Hoàng Phủ Cẩn xem như được mở rộng tầm mắt, thì ra còn có thể có một loại chăn nuôi, nuôi trồng như vậy.
Ở những nơi trong nông trường không thích hợp trồng hoa màu, bao bọc xung quanh khu sân đó là từng tòa kí túc xá san sát với nhau, mỗi gian trong phòng đều kê 5 chiếc giường tầng, tất cả đều làm bằng những loại gỗ cứng chắc, thành giường được bọc bằng đồng, nhìn rất vững chãi bền chắc.
Bên trong chỉ có mấy cái bàn mấy cái ghế dựa kê sát vào cửa sổ, còn lại trong phòng không có đồ đạc gì.
Càng làm cho Hoàng Phủ Cẩn kinh ngạc là – trên những cửa sổ đó đều khảm thủy tinh!
Thủy tinh!!!
Chính là cái loại thủy tinh có giá trị như mã não,trân châu, bảo thạch đó?
Cho dù hắn là hoàng tử, gặp qua bảo vật cũng không đếm hết, nhưng cái dạng một tấm thủy tinh lớn như vậy được khảm trên cửa sổ......
Hắn cả kinh từ trước đến nay cái nét mặt cho dù núi Thái Sơn có sập xuống mà vẫn không thay đổi rốt cục cũng có một tia lơi lỏng......
Đợi hắn nghe rõ Tô Mạt lẩm bẩm gì đó, hắn lại muốn té xỉu.
“Uhm, loại thủy tinh này tuy rằng còn chưa đủ trong suốt, không đủ tinh thuần, còn có không ít hạt bọt khí, ngoài trừ bền cứng ra thì vẫn chưa thực sự hoàn hảo. Đồng thời lại có chút nhỏ, một khối chỉ có 3 tấc vuông, quá nhỏ...... cần một thước vuông mới được.”
Từ Tam thấy trong con mắt đen bóng Tĩnh thiếu gia đều hiện lên thần sắc kinh ngạc, thật sự là thích muốn chết luôn.
Nhất là nhóm tùy tùng chưa thấy qua khu thao tập, ánh mắt kia của bọn họ tròn xoe mắt, miệng không thể khép lại, cằm như muốn rớt xuống.
Từ Tam nháy mắt ra dấu cho Liễu Đại, hai người cười đắc ý, chuẩn bị hai ba năm nay, chính là vì hôm nay đây.
Tam đại thị vệ A Lí, A Thành, A Tùng của Hoàng Phủ Cẩn, còn có tỷ muội Lăng Nhược đã tặng cho Tô Mạt, bên người hiện tại còn có hai người gọi là Lưu Hỏa, Lưu Vân, không phải huynh đệ ruột thịt, nhưng còn hơn hẳn huynh đệ ruột.
Nhưng tuổi còn nhỏ, hơi có chút nóng vội cương trực không ổn trọng, cho nên Hoàng Phủ Cẩn chỉ đem theo ở bên người.
Lưu Hỏa trái xem phải ngắm, nhỏ giọng nói với Lưu Vân:“Đại ca, ngươi nói xem trong hoàng cung cũng không có thủy tinh nhiều như vậy đi.”
Hắn nhoài người lên phía trên nhìn chút, đột nhiên kêu lên ‘ai nha’ một tiếng,“Làm gương soi so với gương đồng còn rõ hơn a.”
Lưu Vân liếc mắt nhìn hắn, hắn vội cắn miệng yên lặng lại.
Tô Mạt kêu Từ Tam mở cửa phòng ra đi vào bên trong xem, ký túc xá, phòng rửa mặt, phòng tắm...... Đầy đủ mọi thứ, tất cả đều là dựa theo yêu cầu của nàng mà thi công.
Thậm chí......
Lưu Hỏa chạy tiến lên kinh ngạc há to miệng,“Đây là cái gì?”