Edit: Quan Vũ.
Nói là làm, Hoa Khinh Ngôn vừa ra khỏi cửa, thì đã thẳng tay chia 1000 kim phiếu thành đủ phần, để lại mười mấy kim tệ chuẩn bị cho những khi cần đến.
Hoa Hạo Nguyệt nhìn Hoa Khinh Ngôn mang về đủ thứ bao lớn bao nhỏ toàn thuốc và thức ăn về, thì vẫn không dám tin rằng muội muội của hắn thật sự có thể kiếm tiền, mà còn kiếm một phát là 1000 kim tệ, trông thân hình của muội muội thu dọn giữ lấy đủ thứ dụng cụ, #Guānyǔ thương cho muội muội bôn ba như thế nhưng cũng vô cùng áy náy, vốn dĩ phải là hắn nuôi gia đình mới phải, nhưng giờ đây vì hắn tàn phế, cái gánh nặng này lại được muội muội chống đỡ bằng đôi vai nhỏ gầy.
Giúp đỡ muội muội mang đồ cũng đã “”
Hoa Khinh Ngôn không hề cảm nhận được sự áy náy trong lòng Hoa Hạo Nguyệt, nàng mở một quyển dược tài đại toàn (sách thuốc) ngay cả bìa cũng đã bị hư hỏng không nhìn ra là gì mà mình đã lựa chọn ra.
Thật ra thì ban đầu nàng cũng không tính mua bản dược tài đại toàn này, nhưng mà không biết tại sao, lúc nàng ở trong khu hàng quán nhìn thấy quyển dược tài đại toàn này không được hai hỏi mua, thì ma xui quỷ khiến lại đi mua.
Hoa Khinh Ngôn mở trang thứ nhất ra chuẩn bị xem, nhưng khi nhìn rõ trang thứ nhất, thì đột nhiên đôi mắt trợn trừng.
Làm sao có thể! Tại sao chữ bên trong không thấy được nữa‼
Hoa Khinh Ngôn kinh hoảng mở mặt sau của trang sách ra, thế mà cũng toàn trống không cả!
Nàng bị lừa?!
Nhưng mà sách này có một lượng bạc mà! Cũng đáng cho chủ quán làm giả?
Không đúng! Rõ ràng là nàng tự cầm sách, chủ quán không có thời gian đổi, nhưng vậy thì rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Hoa Khinh Ngôn nghĩ tới nghĩ lui, l[q]dđ hơi phiền não lật một trang nữa.
Ấy!
Không cẩn thận một cái thôi, đầu ngón tay bị trang sách cứa một cái, máu chảy ra, nhưng Hoa Khinh Ngôn còn chưa kịp cầm máu, thì ngạc nhiên phát hiện ra vệt máu lại biến mất không thấy nữa.
“Cái này là chuyện gì đây‼”
Lông mày Hoa Khinh Ngôn nhíu chặt lại, hơi suy tư một lát, bèn cố sức nặn một giọt máu vào trang sách.
Quả nhiên là biến mất ngay lập tức, ngay sau đó thì chữ cũng biến mất luôn.
Hoa Khinh Ngôn: “…”
Trùng sinh ở đại lục Long Viêm trong cái thế giới huyền ảo này đã rất quái lạ, kết quả hôm nay lại còn cho nàng được mở mang tầm mắt một phen cái gì gọi là huyền ảo hơn, sách này chạm vào máu là có thể tự động biến mất.
“Nha đầu ngốc, bản tọa cũng không hề biến mất, bây giờ bản tọa đang ở trong vùng ý thức của ngươi.
Bỗng dưng trong đầu vọng lên một giọng nói sâu sắc cổ điển, mặt mày Hoa Khinh Ngôn tái đi, nàng biết vùng ý thức là cái gì, vùng ý thức tồn tại trong sâu thẳm của bản thân, phát hiện bốn chữ cứng cáp “Hỗn độn thiên thư” tỏa sáng phù phiếm mờ nhạt trên quyển sách.
“Ngươi là sách?”
Hoa Khinh Ngôn khá kinh ngạc.
“Bản tọa mới không phải là sách! Bản tọa là thiên tài học sâu biết rộng tất cả những tuyệt học trên khắp thế gian này —— Thư Linh.”
