Y Tiên Thiểu

Chương 1004: Diêm Vương Đằng




- Lão đại, ta ở sâu dưới đất nhìn thấy rất nhiều cây tử đằng giao thoa vói nhau, cây tử đằng đỏ như máu, mỗi một cái rễ thô to như cánh tay, cũng không biết dài bao nhiêu, hơn nữa trên cây tử đằng này còn có gai ngược...

- Gai ngược có phải là ... Màu đen hay không?

Tùy Qua trên mặt kinh hỉ hỏi.

- Vâng.

Tiểu Ngân Trùng dường như kịp phản ứng, ngữ khí lộ ra vô hạn kinh hỉ,

- Hẳn là linh thảo sao?

- Là linh thảo, nhưng cũng là bùa đòi mạng.

Tùy Qua nói:

- May mắn ngươi không có tùy tiện đi thu đám tử đằng đó, bởi vì tử đằng này có kỳ danh là ‘ Diêm Vương Đằng ’, cái gọi là diêm vương bảo ngươi chết canh ba, há có thể lưu ngươi đến canh năm, Diêm Vương Đằng gai ngược cực độc, cho dù là người tu hành bị đâm cũng phải chết không nghi ngờ! Mặt khác, Diêm Vương Đằng còn có thể dùng để luyện chế pháp bảo, thời điểm triều đại nhà Thanh từng có một thời gian cương thi gây hại nhân gian, giết không chết, liền có đạo sĩ luyện giọt máu cây Diêm Vương Đằng làm pháp bảo, ngoài ngàn bước lấy thủ cấp như lấy đồ trong túi. Nói xa Diêm Vương Đằng dưới đất Ai Lao Sơn cả ngày bị chướng khí nhuộm dần, mỗi một rễ cây tử đằng đều to như cánh tay, chỉ sợ đã thành yêu thảo, hơn nữa bị chướng khí nhuộm dần thành yêu thảo, tính tình rất bạo ngược, nếu là ngươi dám đi thu, tất sẽ chọc giận nó.

- Nguy hiểm như vậy?

Tiểu Ngân Trùng lòng còn sợ hãi.

- Tu vị của ngươi bây giờ còn không bằng Trầm Cửu Bà.

Tùy Qua nhàn nhạt nói một câu, làm cho tiểu Ngân Trùng rất tổn thương.

- Lão đại, vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ tính toán như vậy?

Về linh thảo, tiểu Ngân Trùng còn sốt ruột hơn Tùy Qua nhiều.

- Đương nhiên không có khả năng tính toán như vậy.

Tùy Qua dùng ngữ khí hiểu rõ tất cả nói:

- Yêu thảo đã có trí tuệ. Nếu là thứ có trí tuệ thì đầu tiên phải câu thông với nó, mà không phải động thủ thu phục nó. Huống chi, chuyện không cần bạo lực giải quyết, vì sao nhất định phải dùng bạo lực đi giải quyết chứ?

- Lão đại anh minh!

Tiểu Ngân Trùng lại bắt đầu vuốt mông ngựa, nói:

- Như vậy, chúng ta đi thu... Không, phải đi đàm phán với nó.

- Đúng, đàm phán.

Tùy Qua đang có ý định lặn xuống đất, đột nhiên nhìn thấy một đạo kiếm quang sắc bén chém tới, trên kiếm quang có một thanh niên công tử đang hoảng hốt bỏ trốn, bởi vì Tùy Qua đang đứng tại lối ra Ai Lao Sơn cho nên người nọ đâm thẳng về phía Tùy Qua, hơn nữa nhìn Tùy Qua quát to:

- Tránh ra! Tránh ra cho ta!

Thanh niên công tử kia Tùy Qua nhận ra, lại là Nam Cung thế gia Nam Cung Ngạo Thượng, đã từng bị Tùy Qua bắt buộc quỳ xuống, vốn tiểu tử này sao khi bị làm nhục có lẽ không có hy vọng nhảy vào Trúc Cơ Kỳ, nhưng không biết đạt được chỗ tốt gì mà bước vào Trúc Cơ Kỳ. Nhưng mà đáng tiếc tiểu tử này gặp phải vận rủi gì đó, vừa Trúc Cơ thành công cùng bằng hữu đi tới Ai Lao Sơn, ai biết bằng hữu bên cạnh không ngờ đi đâu nhìn thấy Huyền Mệnh Trạng, vì một vạn hạt Tinh Nguyên Đan trở mặt muốn tiêu diệt Nam Cung Ngạo Thượng.

Cũng may phẩm chất phi kiếm của Nam Cung Ngạo Thượng bất phàm, xem như thượng phẩm bảo khí, cho nên xem như bay nhanh.

Lập tức đi tới lối ra, Nam Cung Ngạo Thượng nhìn thấy Tùy Qua ngăn đường của hắn, lại không có tránh ra, lập tức giận dữ giơ ngón tay lên, hơn mười đạo phi kiếm cương khí bắn thẳng vào đầu Tùy Qua, cái thằng này có ý định giết Tùy Qua!

- Muốn chết!

