Tận cùng bên trong Bạch Thủy thôn ở ba cái thôn trang, địa thế hẻo lánh, hơn nữa bởi vì chung quanh có một vùng hoang vắng rất lớn, cho nên bên ngoài cơ bản là không có người đến.
Ở trong này cho dù kêu đến rách yết hầu cũng không có người biết.
Mấu chốt nhất, Liễu Đại, ba vị trưởng trang thôn có khả năng, hai năm này, lợi dụng điều kiện tiện lợi, lại đem một mảnh bên ngoài mua lại, nơi đó là vùng bán núi đồi, có một quần thể núi nhỏ hai trăm mét cao hơn mực nước biệt.
Trong tay Lăng Nhược, A Lí có bảng biểu chương trình kế hoạch của Tô Mạt.
Trên đó liệt kê ra cực kì tỉ mỉ, như thế nào tuyển chọn, thí nghiệm nhập môn, huấn luyện thể năng.
Mục thứ nhất chu kỳ huấn luyện.
Mục thứ hai......
Bởi vì bọn họ đại bộ phận đều chưa từng tiếp xúc qua những điều này, cho nên Tô Mạt cho bọn hắn nhiều thời gian một chút, hơn nữa trước khi nàng đến, bọn họ cũng đã có một đoạn thời gian thích ứng.
Lần đầu tiên việt dã với nhiệm vụ 30 cân ba mươi dặm, sau lại một trăm cái hít đất chống đẩy, sau đó nhảy nước bơi lội......
Đào thải rớt khoảng trăm người, còn để trống ra vài chiếc giường, để cho đám người Hoàng Phủ Cẩn vào ở.
Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng từ nhỏ được người khác buộc tập võ, nhưng cũng chưa thấy qua phương thức huấn luyện cường độ biến thái như vậy.
Quả thực có thể nói là phương thức ma quỷ.
Mỗi ngày 5 giờ rưỡi rời giường, vác nặng việt dã, trở về thoáng nghỉ ngơi một lát, thậm chí có người không nghỉ ngơi, lại đi trèo thang, còn có phủ phục bò sát dưới tấm lưới sắt......
Vác lu nước lớn, một tay nhấc khoá đá giơ lên giơ xuống......
Ở dưới ánh nắng gay gắt mặt trời phơi nắng, giơ vũ khí, dùng dây thừng nhọn xách lu nước, làm đổ liền làm lại, làm đổ càng nhiều thì bị loại.
Sau đó có một canh giờ tiếp cận huấn luyện vật lộn quyết luyệt, còn có huấn luyện đối kháng rèn luyện, hoặc là tự mình nhào lộn, ngã trên mặt đất, hoặc là một tổ hai người hỗ trợ nhau vật lộn luyện đánh đối kháng......
Chưa dứt cái vụ việt dã vác nặng......
Còn muốn mặc áo bông nhảy sông bơi lội......
......
Những hạng mục như thế nhiều không kể xiết, càng biến thái hơn cũng có.
Hoàng Phủ Cẩn nghĩ lại thời điểm tập võ, phi thường khổ, đó cũng là đông luyện tam cửu hạ luyện tam phục, nhưng lại không có những tình huống cực điểm biến thái bực này.
Hơn nữa A Lí đều trở thành người mà dường như hắn không quen biết nữa rồi, thời điểm huấn luyện liền giống như biến thành dã thú, còn động chút là mắng chửi người.
Chịu không nổi cũng cho phép rời khỏi huấn luyện.
Còn sai người dùng tiểu mộc thuyền đưa hắn đi trên nước, nếu để lệch nghiêng làm cho hắn dính nước, vậy thì phải bị phạt.