Thư Linh? Trí nhớ của nguyên chủ xuất hiện trong đầu, Thư Linh, một loại linh vật được sinh ra từ linh thức của trời đất, có thể dùng để chế tạo pháp khí thậm chí là luyện đan.
“Vô liêm sỉ! Ngươi còn muốn dùng bản tọa để luyện đán‼!” Trong đầu xuất hiện tiếng nói dị thường.
Hoa Khinh Ngôn: “…… Tại sao ngươi có thể biết được ta đang nghĩ gì?”
“Hừ! Ngươi và bản tọa đã lập khế ước máu, khi ngươi có ác ý với bản tọa, thì bản tọa sẽ biết nay‼ Ngươi đừng có mơ mà làm hại bản tọa, nếu không thì cả ngươi cũng bị phản phế”
“Khế ước máu?” Hoa Khinh Ngôn lục trong trí nhớ của nguyên chủ biết khế ước máu là gì, thì hiểu ngay, nàng mở miệng nói:
“Cho nên ngươi cũng không thể làm hại ta? Vậy ngươi có ích lợi gì?”
Thư Linh: “‼! Bản tọa có rất nhiều tác dụng! Thứ trong thiên hạ, không gì bản tọa không biết, không gì bản tọa không hiểu, cho dù ngươi muốn luyện đan, luyện khí, chế bùa hay là tu luyện, bản tọa có thể chỉ dẫn ngươi được hết…… Tìm sách thích hợp nhất cho ngươi.”
Đầu lông mày Hoa Khinh Ngôn nhíu lại: “Cho nên ngươi không thể chỉ ta luyện đơn các loại?”
Hình như Thư Linh rất tức giận, điên cuồng nhảy lung tung trong đầu Hoa Khinh Ngôn: “Mới không phải! Bản tọa Q/Vũ>lq?d chính là sách quý hiếm nhất trong khắp thế gian này, nếu như tu luyện bản hỗn độn thiên thư này là bản tọa, thì ngươi sẽ trở thành người thứ hai trong thế gian này!”
“Người đứng nhất là ai?”
“Tất nhiên là chủ nhân tiền nhiệm sáng tạo ra bản tọa rồi, đáng tiếc…… Bây giờ bản tọa không tìm thấy người nữa rồi……” Trong giọng nói mang theo mất mác vô ngần.
Hoa Khinh Ngôn không hề an ủi nó, mà lại nói huỵch tẹt:
“Làm sao mới có thể luyện thành bản hỗn độn thiên thư này?”
“Hô hô, ngươi sao, ngươi không thể, tu luyện hỗn độn thiên thư cần phải có toàn hệ linh căn, trong thế gian này ngoại trừ chủ nhân của ta, không ai có thể…… khoan đã! Ngươi! Thậm chí ngươi cũng có toàn hệ linh căn, làm sao có thể‼”
Các tu sĩ có năm loại linh căn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, không một loại thì là nhiều loại, một kiểu linh căn càng ít, tu luyện, thì thiên phú lại càng cao, chẳng hạn như đơn linh căn, mà ngũ linh căn thì thiên phú lại kém cỏi nhất, nguyên chủ không có một chút linh căn này, không có linh căn thì không cách nào tu luyện được.
Nhưng mà cũng có một loại ngoài ý muốn, đó chính là linh căn biến dị, theo thứ tự là Lôi, Băng, Phong, Quang, Ám, năm loại linh căn biến dị, người có được loại linh căn này, thì cũng có thể coi như là vẫn có được thứ linh căn khác, thiên phú cũng không mọn, nhưng mà trong trí nhớ của nguyên chủ, trong đại lục Long Viêm, hoàn toàn không một ai có được linh căn biến dị, ngay cả Hoa Hạo Nguyệt Long Lệ quốc đã từng được ca tụng là thiên tài nổi trội, cũng chỉ là đơn thủy linh căn mà thôi.
Cho nên mơ tưởng muốn có hết mười hệ linh căn, gần như là hoàn toàn không có khả năng, nhưng giờ phút này Thư Linh lại bị Hoa Khinh Ngôn làm cho chấn động đến không nói thành lời, trên người Hoa Khinh Ngôn không có khí thế của chủ nhân, nhưng mà nàng cũng có toàn hệ linh căn, thật sự là nghẹn họng trân trối rồi đấy.
