Tống lão gia tử cười cười, trong mắt phóng xạ ra ánh sáng của sự khôn khéo trí tuệ,“Ngốc tiểu tử, giao tiếp cùng người khác, mặc kệ là kết giao hay là đối địch, đều phải biết người biết ta. Tinh tường nắm chắc tính cách của nàng ta, biết ưu điểm cùng khuyết điểm của nàng ta, hiểu rõ nhược điểm của nàng mới xuống tay được.”
Thái tử ngẫm nghĩ,“Nhược điểm?”
Nha đầu kia một bộ không chịu nghe ai, ngay cả hoàng đế còn không sợ, như vậy hoàng quyền không phải là sự sợ hãi của nàng ta, không xem như nhược điểm của nàng.
Nàng ta đứng trước công chúng dám bày tở tình yêu đối với Hoàng Phủ Cẩn, như vậy tình yêu có tính là nhược điểm của nàng không?
Dám yêu dám hận như thế, tựa hồ không giống.
Đột nhiên, trong đầu hắn hiện lên bộ dáng nàng đau lòng vì Tô Việt, lẩm bẩm nói:“Chẳng lẽ nha đầu kia, coi trọng nhất là thân tình?”
Trước kia thời điểm Tô Hinh Nhi cùng Hoàng Phủ Kha cùng nhau chơi đùa, hắn ngẫu nhiên nghe bọn họ nói Tô Mạt cùng đại tiểu thư quan hệ rất tốt, còn giành được phụ thân yêu mến, lão phu nhân cũng đối với nàng ta tốt nhất, nhị ca cũng đối với nàng tốt nhất.
Như vậy xem ra, nàng quan tâm để ý nhất là đại tỷ, nhị ca, phụ thân, tổ mẫu.
Hoàng Phủ Cẩn nơi đó quả thật là nước hắt không tới.
Trong lòng có sự so sánh, thật giống như trong đám sương mù sờ soạng đột nhiên có một ngọn đèn soi sáng, hắn vui mừng nói:“Ngoại công, ta đã hiểu!”
Tống lão phu nhân cười nói:“Nha đầu kia tuy rằng tâm nhãn nhiều. Nhưng nếu lấy về làm thê tử cho Tuyên nhi cũng không tệ. Cưới nàng ta, nàng ta sẽ quyết một lòng giúp ngươi.”
Tống lão gia tử nhìn bà một cái, bà bĩu môi nói:“Ta nói không đúng sao? Ngược lại Tuyên nhi chúng ta là thái tử, thái tử phi, lương đệ, đều có thể có vài người. Làm hoàng đế về sau thì càng tốt hơn, thích người nào liền thú người đó. Không thích, thì liền thôi.”
Tống lão gia tử nhìn thái tử liếc mắt một cái,“Đã hiểu thì trở về đi. Đem bức tự trên bàn ta đưa cho hoàng thượng.”
Thái tử lập tức vâng dạ, đi xuống nhìn, là một bộ tự.
Tống lão gia tử là xuất thân võ tướng, ngày thường cực ít khi viết tự, sau lại ở nhà tĩnh dưỡng mới nói cùng hoàng đế rằng hắn đang học luyện tự.
Tích mã đạp mạc quan, đại kiếm phách thương sơn, kim liêm pha vị lão, thượng năng cận thiên nhan.
Thái tử biết là đang nói chuyện xưa ngoại công cùng hoàng đế Bắc chinh Mạc bắc, mặt sau là nói ngoại công còn muốn thỉnh chiến?
Hắn kinh ngạc nói:“Ngoại công --?”
Ý tứ của ngoại công là còn có thể phát sinh chiến sự sao? Nếu là như vậy, Tô Nhân Vũ...... Hoàng Phủ Cẩn......
Những người này?