Tùy Qua khiêm tốn cười:
- Huống hồ Hồng Mông Thụ là do tự mình vất vả cố gắng đào tạo ra, đương nhiên hẳn nên thuộc về ta. Giá trị của hai đồ vật này thật sự không thể đánh giá, nhưng với ta mà nói thật sự quá trọng yếu.
Trúc Vấn Quân hiểu được ý tứ của Tùy Qua, gật đầu nói:
- Hình như sư phụ đã giải quyết xong tai họa ngầm lưu lại khi tu hành ngày trước?
- Phải, đúng là như thế.
Tùy Qua gật đầu, lại cao hứng nói:
- Nhưng chỉ sợ còn phải lưu lại đây thêm một lát, chờ ta đề cao Hồng Mông Thụ thêm một chút, thông hiểu kim đan là có thể rời đi. Khi đó ta cũng không cần phải tiếp tục trốn tránh.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Nửa tháng sau, Tùy Qua rốt cục thành công đề cao Hồng Mông Thụ thêm hai thước, bắt đầu mọc thêm nhánh cây.
Dựa theo ý tưởng lúc trước của hắn, dùng nhánh cây Hồng Mông Thụ thay thế Bạch Hồng Tiên, như vậy ba viên kim đan thông qua nhánh cây Hồng Mông Thụ là có thể sản sinh liên hệ lẫn nhau, giống như hoàn toàn xuyên suốt.
Hiệu quả còn tốt hơn Bạch Hồng Tiên rất nhiều.
Thậm chí hắn còn cảm giác cho dù đả thông toàn thân ám mạch hiệu quả cũng không bằng Hồng Mông Thụ.
Vừa thông suốt kim đan thứ ba, Tùy Qua đương nhiên có thể kết thành kim đan thứ tư.
Vô luận là quá trình kết đan hay độ kiếp, Tùy Qua đã ngựa quen đường cũ, hơn nữa tai họa ngầm đã giải quyết, kết thành kim đan thứ tư đã là chuyện như nước chảy thành sông.
Nhưng sau khi kết thành kim đan thứ tư, Tùy Qua còn cần dùng thời gian nhất định ma luyện cho nó thêm mượt mà. Hơn nữa cũng cần đợi thời gian cho Hồng Mông Thụ lớn dần, hiện tại còn chưa có nhánh cây để thông suốt kim đan thứ tư.
Cho nên nếu muốn kết kim đan thứ năm, hắn còn phải chờ thời gian.
Nhưng hắn không có ý định tiếp tục đợi tại nơi này.
Lúc này tu vi của Tùy Qua đã gia tăng thêm gấp đôi.
Hơn nữa có hai bảo vật hợp nhất, dù phải đối mặt Nam Cung Thái Nhất hắn cũng có năng lực tự bảo vệ mình.
Nhưng trước khi rời khỏi nơi này, Tùy Qua dự tính giải quyết yêu anh trao đổi được từ chỗ Tô Ngưng Yên.
Yêu anh chính là nguyên anh của yêu quái, không khác gì nguyên anh của đạo sĩ nhân loại.
Chỉ khác nhau chính là hình thái yêu anh mang theo dáng vẻ cùng khí tức của yêu quái, có chút khác với đạo sĩ nhân loại.
Từ khi Tùy Qua lấy được yêu anh, đã nhốt vào trong Hồng Mông Thạch, buồn cười chính là yêu anh lại nghĩ mình đã chạy thoát, ẩn núp tận sâu trong không gian Hồng Mông Thạch mà không chút hay biết.
Nhưng hiện tại, Tùy Qua chỉ động ý niệm, yêu anh liền xuất hiện ngay trước mắt hắn.
Yêu anh thoạt nhìn màu trắng bạc, giống như một đứa bé sơ sinh trắng trẻo mới sinh, nhưng vì là yêu anh nên trên đỉnh đầu có một sừng màu trắng, xem bộ dáng bản thể là một con bò tót một sừng đắc đạo thành hình, khó trách tiểu tử này thích chạy loạn, bị nhốt trong Hồng Mông Thạch còn tưởng mình đã chạy thoát ra ngoài.
Lúc này yêu anh bị Tùy Qua dùng hồng mông tử khí trói buộc kéo tới, hắn không ngừng giãy dụa kêu gào:
- Ngươi là người phương nào? Mau nhanh thả Bạch Tê đại thánh, nếu không các huynh đệ Thánh tộc sẽ không tha cho ngươi!
- Bạch Tê đại thánh? Tên thật uy phong!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, thiên kiếp thần lôi hình thành biển thiên lôi xuất hiện bên cạnh, Tùy Qua chỉ vào biển thiên lôi nói:
- Có muốn đi qua nơi đó uy phong một chút hay không?
- Thiên kiếp thần lôi?
Yêu anh tự xưng “Bạch Tê đại thánh” lập tức bình tĩnh trở lại, cho dù là đạo sĩ nguyên anh kỳ cũng không dám xem thường uy lực của thiên kiếp thần lôi, huống chi hiện tại hắn chỉ là một yêu anh, không có thân thể, nếu bị thiên lôi oanh trúng sẽ lập tức tử vong, không chút nghi ngờ.
