Y Thánh Nương Tử

Chương 20




Lúc này, tại một trang viện nằm không cách xa Nam Cung gia là mấy.

“ Hay lắm a~ Một ná bắn hai nhạn, vừa ngăn được hôn sự giữa Nam Cung gia cùng Doãn gia, nhằm làm cho Nam Cung gia không thể gia tăng thế lực, vừa làm cho nội bộ Nam Cung gia nghi ngờ lẫn nhau. Tiểu tử, ngươi khá lắm. ” Phong Thiên cười nhìn Lãnh Thiên khen ngợi. Nói thật là đối với đồ đệ này, từ trước tới nay lão chưa bao giờ không tin tưởng vào năng lực của hắn, và lần này hắn cũng không làm lão thất vọng a.

“ Đúng vậy, quả thật lần này làm rất tốt a. Bất quá, chúng ta cần tăng cường giám sát thêm nữa. Ta nghĩ rất có khả năng Nam Cung Danh sẽ nghi ngờ có kẻ ngầm phá hoại nên sẽ đề phòng. Dù sao chẳng phải mọi người đều gọi hắn là một lão hồ ly hay sao??? Điều này chứng tỏ hắn sẽ không ngu ngốc như người của Nam Cung gia đâu. ” Nhã Tình trầm tư nhìn Lãnh Thiên phân tích. Đối với người này, tối hôm qua khi nàng cũng Lãnh Thiên đột nhập Nam Cung phủ chỉ gặp mặt một lần, nhưng nàng có thể khẳng định người này không hề đơn giản.

“ Ha ha, dù sao đi nữa lần này tiểu tử Nam Cung Diệc Vân đó xem ra gặp xui xẻo rồi a~ ” Quỷ Y gian trá cười nói.

“ Đúng vậy a~ Ai bảo hắn lại đắc tội với giáo chủ của chúng ta làm gì cơ chứ. ” Nhan Thế Thanh cũng gật đầu phụ họa theo.

Dù trong lòng họ không hiểu nguyên nhân vì sao giáo chủ lại đối phó với Nam Cung gia tộc, nhưng mà họ có thể chắc chắn một điều. Đó là giáo chủ của họ tuyệt không làm những chuyện không có lý do, cho nên chắc chắn trong này còn có ẩn tình khác. Nhưng mà nếu giáo chủ không nói, họ cũng sẽ không hỏi. Vì thân là thuộc hạ, họ nguyện tin tưởng giáo chủ, tin vào bản lĩnh của hắn, trung thành với hắn. Nếu không với danh tiếng của họ thì đã không cam lòng đầu quân vào Thiên Lang giáo rồi.

Họ còn nhớ rất rõ, cách đây năm năm khi họ gặp giáo chủ. Vào lúc đó, cả hai người họ cùng hai vị hộ pháp và bốn vị đường chủ gần như là có hoàn cảnh giống nhau. Quỷ Y thì bị kẻ gian hãm hại, bị trọng thương suýt mất mạng, cũng may được giáo chủ cứu, cho nên mới bảo toàn tính mạng, từ đó nguyện đi theo giáo chủ để đền ân.

Nhan Thế Thanh thì bị bằng hữu phản bội hạ độc, vì muốn cướp bí kíp võ công trong tay lão, cũng may được giáo chủ ra tay cứu giúp mới bảo toàn được, rồi cũng từ đó gia nhập cùng với Quỷ Y, nguyện một lòng trung thành.

Hắc Bạch Song Sát, hai vị hộ pháp, cùng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ đều là nhân vật có tiếng trên giang hồ, lấy giết người làm công việc kiếm miếng ăn. Họ đều là những sát thủ nổi tiếng giang hồ, nhưng cũng chính vì vậy gặp không ít kẻ thù, nên bị một số môn phái vậy công dồn đến thế cùng. Lúc đó giáo chủ cùng Quỷ Y đi ngang qua tình cờ cứu họ, từ đó tám người bọn họ một lòng đi theo thiếu niên trẻ tuổi này.

Lâu dần theo thời gian, tài trí của thiếu niên này đã làm cho họ khâm phục từ sâu trong đáy lòng. Năm năm trời, họ chứng kiến thiếu niên này từ hai bàn tay trắng, gây dựng nên Thiên Lang giáo hùng mạnh như ngày nay. Trên con đường đó dù có nhiều trắc trở, nhưng vẫn không làm thiếu niên này lùi bước.

Thiếu niên này mỗi khi ra tay như tu la địa ngục, xuống tay không hề nương tình. Bất kể là ai, chỉ cần cản trở con đường của thiếu niên này, hắn sẽ gặp thần sát thần, gặp phật giết phật, không một ai có cơ hội hoàn thủ trước mặt hắn.

Có lần họ đã từng hỏi hắn, tại sao hắn lại xây dựng một Thiên Lang giáo lớn mạnh như thế??? Có phải muốn nhất thống giang hồ hay không???

Lúc đó, hắn chỉ cười lắc đầu. Hắn nói sỡ dĩ hắn làm thế chỉ vì hai nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất và cũng là quan trọng nhất, chính là để bảo vệ người quan trọng nhất đối với hắn, còn một nguyên nhân khác chính là báo thù.

