Y Tiên Thiểu

Chương 101: Phong Khê Sơn Trang (1)




- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! 

Phùng Thiên Minh hừ lạnh một tiếng: 

- Ta biết ngươi có chút công phu quyền cước, nhưng trước mặt cao thủ thủ hạ của ta, chẳng qua là gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích! Ngươi biết hai người đứng phía sau ta là ai không? 

- Vị này là đại ca của "Thiên Cẩu bang", hắc bang xếp thứ ba của thành phố Đông Giang, "Hoa hòa thượng" Đổng Cửu; còn vị này là hộ vệ riêng của ta Giang Thiết Hùng, quyền vương ngầm tiền nhiệm của tỉnh Minh Hải. Bất luận người nào trong hai người bọn họ xuất thủ, sau một khắc đều có thể làm cho ngươi chết mấy lần. 

Phùng Thiên Minh tiếp tục tạo áp lực với Tùy Qua.

Nếu không phải cần cách điều chế thuốc cao dán, chỉ sợ Phùng Thiên Minh đã sớm cho người giết chết Tùy Qua rồi.

- Tôi chỉ có thể chết một lần. Nhưng, tuyệt đối sẽ không chết trên tay các người! 

Tùy Qua cười lạnh nói.

Ầm!

Tùy Qua vừa mới dứt lời, chỉ nghe thấy từ cửa sơn trang truyền đến một tiếng nổ vang, thì ra cửa chính của sơn trang đã bị một chiếc xe tải chở hàng đâm vỡ!

Sau khi đâm vỡ cửa, chiếc xe tải cũng không lập tức dừng lại, vẫn vọt tới sân phía ngoài chính sản , lúc này mới dừng xe.

Phía sau chiếc xe này còn có hai chiếc xe tải khác.

Sau khi chiếc xe dừng hẳn, Sơn Hùng từ trong cabin nhảy ra, bộ dạng hùng hổ đi tới phòng khách. Theo sát phía sau Sơn Hùng, là dao găm gầy như que củi và mắt kiếng văn nhã.

Đám tiểu đệ còn lại của Sơn Hùng, rối rít từ trong thùng hàng chui ra, trong tay cầm thiết côn, khảm đao, có khoảng hai trăm người. Với số người trên, rõ ràng đã chế trụ người của Phùng Thiên Minh.

Xem ra, lần này Cuồng Hùng bang đã huy động toàn bộ lực lượng.

Thấy Sơn Hùng mang theo đại đội nhân mã đánh tới, Phùng Thiên Minh rốt cục ngồi không yên. Bởi vì cái gọi là cường long không áp được đầu xà, ở thành phố Đông Giang, người có thể được xưng tụng là đầu xà , cũng chỉ có một con gấu một con thuồng luồng. Hoa hòa thượng Đổng Cửu, địa vị còn kém một mảng lớn. Phùng Thiên Minh đứng dậy, nói với Sơn Hùng: 

- Hùng ca, tôi và anh không thù không oán, anh huy động nhân lực xông tới chỗ tôi, sợ rằng chưa hiểu rõ mọi chuyện! 

- Tùy Qua, hắn là huynh đệ của tôi! 

Sơn Hùng quát lên: 

- Anh muốn đối phó với huynh đệ của tôi, chính là muốn đấu với tôi! 

- Hắn không nói mình là người của Cuồng Hùng bang. 

Phùng Thiên Minh nói, mặc dù hắn có mấy phần kiêng kỵ Sơn Hùng, nhưng hôm nay có Đổng Cửu và Giang Thiết Hùng ở đây, hắn tự tin có thể trấn định được.

- Tôi nói hắn là huynh đệ của tôi! 

Sơn Hùng hung hãn nói.

- Sơn Hùng, ngươi cũng quá điên rồi! 

Đổng Cửu tiến lên một bước, phẫn nộ quát: 

- Phùng lão bản chẳng qua nể mặt ngươi mà thôi, ngươi thật sự tưởng rằng chúng ta sợ ngươi sao! 

- Hừ! Đổng Cửu, nếu không phải lão tử thấy ngươi là đệ tử Thiếu Lâm tục gia, đã sớm động thủ tiêu diệt Thiên Cẩu bang của ngươi rồi. Nếu thức thời, đừng sủa trước mặt lão tử nữa!

Sơn Hùng cũng không nể mặt Đổng Cửu.

- Vừa lúc, ta cũng tính toán tiêu diệt Cuồng Hùng bang của ngươi, ngồi lên ghế đầu của hắc bang Đông Giang! 

Đổng Cửu nhe răng cười nói.

- Khụ khụ ~ 

Tùy Qua ở bên cạnh ho hai tiếng, nói với Sơn Hùng: 

- Hùng ca, không nói nữa, đánh đi. 

- Đừng nóng vội. 

Sơn Hùng nói với tên tiểu đệ phía sau: 

- Đưa đồ của Tùy huynh đệ lên đây. 

Đồ?

Tùy Qua hơi sững sờ, lại thấy một tên tiểu đệ từ của Cuồng Hùng bang khiêng ra một cái cuốc bằng thép tinh khiết, đưa đến trước mặt Tùy Qua, khiến Tùy Qua quả thực dở khóc dở cười.

