Lúc này trong lòng núi truyền ra tiếng hô đinh tai nhức óc, Tùy Qua nhận ra thanh âm của đệ nhất cường giả Nam Cung thế gia – Nam Cung Hoàng.
Thanh âm Nam Cung Hoàng tràn ngập phẫn nộ lẫn oán hận, hiển nhiên đang muốn liều mạng.
Lúc này Tùy Qua liền dừng lại.
Bởi vì hắn là người đầu tiên thu linh mạch, cho nên trong Hồng Mông Thạch đã thu được một phần tư linh mạch kia. Hiện tại hắn không muốn tiếp tục tranh cùng người khác, tránh bị cao thủ Nam Cung thế gia cùng những cao thủ thu linh mạch vây đánh.
Thỏa mãn thường nhạc.
Đối với Tùy Qua mà nói một phần tư linh mạch đã là không tệ.
Hơn nữa hiện tại Nam Cung Hoàng đã giao thủ với lão quái vật nguyên anh kỳ khác, Tùy Qua có thể tranh thủ đi tìm Nam Cung Minh Hầu gây phiền phức.
Rất nhanh Tùy Qua lao ra khỏi lòng núi.
Mới vừa lao ra, một đạo kiếm quang sắc bén chém thẳng về phía hắn.
Tùy Qua vừa nhìn, chỉ thấy một thanh niên mặc cẩm y thao tác phi kiếm chém tới, Tùy Qua cười lạnh một tiếng, vươn tay bắt lấy phi kiếm đối phương, rót vào Mộc Hoàng cương khí, phi kiếm nổ tung, thanh niên chỉ có tu vi trúc cơ kỳ, bổn mạng pháp bảo bị hủy lập tức trọng thương, máu tươi cuồng phun rơi xuống dưới.
Lại một đạo phi kiếm bay qua, đem thủ cấp đệ tử Nam Cung thế gia chém xuống.
Tùy Qua không khỏi lắc đầu, không nghĩ tới còn có người giành giải thưởng một vạn Tinh Nguyên Đan với hắn. Nhưng Tùy Qua cũng không phải vì giải thưởng mà tới, mục tiêu của hắn là Nam Cung Minh Hầu.
Tùy Qua có thể khẳng định người kia đang ở gần đây, vì vậy triển khai thần niệm đảo qua.
Quả nhiên Tùy Qua rất nhanh liền nghe có người hô to:
- Giết Nam Cung Minh Hầu! Hắn trị giá năm mươi vạn Tinh Nguyên Đan!
Tùy Qua chợt lóe thân đi tới chỗ kia.
Chỉ thấy mấy đạo sĩ kết đan kỳ đang vây công trung niên mặc trường bào màu vàng, có hai kết đan hậu kỳ, ba kết đan trung kỳ, mà người bị vây công tuy chỉ một mình nhưng không rơi hạ phong. Người kia uy phong túc sát, khí phách mười phần, nhìn qua liền biết là nhất phương hào hùng tu hành giới.
Tùy Qua vừa nhìn liền nhận ra đó là Nam Cung Minh Hầu, trên người quả nhiên mang theo khí thế vương hầu, còn là “vương hầu” trong tu hành giới, vương hầu trong thế tục giới không cách nào so sánh.
Nam Cung Minh Hầu lấy một địch năm lại không rơi hạ phong, thực lực quả nhiên không tầm thường.
Hơn nữa Tùy Qua rõ ràng cảm giác được hắn còn chưa thi triển ra thực lực chân chính.
- Đám tôm tép nhãi nhép các ngươi cũng dám tấn công Nam Cung thế gia, đi chết đi! Xích Hà Thoa!
Nam Cung Minh Hầu gầm lên giận dữ, trên người đột nhiên phun ra một đạo hồng sắc hà quang, như có linh tính xuyên qua khắp bốn phía, ngăn chặn công kích của năm người liên thủ, sau đó nhắm ngay người có tu vi yếu nhất bắn tới.
Hà quang đảo qua, lại đem hộ thể cương khí của người kia phá vỡ, chặt đứt cánh tay của hắn.
Đạo sĩ bị chặt tay kêu rên một tiếng, vừa vận công cầm máu chữa thương, lại gầm lên giận dữ:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi lại có thể dám đánh lén ta! Hôm nay nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
- Chỉ bằng nhãi nhép tôm tép như ngươi sao!
Một đạo tử sắc hà quang truyền ra thanh âm lạnh lùng của một nữ tử, hà quang quay về cạnh Nam Cung Minh Hầu, hóa thành một nữ tử diễm lệ, trên đỉnh đầu nàng lơ lửng một cây toa dài chừng một xích, phóng thích ra quang mang màu tím, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ sắc bén, cảm giác nguy hiểm.
