“Công chúa điện hạ, người nếu như có ý kiến gì đối với thần nữ, ngày khác chúng ta ngồi xuống tán gẫu cùng nhau kĩ hơn. Tối nay cũng không thể trì hoãn. Nếu không quý phi nương nương hỏi đến, bệ hạ truy cứu. Chúng ta ai sẽ đảm đương đây?”
Nói xong nàng nhấc chân liền hướng vào bên trong đi.
Hoàng Phủ Kha vội giang hai cánh tay ngăn nàng lại,“Đứng lại, không có bản công chúa cho đi, ngươi đừng mong đi vào quấy rầy mẫu phi ta.”
Tô Mạt thoáng có chút không kiên nhẫn,“Nghe nói công chúa rất thích kem bôi mặt loại mới nhất ở Hương Lâu của chúng ta.”
Loại đó là nàng cùng A Cổ Thái, đại tỷ hợp lực cùng nhau nghiên cứu ra, quả thực là tinh phẩm của tinh phẩm.
Hương khí thanh nhã kéo dài được lâu, vừa trơn bóng lại mềm mại, hơn nữa còn bảo bệ làn da không bị nứt nẻ, không sợ gió thổi bị khô da.
Mỗi ngày bôi đều có thể da thịt mềm mại tinh tế, giống như cánh hoa mềm mại.
Đại tiểu thư đặt tên gọi là “Vãn Hương Ngọc”
Một bình nhỏ đã bán thượng hơn trăm lượng bạc, mấu chốt còn không có mà mua.
Hương lâu cũng là định kỳ mới tung ra sản phẩm, khách quý mới có để mua.
Còn phải xếp hàng.
Còn phải cơ quan hệ tốt với Hương lâu nữa.
Nếu không cho dù có tiền có quyền, cũng mua không được.
Tô Mạt biết qua mấy ngày nữa là đại thọ bảy mươi của lão thái thái Tống gia, tiếp theo vài ngày tới nữa, cũng sẽ là sinh nhật hoàng quý phi.
Tuy rằng nàng ta không phải hoàng hậu.
Nhưng đã là nữ nhân có hài tử, đương nhiên cũng là muốn mừng sinh nhật.
Không cần chúc mừng phung phí, nhóm hậu phi trong cung cũng cần phải tổ chức mững lễ.
Cũng là cơ hội để các nữ nhân nhân cơ hội này ganh đua so sánh.
Ai so với ai khác được sủng ái hơn.
Ai tuổi trẻ xinh đẹp hơn, trang sức của ai đẹp hơn, trang phục của ai đẹp hơn.
Ai có thể không vượt quá điều kiện của mình mà cách trang điểm ăn mặc rạng ngời chói lóa.
Là điều mà đám nữ nhân đó nguyện ý muốn làm nhất.
Vì muốn giữ lại vẻ xinh đẹp, tiền tài những nữ nhân này thu liễm được, ngoài việc dùng để mua chuộc đám người bên cạnh hoàng đế ra, chính là dùng để mua thanh xuân và sắc đẹp.
Các nàng ta vốn chính là bình hoa.
Làm cho bình hoa này bảo trì dáng vẻ động lòng người là chức trách của các nàng ấy.
Hoàng Phủ Kha đắc ý lại lãnh ngạo đánh giá Tô Mạt, đột nhiên nói:“Ngươi đừng phí công. Không có ta, ngươi hôm nay là không thể gặp được mẫu phi ta.”
Tô Mạt thản nhiên nói:“Vậy ngươi muốn như thế nào?”
Hoàng Phủ Kha kiêu ngạo vung tay lên, ngang tàng nhìn Tô Mạt.
Nàng ta dùng ngón tay kia chỉ chỉ Tô Mạt, rồi chỉa chỉa vào chính mình.
Khinh miệt nói:“Ngươi – dập đầu cho ta 10 cái, rồi nói về sau đều nghe theo lời thập tam công chúa, cũng không dám cùng thập tam công chúa đối nghịch nữa, mọi việc đều do thập tam công chúa làm chủ, sai đâu đánh đó......”