Nghe thấy Thư Linh rú gào lên, Hoa Khinh Ngôn cũng hơi ngạc nhiên, nguyên chủ hoàn toàn không có linh căn, điều này đã được chứng thực, cho nên nàng cũng không nghĩ tới chuyện tư luyện công pháp ở đây, dù sao thì bản thân nàng ấy có dị năng, mặc dù |l|qWd@n tu luyện dị năng không thể theo thiên đạo, nhưng lại có thể sống lâu một hai trăm năm, cũng sẽ không dễ dàng bị người ta bắt nạt, nhưng mà bây giờ Thư Linh lại nói nàng có toàn hệ linh căn, chẳng phải nói là nàng thật sự có thể tu luyện sao.
Nàng đã biết chỗ tốt của tu luyện từ trong trí nhớ của nguyên chủ, lên đỉnh thiên đạo, ở đây là cái thế giới dùng võ xưng vương, chỉ có càng mạnh mới có thể muốn làm gì thì làm nấy.
“Cho nên ta có thể tu luyện hỗn độn thiên thư?”
Hoa Khinh Ngôn luôn không thích nói thừa.
Thư Linh bị lời nói của Hoa Khinh Ngôn làm lấy lại tinh thần, nó kích động đến nỗi hơi lắp bắp:
“Được, được mà.”
“Tu luyện như thế nào?”
“Ưm, ngươi bắt đầu từ căn bản đi, ha! Thế mà ngươi chẳng có một chút tu vi nào! Rõ là……” Trong giọng nói của Thư Linh, đâu đâu cũng là ghét bỏ vô cùng.
“Bản hỗn độn thiên thư này là thần khí, ngươi có thể triệu hồi ra, mở trang sách ra nghĩ xem ngươi muốn biết những gì, chẳng hạn như ngươi muốn tu luyện, thì sẽ xuất công pháp tu luyện thần cấp, ngươi muốn luyện đan, thì sẽ xuất hiện thuật luyện đan thần cấp, ngươi muốn binh khí, có thể xuất hiện phương pháp luyện khí thần cấp, tóm lại, chỉ có ngươi không nghĩ ra được, không gì mà hỗn độn thiên thư không làm được, nhớ năm đó chủ nhân nhà ta khinh thường mọi thứ…… Ài, không nói nữa, ngươi quá yếu, báo hại sức mạnh của ta cũng bị kìm nén lại, ngay cả hóa thành hình cũng không được, ngươi lo mà tu luyện đi, ta muốn nghỉ ngơi lấy lại sức đã.”
Hoa Khinh Ngôn: “……”
Làm Dược Tề Sư Dị Năng Giả cực mạnh ở kiếp trước, từ khi nàng đến thế giới này, thì đã không biết bị ghét bỏ bao nhiêu lần, cũng đã bị ghét tới không còn cách nào nữa rồi.
Đương nhiên, cũng không phải Hoa Khinh Ngôn thật sự hết cách, chỉ là không thèm quan tâm mà thôi, nàng luôn luôn lý trí nhất, lựa chọn lối đi có lợi nhất đối với nàng, giả nư bây giờ, nàng lại có thể tu luyện, hơn nữa từng nghe bản hỗn độn thiên thư này có thể ngộ ra những điều không thể nghĩ, hiển nhiên nàng sẽ không để vụt mất.
Hoa Khinh Ngôn tập trung tinh thần để xuất hiện sách, thế là sách xuất hiện trên lòng bàn tay, suy nghĩ để cho sách quay về vùng ý thức, thế là nó lại về vùng ý thức, và theo mối then chốt không gian lấy đồ từ chỗ này sang chỗ khác, cho nên rất nhanh thì đã quen tay rồi.
Mở quyển sách chẳng có chữ nào, nghĩ đến công pháp tu luyện, chỗ trang sách trống không xuất hiện những ký tự khó hiểu liên tục, những ký tự bay vào trong bộ não, Hoa Khinh Ngôn phát hiện ra nàng lại không làm gì mà tự hiểu ngay, cực kỳ dễ dàng hiểu rõ, lúc này cứ dựa theo phương thức tu luyện nạp khí.
Nạp khí là dẫn khí vào người, đây là bước nhập tu luyện đầu tiên, vì nguyên chủ #lqd#Vũ không thể nạp khí, cho nên mới không thể tu luyện.