Y Thống Giang Sơn

Chương 109: Mở sọ (thượng)




Hồ Tiểu Thiên thấy nàng đứng đần mặt ở đấy, không nhịn được nhắc lại: "Này, ta muốn ánh sáng a! Giúp một chút được không, nhanh, nhanh!"

Mộ Dung Phi Yên lúc này mới phản ứng lại, lảo đảo đi tới chỗ mấy cái gương đồng, vất vả một hồi mới điều chỉnh được ánh sáng tập trung vào lỗ máu trên đỉnh đầu Vạn Đình Thịnh, đừng nhìn bình thường nàng to gan lớn mật mà tưởng, khi trừ gian diệt ác nàng đã lấy mạng của không it tên bại hoại, nhưng bây giờ thế nào cũng không dám nhìn kỹ.

Hồ Tiểu Thiên nhìn vào trong não Vạn Đình Thịnh, quả nhiên là đang sưng tấy, hắn vui vẻ nói: "Quả nhiên là tụ máu ngoài màng cứng, vẫn may không nghiêm trọng."

Mộ Dung Phi Yên thầm than, tụ máu ngoài màng cứng là gì nghe không hiểu, não không tính là cứng sao? Có sọ nhà ai lại mềm chứ? Hôm nay lão nhị nhà họ Vạn đã bị đục một lỗ lớn như vậy trên đầu, cái này thì nên làm thế nào cho phải? Hồ Tiểu Thiên nhờ ánh sáng kiểm tra tổn thương sọ não của Vạn Đình Thịnh, vững tin vùng não bầm tím không kết hợp cùng một chỗ với sự sưng tấy màng cứng, trong ngắn hạn có lẽ sẽ tỉnh lại. Nhưng nhìn vào chỗ sưng tấy xem ra thương thế chí mạng này cũng không liên quan đến mình, mình nện vào trán hắn, nhưng chỗ sưng tấy lại ở thái dương, xem ra ngoài mình ra còn có người ở đây đầu tư cho hắn mấy côn nữa, tên này có bao nhiêu người hận đây, ở trong nhà còn có nhiều kẻ thù vậy, vậy kẻ thừa cơ hạ thủ kia là ai?

Nhiệm vụ tiếp theo chính là loại bỏ sưng tấy và cầm máu triệt để, bởi thiếu các loại máy dẫn khí hiện đại, độ khó của giải phẫu này tăng lên không ít, nhưng cái này không làm khó được Hồ Tiểu Thiên, Hồ Tiểu Thiên giờ vẫn luôn chú ý đến các dấu hiệu sinh mệnh của người bệnh, hắn khi giải phẫu phát hiện tuy kết cấu cũng không khác gì, nhưng sức chịu đựng của người ở đây dường như lớn hơn, sức sống lại càng mãnh liệt hơn.

Sau khi thành công loại bỏ sưng tấy và cầm máu, Hồ Tiểu Thiên bắt đầu tiến hành khâu lại, miếng xương tách racũng không thể đặt lại chỗ cũ để tránh tiếp tục nhiễm trùng.

Hoàn thành công tác khâu lại cuối cùng, Hồ Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, nhìn sang Mộ Dung Phi Yên đứng giúp đỡ hắn, đã thấy nàng mặt cắt không còn giọt máu, quả nhiên là sợ hãi quá trình giải phẫu tanh máu. Hồ Tiểu Thiên cười nói: "Không sao rồi!"

Mộ Dung Phi Yên nhẹ gật đầu, bỗng nhiên cảm giác buồn nôn dâng lên, nàng quay người chạy ra ngoài.

Hồ Tiểu Thiên rửa sạch máu tanh ở hai tay, nhìn Vạn Đình Thịnh trên giường tuy rằng không tỉnh nhưng vẫn hô hấp đều đều, mạch đập ổn định, giải phẫu hôm nay coi như thành công.

Vừa đi ra ngoài, người Vạn gia đồng loạt sấn tới vây quanh Hồ Tiểu Thiên, Vạn Bá Bình nói: "Con ta sao rồi?"

Hồ Tiểu Thiên nói: "Khối sưng tấy trong đầu đã được lấy ra, sẽ từ từ bình phục." Gia hỏa này dơ vật trắng xóa trên tay lên chính là khối xương sọ nạy ra từ đầu Vạn Đình Thịnh, mọi người xung quanh nhìn thấy cái sọ não kia phần đông đều bụm miệng chạy ra ngoài, Hồ Tiểu Thiên có chủ ý muốn làm chúng buồn nôn mà.

Trong đám người Vạn gia tố chất tốt nhất còn có mấy người Vạn Bá Bình, tuy tên này vi phú bất nhân, thế nhưng vào thời khắc mấu chốt thời khắc mấu chốt lại rất có phong độ của một đại tướng, tại bối cảnh thời đại này, có can đảm để một đại phu trẻ tuổi xa lạ làm giải phẫu mổ sọ cho con cũng hiếm thấy, , đương nhiên liên quan tới việc Vạn Đình Thịnh đang hấp hối, nếu Hồ Tiểu Thiên không ra tay, khẳng định tên kia chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ, ý niệm coi ngựa chết thành ngựa sống có tác dụng rất lớn.

