Nàng sai người bưng canh về, thưởng cho nhóm thái giám cung tì đứng vất vả hầu hạ kia uống.
Hai cung tì bên người hoàng đế uống rất vui vẻ thích thú bèn hỏi Tô Mạt suốt về cách làm.
Tô Mạt cười nói:“Không có gì lợi hại cả, chỉ là tùy tiện lật mấy cuốn sách, rồi nhìn thấy công thức làm. Món này nếu là nhà phú quý giàu có cũng không thèm uống.”
Hai cung tì kia kinh ngạc nói:“Đến bực này còn không thích sao?”
Băng Kiều dâng trà đi ra, nói:“Đương nhiên là không thích. Nếu không làm gì có suất cho chúng ta uống?”
Một cung tì hừ nói:“Thật đúng là kiêu ngạo, thần tử so với bệ hạ còn biết hưởng thụ hơn.”
Tô Mạt nhướng mi, nhàn nhã uống canh.
Thủ Chính hoàng đế có một ưu điểm, người bên cạnh hắn, dùng rất thích đáng.
Hơn nữa cơ bản sẽ không bị người khác mua chuộc.
Hắn tín nhiệm nhất tuy chỉ là hai cung tì, Lưu công công cùng Tiền cô cô, ngoài ra còn có mấy người thân cận, ngoài ra nữa chính là ám vệ.
Lưu công công, Tiền cô cô là tuyệt đối sẽ không nói lung tung.
Nhưng các cung tì xinh đẹp bên cạnh hoàng đế có tác dụng gì, mọi người cũng đều hiểu mà không nói ra.
Loại cung tì này thường thay đổi, dựa theo sự yêu thích của hoàng đế, mà các nàng ấy ở bên cạnh hoàng đế trong khoảng thời gian ngắn, nói chuyện cũng có vẻ tùy tiện.
Lời nói bên gối là nữ nhân thích tâng bốc.
Nhất là nữ nhân không có danh phận.
Tô Mạt bởi vì hoàng đế không chịu để nàng đi thăm Hoàng Phủ Cẩn, trong lòng cũng ức chế.
Ngày đó ở Kỳ Bàn viện đến ngự thư phòng nàng đã làm sáng tỏ, bản thân tuy là không muốn chết, nhưng cũng rất thích Hoàng Phủ Cẩn.
Nếu hắn không dẫn theo nàng tự tử nũa, vậy cứ coi như không có chuyện kia xảy ra đi
Hoàng đế còn cười nói nàng không có nguyên tắc, vừa khiến Hoàng Phủ Cẩn mụ mị đầu óc dẫn đến hồ đồ, bản thân cũng khổ vì tình, không thấy rõ được hoàn cảnh trước mắt.
Tô Mạt đương nhiên biết ý hắn đang đánh trống lảng, nhưng nàng vẫn làm bộ không hiểu.
Nàng là tiểu nữ nhân, có quyền không hiểu.
Làm sao giống bọn nam nhân từng trải kia, một đám đào hoa đa tình.
Qua mấy ngày, đám ngự sử tuần phủ mà hoàng đế sai đi xuống phía Nam thị sát đều bị phạt nặng, đồng thời cũng nghe nói chân Hoàng Phủ Cẩn bị thương nặng, chỉ có thể nằm trên giường.