Mà Tùy Qua tựa hồ muốn hù dọa yêu anh, chậm rãi kéo hắn về chỗ biển thiên lôi, còn lẩm bẩm:
- Yêu anh dùng để rèn luyện pháp bảo, nếu có thiên kiếp thần lôi, hẳn có thể giúp phẩm cấp pháp bảo tăng nhiều, nói không chừng còn chỉnh ra được một món linh khí đâu…
- Không thành được linh khí!
Yêu anh lớn tiếng kinh hô, lo lắng bị Tùy Qua cầm đi rèn luyện thành pháp bảo.
- A? Vì sao?
Tùy Qua thản nhiên hỏi.
- Bởi vì linh khí không dễ dàng luyện chế ra như vậy, cho dù tới nguyên anh kỳ cũng không thể luyện chế ra một linh khí!
Yêu anh vội vàng nói:
- Ngươi hãy thả ta đi, dùng ta đi rèn luyện pháp bảo thật sự là quá lãng phí!
- Ách…nếu không luyện chế thành pháp bảo, vậy luyện chế thành đan dược tốt lắm.
Tùy Qua gật đầu:
- Ân, dùng yêu anh làm thuốc dẫn chế luyện, hẳn có thể luyện ra Thiên Nguyên Đan, khi đột phá nguyên anh kỳ còn có thể sử dụng.
- Đừng…đừng ah!
Yêu anh cơ hồ muốn khóc, thật vất vả “thoát khốn”, nghĩ có thể lấy được tân sinh mới, ai biết lại từ lao tù này trốn vào một lao tù khác, hơn nữa còn sắp bị người luyện chế thành Thiên Nguyên Đan.
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Đừng xem yêu anh là yêu tu nguyên anh kỳ, nhưng hiện tại không có thân thể, hơn nữa pháp bảo đã bị người của Thiên Lam kiếm tông cướp đoạt, cho nên ở trong Hồng Mông Thạch không lật nổi sóng to.
- Vừa rồi ngươi kiêu ngạo như vậy, ta không đem ngươi luyện thành đan dược cũng không được.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Trong tu hành giới, cho tới bây giờ không thiếu kẻ vong ân bội nghĩa, nếu ta bỏ qua ngươi, chẳng lẽ không phải thả hổ về rừng, chờ đợi có một ngày ngươi tới giết ta?
- Ta sẽ không! Người của Thánh tộc chúng ta nhất ngôn cửu đỉnh…ta thề…
- Thôi đi!
Tùy Qua ngắt lời yêu anh:
- Ta và ngươi đều rất rõ ràng, lời thề đối với đạo sĩ hoàn toàn không có lực ước thúc. Bạch Tê đại thánh phải không, nói thật rat a cũng không có ý định đem ngươi luyện thành Thiên Nguyên Đan, bởi vì ta là một luyện đan sư, ta không thiếu đan dược. Ngươi cũng nên biết ta từ trong tay Thiên Lam kiếm tông đem ngươi trao đổi tới.
- Phải…phải…
Yêu anh vội vàng nói:
- Không bằng như vậy…ngươi thả ta, sau này ta sẽ làm người hầu của ngươi, bảo hộ ngươi thế nào?
- Thả ngươi làm người hầu cho ta?
Tùy Qua cười lạnh:
- Nếu như ta thật sự làm như vậy, nhất định là ngại mình mạng dài đi. Nếu ngươi khôi phục lại tu vi, chịu làm người hầu của ta, thật sự là buồn cười!
- Ngươi muốn như thế nào mới có thể tin tưởng ta?
Yêu anh hỏi.
- Vấn đề này hẳn nên hỏi chính ngươi.
Tùy Qua thản nhiên đáp:
- Ngươi hẳn nên hỏi chính ngươi, như thế nào mới làm cho ta tin tưởng ngươi!
Nếu bắt được là đạo sĩ kết đan kỳ, Tùy Qua có thể dùng linh thảo thiết trí cấm chế trong thân thể. Nhưng là đạo sĩ nguyên anh kỳ, có thể thoát ra nguyên anh, bố trí cấm chế trong thân thể không có bao nhiêu tác dụng.
Yêu anh trầm mặc một lát, nhìn biển lôi đình gần trong gang tấc, rốt cục cực độ không cam lòng nói:
- Thần hồn sinh tử phù!
- Nói như vậy ngươi biết làm sao rèn luyện Thần Hồn Sinh Tử Phù?
Tùy Qua nhàn nhạt cười. Thần Hồn Sinh Tử Phù, hắn có nghe nói qua, đây là chuyên dùng giam cầm thần hồn, bố trí cấm chế trong thần hồn. Thần Hồn Sinh Tử Phù dung nhập vào nguyên anh hồn phách, chỉ cần người hạ chú ngữ dùng ý niệm là có thể đem nguyên anh của đối phương tạc nổ tan thành mây khói.