Tô Mạt lại cùng A Lí xác nhận một chút chương trình huấn luyện vào mùa đông tới của bọn họ.
Cuộc thí luyện hàn băng như ma quỷ kia, là nhất định phải đặc huấn.
Bởi vì kinh thành Đại Chu ở phương bắc, hơn nữa phương bắc của Mạc Vân quốc còn luôn khiêu khích Đại chu, về sau không thể thiếu được xung đột phát sinh.
Vài năm nay Tô Mạt cùng A Lí có nhiều dịp tiếp xúc trao đổi với nhay, hắn sớm đã thuộc lòng, hết thảy dựa theo kế hoạch, không có chút sai lầm nào xảy ra.
Tô Mạt lại nói cùng hắn chuyện nếu ống ngắm chuẩn từ xa được hoàn thành, có thể phối hợp với nỏ cung để sử dụng.
A Lí đương nhiên không có gì phản đối.
Dựa theo kế hoạch từ trước, A Lí lưu lại, A Tùng A Thành cùng Lăng Nhược trở về cùng nàng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Phủ Cẩn đã sớm tỉnh lại, tuy rằng say rượu, bởi vì Thủy Muội tự mình điều phối canh giã rượu rất tốt, cho nên hắn một chút cũng không đau đầu.
Từ Tam tự thân dẫn theo vài người dẫn theo vài chiếc xe chất đầy các loại rau dưa lương thực cả những loại rau phơi khô, bên dưới có đặt mấy thùng bảo bối của Tô Mạt, một đường vận chuyển theo hướng về kinh.
Nhóm người Tô Mạt ngồi trong xe ngựa để về hoa viên.
Trên đường Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn mang theo Thủy Muội ngồi chung một chiếc xe ngựa, đám người Lăng Nhược cưỡi ngựa.
Tô Mạt ngồi ở trong xe ngựa tĩnh tọa nhắm mắt, tu luyện nội lực, mấy tháng tăng cường hóa huấn luyện này, nàng cảm giác thân thể của chính mình càng ngày càng rắn chắc, ngay cả nội lực tiến triển cũng nhanh.
Mấu chốt nhất là, tựa hồ trong cơ thể còn có một cỗ khí khác, tuy rằng không biết là cái gì, nhưng là nàng khẳng định là do cái gì thông thiên bí quyết của Triệu tiên sinh gây ra.
Cá nhân nàng thấy thông thiên bí quyết chính là quyển bí tịch, nàng mỗi ngày đều phải đọc mấy lần trong lòng, giống như lần mò từng bước tu luyện nội công vậy.
Không nghĩ tới lại để cho nàng thành công rồi!
Hoàng Phủ Cẩn đang nhắm mắt dưỡng thần, cảm giác được nàng cao hứng phấn chấn, trợn mắt nhìn,“Có chuyện tốt gì?”
Tô Mạt đưa tay cổ tay giơ ra, Hoàng Phủ Cẩn cầm, nàng vận công, cỗ khí kia trong cơ thể kia, hắn kinh ngạc nhìn nàng,“Hai luồng nội lực bất đồng?”
Tô Mạt cười mà không nói, Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục thử thử, không đúng, có một cỗ khí nội lực giống hệt với hắn, còn có một cỗ khí lại không phải là nội lực, chỉ có thể cảm giác là cỗ khí.
“Có ích lợi gì sao?”
Hắn hỏi.
Tô Mạt lắc đầu,“Bây giờ còn chưa biết. Chờ ta nghiên cứu xong rồi nói cho ngươi biết.”
Nàng vận động thư giãn tay chân, chiếc tất trong chiếc giày da lộc bé xíu cũng như rung theo xe, có điểm khó chịu.