Y Khuynh Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 6: Trúc Cơ




Không biết qua bao lâu, bên ngoài làn da của Mộ Dung Khuynh Nhan bắt đầu chậm rãi chảy ra một ít màu đen dơ bẩn, cùng với từng trận tanh tưởi. Nếu như bị người khác nhìn thấy, khẳng định sẽ cho rằng không biết là khất cái từ nơi nào tới.

Đối với hết thảy này, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không biết, cũng không có thời gian để biết. Nàng lúc này, chỉ chuyên chú với tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đột nhiên, Mộ Dung Khuynh Nhan mở mắt ra. Ngay khoảnh khắc khi nàng mở to mắt, thời gian như lặng yên. Cặp mắt như ngôi sao, khiến thiên địa vạn vật đều ảm đạm thất sắc. Nếu như nhìn kỹ đôi mắt nàng, nhất định sẽ không tự chủ được mà trầm mê trong đó.

Khi Mộ Dung Khuynh Nhan mở to mắt ra, đáy mắt hiện lên ánh sáng sắc bén. Lúc này nàng đã không phải là một phế vật không thể tu luyện trước kia, hiện tại nàng đã trực tiếp nhảy qua Luyện Khí kỳ (炼气期), đạt tới Trúc Cơ kỳ (筑基期).

Nếu như bị người ngoài biết được, khẳng định sẽ bị chấn động. Phải biết rằng, khi mọi người tu luyện nhất thiết phải thực hiện từng bước. Tu luyện vốn dĩ không phải là một việc dễ dàng, người bình thường muốn cảm nhận linh khí tồn tại, cũng phải tiêu tốn rất nhiều năm. Sau khi cảm giác được linh khí tồn tại, có thể đem linh khí chuyển hóa thành Huyền Lực của bản thân, sau đó mới tới Luyện Khí kỳ.

Từ Luyện Khí kỳ tới Trúc Cơ kỳ, người bình thường, cần ít nhất là ba bốn năm. Ngay cả Mộ Dung Khuynh Tuyết, ngược trong gia tộc Mộ Dung đều khen ngợi là thiếu nữ thiên tài, hiện tại bất quá cũng chính là đạt tới Trúc Cơ kỳ mà thôi.

Nhưng hiện tại Mộ Dung Khuynh Nhan lại trực tiếp nhảy quá Luyện Khí kỳ, tới Trúc Cơ kỳ, có thể thấy được tiến triển như vậy, không phải hai chữ thiên tài có thể hình dung.

Đương nhiên, đối với hết thảy này, Mộ Dung Khuynh Nhan lại không có chút cảm kích nào.

"Xem ra, tiềm lực của ngươi so với tưởng tượng của ta còn tốt hơn nhiều." Giọng nói viễn cổ kia lại vang lên lần nữa.

"Ngươi là ai?" Mộ Dung Khuynh Nhan híp mắt, mở miệng dò hỏi.

Bất quá, lúc này ở trong mắt nàng, đã không có sự cảnh giác ban đầu. Tuy rằng không biết giọng nói này đến tột cùng là ai, nhưng nàng có thể khẳng định, chủ nhân của giọng nói này sẽ không tổn thương nàng. Nàng biết, hiện tại bản thân nàng sở dĩ có thể tu luyện, nhất định là do chủ nhân giọng nói này làm.

"Ngươi vẫn nên xử lý chính mình một chút trước đi!" Trong giọng nói viễn cổ có dấu vết mỉm cười, "Chờ đến khi ngươi tắm rửa sạch sạch sẽ, chúng ta lại nói cũng không muộn."

Lúc này, Mộ Dung Khuynh Nhan rốt cuộc chú ý tới bộ dáng hiện tại của mình. Sau khi phát hiện bộ dáng chật vật của mình, nàng nhịn không được nhíu mày. Tuy rằng nàng không có thói ở sạch, nhưng cũng không có cách nào chịu đựng được bộ dáng cả người dơ bẩn lại có mùi.

Nhìn chung quanh bốn phía một vòng, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không ngại ngùng gì, trực tiếp cởi quần áo, lập tức nhảy xuống suối, bắt đầu tắm rửa sạch sẽ. Tuy rằng biết ở trong không gian mày, không chỉ có nàng, còn có người gọi là người thủ hộ không gian. Nhưng nàng cũng không thèm để ý. Hơn nữa, tuy rằng nàng đã thành niên, nhưng khối thân thể này cũng bất quá mới 15 tuổi mà thôi.

Rất nhanh, Mộ Dung Khuynh Nhan đã tắm rửa sạch sẽ. Nàng mặc lại quần áo của mình, sau đó dùng Huyền Lực, trực tiếp đem quần áo trên người cùng tóc đều hong khô.

Không lâu sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan bước ra từ trong nước, trước mặt nàng đột nhiên xuất hiện luồng ánh sáng chói mắt. Ngay sau đó, từ trong ánh sáng lóa mắt kia, truyền đến một giọng nói tựa hồ là đến từ viễn cổ.

"Lấy máu, khế ước Ngô Linh! Từ đây huyết nhục giao hòa, sinh tử một mạng, toàn bộ giao cho Ngô chủ!"

Giọng nói trầm thấp cổ xưa, vang lên không ngừng, làm người không tự chủ được muốn thần phục.

Bất quá, người có ý chí kiên định như Mộ Dung Khuynh Nhan, tự nhiên là không có khả năng bị mê hoặc. Ánh mắt sắc bén của nàng nhìn ánh sáng trước mắt, không lùi bước chút nào.

Không lâu sau, nàng bỗng cảm thấy trong ý thức của mình, tựa hồ có nhiều thêm một đồ vật. Nàng biết, đây hẳn là do khế ước.

Bên trong ánh sáng chói loà hiện ra một thân ảnh ma thú, thân hình uy mãnh, bốn vó đạp lửa, mới vừa xuất hiện, liền đột nhiên hướng lên trời rống to.

"Rống ——" mang theo thanh âm hơi thở viễn cổ, quanh quẩn trong không gian.