Sau khi được Hồ Tiểu Thiên cho phép, Vạn Bá Bình đi theo Hồ Tiểu Thiên vào trong xem tình hình con mình, vững tin nó vẫn còn hô hấp, ngực nhấp nhô , xem ra con miunhf vẫn còn sống.

Vạn Bá Bình nhìn con mình bất tỉnh, không khỏi lo lắng nói: "Không biết khi nào nó có thể tỉnh?"

Hồ Tiểu Thiên nói: "Nhanh thì một ngày, chậm thì hai ba ngày."

Vạn Bá Bình nghe hắn nói chắc như vậy mới hơ yên lòng một chút.

Hồ Tiểu Thiên nói: "Khối sọ sưng tấy của con ngươi đã bị ta lấy ra, nhưng đây mới là xong bước trị liệu đầu tiên, còn phải tiến hành bước trị liệu tiếp."

"Bước trị liệu tiếp?"

Hồ Tiểu Thiên gật đầu nói: " Ngươi Hồ Tiểu Thiên người có bảy hồn sáu phách, hồn phách ở trong cơ thể con người, ta mở một lỗ trên đầu hắn để loại bỏ sưng tấy cũng là vạn bất đắc dĩ, nhưng không cách nào chắc chắn hồn phách sẽ khong đào tẩu từ cái lỗ này." Hồ Tiểu Thiên hoàn toàn là bịa chuyện. Lý do mà hăn nói trong hoàn cảnh xã hội này là có thể tin được, trên phiến đại lục này khoa học kỹ thuật không có phát triển, nhận thức của mọi người về sinh mệnh còn rất có hạn, vấn đề hồn phách là một đại sự, tự nhiên có sức thuyết phục mạnh.

Vạn Bá Bình có chút bối rối: "Cái này thì nên làm thế nào cho phải?"

Hồ Tiểu Thiên nói: "Nhất định phải chiêu hồn!"

"Chiêu hồn như thế nào?"

Hồ Tiểu Thiên nói: "Nếu ta đã đáp ứng giúp con ngươi chữa bệnh, đương nhiên sẽ làm tới cùng."

Vạn Bá Bình nói: "Vậy làm phiền Hồ tiên sinh rồi!" Bây giờ hắn đã tin Hồ Tiểu Thiên tới tám phần."

Hồ Tiểu Thiên nói: "Trước giờ ta làm việc đều là đinh ra đinh, mão ra mão!"

Vạn Bá Bình hiểu rõ tên này muốn nâng giá! Ta nói a, quá gian rồi đó, còn trẻ thế sao có thể gian trá đến vậy? Vừa mới nãy rõ ràng nói hai trăm lượng vàng, bây giờ lại tính cả tiền chiêu hồn, Vạn Bá Bình cắn răng: "Hồ Tiên Sinh khôn cần ngại, phí chiêu hồn là bao nhiêu?" Đã đến nước này rồi không cần phải quanh co gì cả, không phải chỉ là tiền sao? Vì tính mạng con mình lão tử sẽ bất chấp.

Hồ Tiểu Thiên cười hắc hắc duỗi ra một ngón tay: "Một trăm lượng vàng, giá hữu nghị a!"

Chuyện cho tới mức này, Vạn Bá Bình chỉ có thể mặc cho hắn xâu xé, trong lòng oán hận nghĩ, dù sao lão tử cứ đáp ứng trước rồi tính, chờ xong việc con ta lão tử liền đem ngươi đưa đến quan phủ, báo ngươi bắt chẹt người, vơ vét tài sản, một trăm lượng? Cho ngươi cả một lượng cũng không có, khóc hết nước mắt. Hắn nào biết được Hồ Tiểu Thiên chính là quan huyện mới, không có Kim Cương Toản nào dám ôm cái đồ sứ nóng này.

Hồ Tiểu Thiên nói: "Chiêu hồn phải có chủ ý của chiêu hồn, Vạn viên ngoại ta nhất định phải đi thăm bố cục nhà ngươi mới có quyết định thi pháp ở đâu!" Ngay cả gia hỏa này còn thầm buồn cười, hắn nào biết chiêu hồn thuật gì gì đó chứ.

Vạn Bá Bình gật đầu liên tục, không có gì hoài nghi. Tự mình dẫn Hồ Tiểu Thiên vòng một lần từ trong ra ngoài, cuối cùng Hồ Tiểu Thiên đi vào sương phòng phía đông góc đông nam, chính xác là nơi ở Nhạc Dao.

Vốn định đi vào thì Vạn Bá Bình cản trước người hắn nói: "Trong viện này là có con dâu thứ ba của ta, đưa thứ vba của ta mới tang, nó đang ở góa, chỉ sợ không tiện."

Hồ Tiểu Thiên cười thầm, lão gia ngươi chui ra chui vào không biết bao nhiêu lần, bây giờ còn nói bất tiện gì chứ, nếu bất tiện cha con nhà ngươi vô liêm sỉ chạy tới quấy rối người ta làm cái gì? Hồ Tiểu Thiên dừng bước lại gật nhẹ, chỉ vào Thanh Trúc Viên bên cạnh nói: "Nơi này rất thích hợp thi pháp."

