Rốt cục được thời gian hai ngày nghỉ cuối tuần, Tô Mạt vội vã kêu bọn nha đầu thu thập để về nhà, nàng thật sự là rất nhớ nhà.
Hơn nữa kỳ quái là trước kia Tô Nhân Vũ luôn tiến cung, nhưng hiện tại trừ lúc vào triều, làm việc ở nha môn, cũng không thấy hắn được truyền triệu ngự thư phòng gặp giá.
Nàng đều không có cơ hội cùng phụ thân nói chuyện.
Hơn nữa lại nói tiếp ngự thư phòng một chút cũng không vui thú gì, tuyệt đối không có giống như trước đây coi trên tivi thoải mái hữu ái như thế.
Hai hoàng tử lục đục với nhau, tâm tư hoàng đế cũng thâm trầm.
Rất nhiều thời điểm, nàng ngược lại thành chiếc bánh bích quy có nhân, cho nên trừ phi hoàng đế hỏi, còn không thì không cần thiết mở lời.
Nàng nói càng ngày càng ít.
Thậm chí thái tử đều châm chọc nàng thành cái hũ nút buồn chán.
Tô Mạt sai Kim Kết cùng Hoàng Oanh chỉ lấy vài món tùy thân dùng thôi, cái khác đều không cần cầm đi, dù sao đây là hoàng cung.
Người của nàng đều mang đi, ai đến dò hỏi, hoặc là muốn lục lọi trong phòng nàng có cái gì thì xin tùy tiện.
Vài nha đầu cũng đều nhớ nhà, nếu để các nàng ta lưu lại một nàng người nàng cũng không nhẫn tâm.
Hồng mai cuối tháng giêng nở thật tưng bừng, Tô Mạt đều cơ hồ như ngửi được cành hồng mai thơm mát mà đại tỷ cắm ở trong phòng nàng.
“Đại thiếu gia?”
Đám người Hoàng Oanh kinh ngạc nhìn Tô Trì mặc một thân trường bào màu xanh ngọc, đi tiến vào, vội hành lễ.
Tô Mạt nghi hoặc nói:“Đại ca có việc?”
Tô Trì hừ một tiếng,“Ta là đại ca ngươi, không có việc gì sẽ không thể đến sao? Thái tử điện hạ để ta tới tiễn ngươi.”
Đang nói bên ngoài truyền đến thanh âm thỉnh an với ngũ hoàng tử.
Hoàng Phủ Giác cao lớn vững chãi, phong thần tú nhã tiêu sái tiến vào, nhìn Tô Trì một cái, cười nói:“Ta cũng đang có việc muốn cùng Tô Việt thương lượng, nếu là ngày nghỉ cuối tuần của Mạt nhi, liền đi cùng ngươi là được rồi.”
Tô Mạt ngẩn ra, khi nào thì nàng trở thành miếng bánh ngon rồi, bọn họ như thế nào đều đối với nàng tốt như vậy?
Nhất định có vấn đề!
Nàng làm ra bộ dáng khó xử,“Ta đã nói cho phụ thân, lão nhân gia tới đón ta. Ngay tại ngoài cung.”
Nàng trước hai ngày liền đem tin tức báo về nhà rồi.
Không cần đoán, phụ thân khẳng định sẽ ở ngoài cung chờ nàng.
Đang giằng co, bên ngoài chạy tới một tiểu thái giám bên cạnh thái tử, hắn giương giọng nói:“Tô thư đồng, điện hạ đang chờ đó, các ngươi chậm chạp gì vậy?”