươi —— Kim Lôi Giản!
Cận Hào hét lớn một tiếng, từ trong miệng phun ra một cây trường giản màu vàng, dài chừng hai thước, xung quanh trường giản đều có lôi điện màu vàng vờn quanh, trong khoảnh khắc, trường giản dài đến mấy chục trượng, biến thành một cây cột, trong điện quang màu vàng, xuất hiện một Ma thần mặc kim giáp, cả người đằng đằng sát khí, có lẽ chính là khí linh của kim lôi giản.
Răng rắc!
Trên Kim lôi giản truyền ra một tiếng lôi minh, một tia chớp khổng lồ đánh vào đầu Tùy Qua, tựa hồ muốn cho Tùy Qua nếm thử Ngũ Lôi Oanh Đỉnh.
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm nếu là pháp bảo khác còn có thể khiến lão tử kiêng kỵ mấy phần, nhưng muốn chơi lôi điện, tiểu tử ngươi còn non lắm. Cho nên, Tùy Qua cũng không né tránh, hai mắt trợn trừng, trong mắt phun ra một đạo Thiên kiếp thần lôi, nghênh đón đạo tia chớp kim sắc.
Ầm!
Hai luồng lôi điện giao kích, phát ra một tiếng oanh minh khổng lồ, dòng điện vỡ vụn lóe lên xung quanh.
Một kích này dĩ nhiên là ngang tay!
Lục mục điện châu của Tùy Qua mặc dù chỉ là tuyệt phẩm bảo khí, theo lý mà nói uy lực còn xa mới bằng kim lôi giản của Cận Hào, nhưng lục mục điện châu là dùng Thiên kiếp thần lôi luyện chế thành, phóng thích đi lôi điện lực cũng là Thiên kiếp thần lôi, nhưng uy lực trong lôi điện là cường đại nhất, phẩm chất cao nhất.