Sơn Hùng thấp giọng nói bên tai Tùy Qua: 

- Huynh đệ, nếu thật muốn đánh, cậu dĩ nhiên không thể ngồi không. Tên phía sau Phùng Thiên Minh sàn sàn như tôi, để tiết kiệm thời gian, giao cho cậu xử lý. Về phần Đổng Cửu và những người khác, cậu cứ yên tâm giao cho chúng tôi là được. 

Ai nói người tứ chi phát triển thì đầu óc ngu si?

Tùy Qua cảm thấy con người Sơn Hùng quả thực chính là to con đại trí tuệ. Không chỉ làm ra "binh khí độc môn" cho Tùy Qua, hơn nữa còn giao đối thủ khó nhất cho Tùy Qua đối phó.

Dĩ nhiên, khó giải quyết cũng chỉ là tương đối mà thôi.

Với tu vi Luyện Khí kỳ trước mắt của Tùy Qua, đương nhiên sẽ không bận tâm đến một quyền vương ngầm Tôi Thể kỳ. Vốn Tùy Qua muốn sử dụng Thiên biến bắt trùng thủ, nhưng Sơn Hùng đã lấy "binh khí độc môn" ra, Tùy Qua cũng không cần chối bỏ hảo ý của hắn.

Có Tùy Qua đối phó Giang Thiết Hùng, Sơn Hùng hoàn toàn yên tâm, khiêu khích Đổng Cửu nói: 

- Đổng Cửu, không phải ngươi luôn muốn thay thế vị trí của ta sao? Hôm nay, ta sẽ cho ngươi cơ hội -- cho ngươi hoàn toàn hết hy vọng!

Dứt lời, Sơn Hùng giận quát một tiếng, quả đấm nổ tung không khí, lao về phía Đổng Cửu.

Đổng Cửu vỗ vỗ cái đầu trơn bóng, hét lớn một tiếng, vung quyền nghênh đón.

"Dao găm" phất phất tay với đám tiểu đệ bên ngoài, dẫn theo bọn tiểu đệ của Cuồng Hùng bang lập tức nhào tới đám thủ hạ của Phùng Thiên Minh.

Chỉ có mắt kiếng, vẫn bình thản ung dung.

Tùy Qua vác cái cuốc trên vai, từng bước đi tới phía Phùng Thiên Minh, cười nói: 

- Tôi nói rồi, chế tài luật pháp không làm được anh, chỉ có thể dùng bạo lực chế tài thôi. 

Phùng Thiên Minh khinh thường nói: 

- Cậu cho rằng dùng một cái cuốc là có thể uy hiếp tôi? 

- Không phải là uy hiếp, là diệt trừ! Vì dân trừ hại, diệt trừ đám kẻ xấu gây họa cho quốc gia như các người! 

Tùy Qua khẽ mỉm cười, cái cuốc đột nhiên từ trên vai bắn ra, lao về phía Phùng Thiên Minh.

Xoẹt!

Trong nháy mắt cái cuốc từ trên vai Tùy Qua xuất ra, Giang Thiết Hùng cũng cảm giác được một luồng nguy hiểm vô hình, cuống quít kéo cả người Phùng Thiên Minh và chiếc ghế ra phía sau, sau đó vung tay lên, tính toán chặn lại cái cuốc của Tùy Qua.

Sơn Hùng thấy Giang Thiết Hùng chủ quan như vậy, trên mặt phát ra nụ cười đùa cợt. Xuất thủ chỉ ba chiêu, Sơn Hùng đã hoàn toàn chế trụ Đổng Cửu, cho nên mới có thời gian nhàn hạ thưởng thức chiến đấu giữa Tùy Qua và Giang Thiết Hùng 

Theo Sơn Hùng thấy, cái cuốc trong tay Tùy Qua, quả thực có oai nghiêm quỷ thần khó lường, chỉ có người tự mình nhận thức mới minh bạch cái cuốc trong tay Tùy Qua đáng sợ thế nào.

Mắt kiếng nâng đỡ chiếc kính của của mình, trong lòng cười thầm nói: 

- Giang Thiết Hùng gặp nạn rồi! 

Quả nhiên, khi Giang Thiết Hùng thấy bàn tay của mình sắp nắm được cán cuốc, cái cuốc lại giống như có linh tính, vèo qua người, lao thẳng tới đầu Giang Thiết Hùng.

Cho dù Giang Thiết Hùng có thể nắm được cán cuốc, cũng sẽ bị cái cuốc đánh vào gáy.

Cho nên, Giang Thiết Hùng thầm kêu một tiếng " Tà môn", dưới chân vận lực, từ từ lui về sau hai bước, hy vọng có thể tránh được cái cuốc của Tùy Qua , sau đó thuận thế lấy hai cây chủy thủ dài dắt bên hông, tính toán lấy ngắn chế dài, ngăn chặn thế công bén nhọn của Tùy Qua.

Là một quyền thủ, kinh nghiệm cận chiến của Giang Thiết Hùng hết sức phong phú, cho nên phản ứng và phán đoán của hắn cũng không sai. Một tấc ngắn một tấc hiểm, lấy ngắn chế dài, đúng là có thể được.