Tiểu Ngân Trùng hừ lạnh một tiếng, hóa thành quái vật khổng lồ, nó há miệng nuốt phi kiếm và cả Nam Cung Ngạo Thượng vào bụng.

Nam Cung Ngạo Thượng tu vị Trúc Cơ sơ kỳ, đối với tiểu Ngân Trùng mà nói đã không coi là cái gì

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Trong bụng của Tiểu Ngân Trùng truyền ra vài tiếng trầm đục chắc là Nam Cung Ngạo Thượng đang cố giãy chết, tiếc rằng tiểu Ngân Trùng chính là linh thú hồng hoang dị chủng, thân hình vốn cường hãn, hơn nữa thằng này không biết ăn bao nhiêu đan dược, linh thảo, thậm chí còn có cả thi thể tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, Kết Đan Kỳ, tuy còn chưa kết thành yêu đan, nhưng mà thân thể vô cùng cường hoành, Nam Cung Ngạo Thượng da thịt mềm, tiến vào bụng nó sẽ nhanh chóng bị luyện hóa mất.

Lúc tiểu Ngân Trùng nuốt Nam Cung Ngạo Thượng thì hai tu sĩ dudori giết Nam Cung Ngạo Thượng cũng bay tới trước mặt Tùy Qua.

Trong đó một người nhìn Tùy Qua quát:

- Đạo hữu, Nam Cung Ngạo Thượng đâu rồi?

- Nói nhảm với hắn làm gì, nhanh giao Nam Cung Ngạo Thượng ra đây.

Mặt tu sĩ khác không chút khách khí.

- Úc, cái gì Nam Cung Ngạo Thượng, ta không biết.

Tùy Qua nhìn qua tiểu Ngân Trùng hỏi:

- Ngươi vừa rồi nuốt cái gì?

- Hình như nuốt một con côn trùng mà thôi! Lão đại, phải chăng nuốt thêm hai con côn trùng nữa?

Tiểu Ngân Trùng không cho là đúng nói.

- Nghiệp chướng!

Một tu sĩ quát, dường như có ý định thu tiểu Ngân Trùng, một vạn hạt Tinh Nguyên Đan ah, lập tức sắp tới tay thì bị yêu thú này nuốt, hai người đuổi giết lâu như vậy, đương nhiên là không cam lòng.

- Con nít chưa mọc lông! Cút cho ta!

Tùy Qua quát một tiếng, hư ảnh kim đan trên đầu hiện ra.

Hai tu sĩ nhìn thấy hư ảnh kim đan trên đầu Tùy Qua thì suýt nữa rớt từ phi kiếm xuống, cũng không dám trực tiếp bỏ chạy, vội vàng nhảy ra khỏi phi kiếm quỳ trước mặt Tùy Qua, không ngừng cầu xin tha thứ.

- Cút đi.

Tùy Qua hừ lạnh nói:

- Hai kẻ các ngươi không có thứ gì đáng tiếng, giết cũng vô dụng.

Hai người như được đại xá, hốt hoảng mà trốn, so với vừa rồi đuổi giết Nam Cung Ngạo Thượng thì còn chạy nhanh hơn.

Nhưng Tùy Qua nói cũng là tình hình thực tế, tiêu diệt Nam Cung Ngạo Thượng có thể tiết kiệm cho mình vạn hạt Tinh Nguyên Đan, còn có thể thay đổi phẩm chất linh điền, nhưng mà tiêu diệt hai người này, đối với Tùy Qua mà nói không có bao nhiêu tác dụng.

Huống chi, Tùy Qua còn có ý định thu lấy Diêm Vương Đằng đấy.

Vì vậy Tùy Qua phân phó tiểu Ngân Trùng nhanh chóng đào đất dẫn đường.

Tiểu Ngân Trùng là linh thú, hơn nữa trời sinh có thể đào đất, cho dù thân hình lớn nhỏ thì tốc độ của nó không bị ảnh hưởng, chỉ là thân hình lớn thì động tĩnh lớn mà thôi.

Tiểu Ngân Trùng chui vào trong đất cũng nhanh chóng như con cá vào nước, không tới một phút đã vào sâu trong đất, sau đó đúng như lời của tiểu Ngân Trùng nói, trước mặt Tùy Qua xuất hiện rất nhiều cây tử đằng, mỗi một cái rễ thô to như cánh tay, những cây tử đằng này sinh trưởng trong đất, hấp thu sát khí trong đất, Tùy Qua biết rõ, những cây tử đằng này có một phần nhỏ nhô lên mặt đất, lặng yên hấp thu chướng khí trời đất, cũng thuận tiện quan sát tình hình.

Cây tử đằng chậm rãi nhúc nhích chẳng khác gì vật sống.

Trên thực tế những cây tử đằng này là vật vật, mà nó còn là yêu vật. Ngay lúc Tùy Qua cùng tiểu Ngân Trùng tới gần thì những cây tử đằng này co rễ của nó lại như vòi bạch tuộc, sau đó hình thành quái vật hình người, bởi vì này yêu vật toàn thân đều có gai, cho nên nhìn qua rất dữ tợn, chẳng khác gì quái đại thúc mang trên người áo giáp bằng gai.