Khi đó, dù họ có rất nhiều nghi vấn nhưng không ai dám hỏi, mãi đến sau này họ mới biết được thì ra kẻ thù mà giáo chủ đã từng nhắc đến chính là Nam Cung gia tộc. Còn người mà giáo chủ nói rằng muốn trở nên mạnh mẽ để bảo vệ chính là phu nhân a.

Quỷ Y và Nhan Thế Thanh cùng nhìn về phía nữ tử đang ngồi trên cao kia, không khỏi mỉm cười, trong lòng lại có chung suy nghĩ ‘ Phu nhân a, chỉ mong người có thể như vậy mà vĩnh viễn ở bên cạnh giáo chủ. Vì chỉ có như vậy, giáo chủ mới có động lực mà tiếp tục tiến lên, xây dựng Thiên Lang giáo ngày càng lớn mạnh hơn nữa a~’

“ Bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào??? ” Phong Thiên nghi vấn nhìn Lãnh Thiên hỏi.

“ Tình nhi nói đúng, để tránh Nam Cung Danh nghi ngờ, tạm thời chúng ta sẽ không làm gì cả. Cứ quan sát tình hình trước mặt trước rồi sẽ tính sau. ” Lãnh thiên nhẹ giọng quyết định.

“ Ân, vậy cũng tốt. ” Phong Thiên gật đầu đồng ý.

“ Nếu vậy thì hôm nay chúng ta cùng đi tham quan quang cảnh của Thiên Chu Thành. Mọi người thấy như thế nào??? ” lúc này Lương Tuấn Văn bên cạnh nêu lên ý kiến.

“ Ý kiến này không tồi. Nghe nói Thiên Chu Thành có rất nhiều cảnh đẹp, hay là chúng ta đi tham quan thử xem. ” Nhã Tình vừa nghe nói được đi chơi là lập tức háo hức ngay.

“ Hảo hảo, đi đi… ” Phong Thiên cũng hào hứng không kém.

Lãnh Thiên cùng Quỷ Y và Nhan Thế Thanh thấy thế không khỏi lắc đầu cười. Xem ra ba người này rất an nhàn a, giờ phút này còn có tâm trạng đi chơi. Bất quá nhìn sư phụ cùng ái thê như thế, Lãnh Thiên không nỡ làm họ mất hứng, nên đành nhận lời. Thế là đoàn người lập tức rời khỏi trang viên, đi tham quan Thiên Chu Thành.

“ Lão bất tử, ngươi xem phía trước tụ tập rất đông người nha. Hình như rất náo nhiệt, chúng ta qua đó xem thế nào?? ” vừa đi không bao lâu, Nhã Tình đã nhìn thấy một góc phố tập trung rất nhiều người, nên lên tiếng lôi kéo Phong Thiên đi cùng.

“ Phu nhân, đó là chợ nô lệ. ” Lương Tuấn Văn đứng một bên cười, nhẹ giọng giải thích.

“ Chợ nô lệ??? ” cả Nhã Tình cùng Phong Thiên đều khó hiểu hỏi.

“ Chợ nô lệ là nơi buôn bán những tù binh chiến tranh, hoặc là những người có hoàn cảnh khó khăn, không thể nuôi sống bản thân. Hơn nữa có cả những người vô tội bị bọn gian thương bắt được rồi sau đó đem bán. Những nô lệ đó được người có tiền mua về để phục vụ họ, có thể nói cuộc sống ngay cả người hầu trong nhà cũng không bằng. ” Nhan Thế Thanh cảm khái lên tiếng.

“ Đúng vậy, thậm chí chợ nô lệ còn là nơi buôn bán dược liệu, độc trùng. Và cao hơn nữa chính là buôn bán Tà thú hoặc giả cũng có một chút ít Linh thú, nhưng Tà thú thì nhiều hơn. ” Quỷ Y mỉm cười tiếp lời.

“ Ngay cả Linh thú và Tà thú cũng có bán sao??? ” Phong Thiên ngạc nhiên hỏi.

“ Tiền bối đừng hiểu lầm. Dù nói là bán Linh thú cùng Tà thú, nhưng Linh thú thì số lượng cực hiếm, mấy chục năm mới có một con. Hơn nữa, những Linh thú đó sau khi được mua về thì đều được cung phụng như thần. Người mua thông thường là các đại gia tộc lớn, mua chúng về để làm trấn sơn chi bảo trong gia tộc. Còn Tà thú thì tương đối hơn, những con có tu vi thấp thì được bán rất thường xuyên, hầu như tháng nào cũng có. Còn những con tu vi cao, thì lại là một năm một lần. ” Lương Tuấn Văn cười nhẹ giọng giảng.

“ Nga~ Vậy sao??? Vậy chúng ta còn chờ gì nữa mà không mau đi xem. Nếu có Linh thú hay Tà thú thì lão già ta đây cũng muốn mua một con a~ ” Phong Thiên nghe vậy, lập tức hí hửng lôi kéo Nhã Tình hướng về phía chợ nộ lệ mà đi, mặt sau mấy người đành lắc đầu cười khổ theo sau.