Tùy Qua đã quan sát thật rõ ràng, Xích Hà Toa của Nam Cung Minh Hầu chỉ sợ còn sắc bén hơn Thích Châm của Ảnh Phong, hơn nữa uy lực cùng lực phá hư càng lớn hơn nữa, muốn phá vỡ hộ thể cương khí tựa hồ phi thường dễ dàng, khó trách Nam Cung Minh Hầu hung hăng càn quấy như thế.
Xích Hà Toa là một linh khí, nữ tử kia hiển nhiên là khí linh.
Khí linh đã biến thành hình người ít nhất là trung phẩm linh khí, có linh khí như vậy Nam Cung Minh Hầu muốn đối kháng đạo sĩ nguyên anh kỳ cũng không thành vấn đề, đây chính là vốn liếng hung hăng càn quấy của hắn.
- Xích Cơ, chúng ta liên thủ trảm giết bọn hắn!
Nam Cung Minh Hầu đằng đằng sát khí nhìn nữ tử khí linh nói.
Đúng lúc này đạo sĩ bị thương kia lại đột nhiên bứt ra bỏ chạy.
Nhìn thấy tình huống kia, Tùy Qua không khỏi lắc đầu, không nghĩ tới người kia sợ chết như thế, lo lắng mình trở thành đối tượng bị công kích đầu tiên nên chọn lựa bỏ chạy.
- Hoàng Lăng Phong, ngươi là tên ngu xuẩn! Sau khi chúng ta xử lý Nam Cung Minh Hầu, ngươi đừng hòng phân nửa điểm ưu đãi!
Một đạo sĩ nhìn theo người kia chửi ầm lên.
Tùy Qua rõ ràng cảm giác được bởi vì Hoàng Lăng Phong chạy trốn, bốn đạo sĩ còn lại khí thế suy giảm mạnh, mà khí thế Nam Cung Minh Hầu tăng nhiều, tựa hồ đã hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.
- Nam Cung Minh Hầu! Hôm nay ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!
Tùy Qua đột nhiên hét lớn một tiếng, trong thanh âm mang theo uy thế thiên lôi nhất thời ngăn chặn dáng vẻ bệ vệ của Nam Cung Minh Hầu.
Nghe được tiếng rống của Tùy Qua, liền hấp dẫn lực chú ý của nhóm người, ngay cả Nam Cung Minh Hầu cùng Xích Cơ đều không ngoại lệ.
- Ngươi cũng muốn đến phân một chén canh?
Nam Cung Minh Hầu kinh ngạc, sau đó khinh thường nhìn chằm chằm Tùy Qua:
- Một đạo sĩ kết đan sơ kỳ quả thật ăn gan hùm mật gấu, lại dám đối chiến với ta!
- Vị đạo sĩ này, ngươi cũng đừng nên xen vào.
Một người trong bốn đạo sĩ vây công nói, theo bọn hắn xem ra Tùy Qua cũng không giúp được gì. Nếu là kết đan trung kỳ may ra còn có thể làm Nam Cung Minh Hầu có chút kiêng kỵ.
Tùy Qua không đáp lời, quát lớn:
- Nam Cung Minh Hầu, tiếp chiêu!
Tùy Qua chợt lóe thân, đi tới trước người Nam Cung Minh Hầu, nắm tay tuôn ra một đầu cương khí thanh long, đánh thẳng tới trước.
Xích Cơ chính là khí linh, cảm nhận được nguy hiểm, lập tức dung nhập vào Xích Hà Toa, hóa thành một mảnh hồng sắc hà quang ngăn chặn phía trước.
Tùy Qua vừa ra tay liền làm những người xem thường hắn bị chấn nhiếp.
Cương khí biến thành thanh long hung hăng oanh lên hà quang trước mặt Nam Cung Minh Hầu, phiếm xuất từng mảnh gợn sóng, làm cho người ta cảm giác được lực công kích vô cùng cường đại.
- Tốt!
Nam Cung Minh Hầu không nhịn được quát một tiếng.
- Vậy thử lại lần nữa!
Tùy Qua lại quát, hai quyền xuất hiện, trong khoảnh khắc đánh ra hơn mười quyền.
Ngao! Ngao! Ngao! Ngao!
Hơn mười đạo cương khí thanh long xuất hiện, lấy xu thế thôn thiên đụng thẳng tới Nam Cung Minh Hầu.
Đồng thời cương khí bộc phát khắp chung quanh thân thể Tùy Qua, áo khoác nổ tung lộ ra thanh sắc vân gỗ cùng kim sắc phù văn trên người hắn.
Nam Cung Minh Hầu rốt cục động dung, thần sắc biến thành ác liệt, toàn lực thúc giục Xích Hà Toa chống lại hơn mười đầu cương khí thanh long của Tùy Qua.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Thanh âm nổ mạnh đinh tai nhức óc thật lớn, thân thể Nam Cung Minh Hầu không ngừng chớp lên, mặc dù có Xích Hà Toa hộ thể cũng không hoàn toàn chống đỡ được công kích cuồng bạo của Tùy Qua.