Hơn nữa Tô Mạt nghĩ là, sự việc huynh đệ không hòa thuận được công khai, đại ca là chuyên tâm nịnh hót thái tử điện hạ.
Về sau nếu là thật sự có xảy ra chuyện gì, cũng hy vọng sẽ không đem mọi người trong nhà lôi kéo vào.
Tô Mạt nói xong một phen, mọi người đều gật đầu.
Tô Trì tức giận đến sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt tuấn tú vốn có bị đánh bầm tím mấy chỗ, trở nên có điểm dữ tợn.
Thái tử ánh mắt lạnh nghễ liếc Tô Mạt,“Phụ hoàng cho ngươi tiến cung, cũng ban thưởng ngươi có quyền tùy ý xuất cung sao?”
Cho dù là bọn họ chúng hoàng tử, muốn xuất cung cũng phải xin với hoàng đế.
Công chúa hậu phi thì càng đừng nghĩ đến.
Rất nhiều hậu phi cả đời cũng không có thể rời khỏi hậu cung nửa bước.
Tô Mạt làm một nữ nhân vào cung, sẽ dựa theo quy củ hậu phi mà tiến hành.
Cậu cuae hắn còn thương lượng cùng hắn, muốn hắn nghĩ biện pháp tìm người nhà họ Tô tìm hiểu rõ ràng mục đích thật sự của việc Tô Mạt tiến cung.
Y theo hắn nghĩ, chẳng cần phải làm rõ, chẳng qua là một nữ nhân hư vinh phù hoa.
Một lòng muốn tiến cung làm nữ nhân hoàng đế, tham mộ vinh hoa phú quý thôi.
Xem ra Tô Nhân Vũ cũng không thành thật!
Thái tử âm trầm suy tư.
Không đợi Tô Mạt nói chuyện, thanh âm Hoàng Phủ Giác thanh nhuận trong sáng vang lên,“Tam ca, Mạt nhi ra cung, là phụ hoàng cho phép. Ta xin chỉ thị qua với phụ hoàng, thỉnh nàng đến bàng quan Thị MậuTư xem tuyển chọn thí sinh. Hơn nữa Tô gia nhị ca, cũng là phụ hoàng đáp ứng mới đến. Lúc trước thời điểm Tô quốc Công yết kiến, phụ hoàng hỏi đến, đệ đệ cũng đang ở đó, bệ hạ sai người truyền lời để nhị ca Tô gia cũng đến hộ bộ nha môn tham gia tuyển chọn.”
Hoàng Phủ Giác nói xong chẳng những đem vấn đề Tô Mạt được giải quyết, vấn đề của Tô Việt cũng được giải quyết luôn.
Ở triều đại hoàng quyền, hoàng đế lớn hơn trời.
Phàm là chuyện tình khi quân, đều là không thể tha thứ đắc tội qua.
Cho nên câu nói đầu tiên của thái tử có thể đem bọn họ áp chết, mà một câu của ngũ hoàng tử cũng có thể đưa bọn họ giải cứu ra.
Đồng thời người của hoàng gia, đều có thể đại biểu một phần của thiên tử.
Thái tử thấy Hoàng Phủ Giác ở trước mặt mọi người lại hống đối hắn, hừ một tiếng,“Một khi đã như vậy, vậy trở về để phụ hoàng định đoạt. Canh giờ không còn sớm, vẫn là nhanh chóng bắt đầu thi đi.”
Hắn đứng lên, kêu Tô Trì hồi cung đi thu thập một chút, hắn xoay người đi ra sau viện. Tùy tùng vội đuổi theo hắn.
Hoàng Phủ Giác nhìn Tô Mạt, lại nhìn Tô Việt,“Còn có thể kiên trì không?”