Vạn Bá Bình hơi sửng sốt, có chút bán tín bán nghi Hồ Tiểu Thiên. Hồ Tiểu Thiên nhìn ra ve mặt lão, cố ý nói: "Có mấy lời ta không biết có nên nói hay không."

Vạn Bá Bình nói: "Hồ tiên sinh cứ nói đừng ngại!"

Hồ Tiểu Thiên nói: "Ta vốn là một thầy thuốc,nguyên bản không liên quan đến phạm trù phong thủy, ta vốn không muốn nói nhưng lại có chút không đành lòng." Công phu lừa gạt tên này từ từ tăng lên.

Vạn Bá Bình biết rõ có khả năng cái tên này lừa gạt mình, nhưng nghe thấy vậy đã bị kích thích, nếu Hồ Tiểu Thiên không nói chỉ sợ lão sau mày ngủ không yên, Vạn Bá Bình nói: "Hồ tiên sinh cứ nói, lão phu rửa tai lắng nghe."

Hồ Tiểu Thiên xoay người rời đi: "Không phải việc của ta, tốt hơn là vẫn không nói."

Vạn Bá Bình thấy hắn rời đi không khỏi nóng vội, chạy lên: "Hồ tiên sinh, người muốn bao nhiêu?"

Hồ Tiểu Thiên dừng bước lại thầm mắng lão già này cũng quá cũng quá trần trụi rồi, coi như là lão tử muốn bắt chẹt ngươi, cũng không thể nói rõ vậy nha, ngươi không biết xấu hổ, nhưng ta còn mặt mũi nha, vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc nói: "Vạn viên ngoại nói sai rồi, ngươi cho rằng ta là người ham tiền sao?"

Vạn Bá Bình lắc đầu, trong đầu đã âm thầm ân cần thăm hỏi tám đời tổ tông Hồ Tiểu Thiên, ngươi mà không cần tiền á? Không cần mà cứ nhằm sức mà bắt chẹt ta, kỹ nữ muốn lập đền thờ à, ngươi cho rằng ta coi tiền như rác?

Hồ Tiểu Thiên mặt mày hớn hở nói: "Kỳ thật trên đời này không ai không quan tâm đến tiền, nhưng tiền cũng không phải vạn năng, nhưng không tiền thì tuyệt đối không thể làm gì a, Vạn viên ngoại người nghĩ sao?"

Vạn Bá Bình bị tiểu tử này làm cho đầu óc choáng váng, dở khóc dở cười nói: "Kính xin Hồ tiên sinh ra giá, nếu ngươi nguyện ý giúp ta xem phong thủy, ta sẽ trả thù lao tương xứng."

Hồ Tiểu Thiên nói: "Vốn ta muốn gúp ngươi một chuyện, nhưng nếu Vạn viên ngoại nhiệt tình như vậy, ta từ chối là bất kính a, như bình thường mà nói trị bệnh cứu người thì chỉ có thể cải biến vận mệnh tất cả người trong nhà, nhân đây ta hỏi một câu, trong nhà Vạn viên ngoại tổng cộng có bao nhiêu người?

Vạn Bá Bình bị hắn hỏi làm cho hơi sững sờ, Vạn gia tính cả gia đinh thợ tỉa hoa, nha hoàn các kiểu cũng phải hơn một trăm năm mươi miệng ăn, tên này chữa cho con mình lấy hai trăm lượng vậy tính cả nhà chẳng phải là muốn ba vạn sao? Nghĩ đến đó, Vạn Bá Bình đáp: "Già trẻ lớn bé mười lăm người." Đây là con số mà bài trừ tất cả hạ nhân ra rồi.

Hồ Tiểu Thiên nói: "Ta nói tính cả gia đinh nha hoàn."

Vạn Bá Bình nói: "Có hơn một trăm năm mươi người a." Vòng vo cũng không có ý nghĩa gì, lão coi như đã nhìn ra, tiểu tử này không hồ lộng chứ, vạn nhất tên này giở ra công phu sư tử ngoạm trực tiếp thét ba vạn lượng, đây chẳng phải muốn ;ấy nửa cái mạng của mình sao? Dù gì cũng không thể đáp ứng/

Hồ Tiểu Thiên nói: "Vạn viên ngoại, kỳ thực ở đây có một tòa nhà có ma!"

Vạn Bá Bình nghe vậy nội tâm khẽ trầm xuống, nếu như bình thường có kẻ nói vậy, thì lão đã sơm phát tác nhưng hôm nay thì khác, Hồ Tiểu Thiên đã chấn trụ lão rồi, lão miễn cưỡng cười nói: "Làm sao có thể, lúc ta xây dựng ở dây đã mời đại sư phong thủy nổi danh nhất Tây Xuyên Chu Quỳ Ung xem qua."

Hồ Tiểu Thiên xì mũi coi thường nói: "Trên đời này phần lớn là loại lừa đời lấy tiếng, ngươi có nghĩ tới vì sao Vạn gia liên tiếp gặp chuyện không may không?"