Giảm bớt được sự thống khổ của thiếu niên đó, lại kiềm chế hắn khỏi bị co rút, miễn cho lúc trị liệu gia tăng khó khăn.
Hồ tiên sinh khen ngợi gật đầu, lại nói với Thủy Muội:“Ngươi cùng hai người bọn họ xem mạch, sau đó kê đơn thuốc đi.”
Thủy Muội vâng lời, vội đi trước xem mạch cho cô nương kia, lại bắt mạch cho vị thiếu niên này.
Cuối cùng kê ra hai phương thuốc khác nhau.
Tô Mạt nhìn thoáng qua, giao cho Hồ tiên sinh, Hồ tiên sinh nhìn về phía Tô Mạt,“Mạt Mạt, ngươi thấy sao?”
Tô Mạt nhìn Thủy Muội liếc mắt một cái, cười nói:“Thủy Muội đã rất lợi hại, cơ bản chẩn không sai. Sửa hai vị thuốc là được rồi.”
Thủy Muội ngượng ngùng hai má đỏ lên, rũ mắt nhìn đầu ngón tay mình.
Tô Mạt chỉ cho nàng nhìn thấy,“Vị tỷ tỷ kia, thân thể thiên về nóng, trong cơ thể có độc nhiệt, cần dùng dược vật có tính hàn để giải bớt. Vị tiểu ca này trong cơ thể thiên về âm, sẽ phải dùng dược vật ôn tính hơi có tính nhiệt để trung hoà.”
Thủy Muội bội phục nói:“Tiểu thư, ngươi so với ta học ít thời gian hơn nhưng lại hiểu biết nhiều hơn ta.”
Tô Mạt cười nói:“Ta có chỗ nào học tốt chứ. Ta bất quá là đầu óc có chút lanh lẹ, đều đã học thuộc qua. Đi qua phối dược đi.”
Thủy Muội không ngu ngốc, lập tức liền đem phương thuốc sửa lại, đưa cho Tô Mạt xác định lại, sau đó lập tức đi bốc thuốc, nấu thuốc.
Tô Mạt ra khỏi phòng, gọi A Lí tới, phân phó nói:“A Lí, ngươi đi quan sát một chút, nhìn xem vết máu bắt đầu từ đâu, thuận tiện xóa sạch đi.”
A Lí vâng lệnh, lập tức đi làm.
Tô Mạt trở lại tòa viện của mình, Hồ phu nhân cùng đại tiểu thư đang uống trà, thấy nàng đến, các nàng đứng dậy, thân thiết nói:“Sao rồi?”
Tô Mạt nói:“Không có gì trở ngại, bất quá ta sợ lai lịch của bọn họ phiền toái.”
Đại tiểu thư khẩn trương nói:“Muốn báo quan hay không?”
Tô Mạt lắc đầu,“Chờ bọn hắn tỉnh lại xem bọn họ nói sao đã. Báo quan sẽ gây ra những phiền toái không cần thiết.”
Nhìn qua nhìn lại, lại hỏi:“Tĩnh thiếu gia đâu?”
Hồ phu nhân cười nói:“Ở phòng luyện công.”
Tô Mạt ý bảo tự mình đi gặp, nàng nhẹ nhàng mà vén bức rèm che lên, rón ra rón rén đi vào phòng, Tĩnh thiếu gia không mở mắt, che dấu không được ý cười,“Tiểu quỷ nghịch ngợm kia, muốn làm cái gì?”
Thu khí nín thở lại, dùng chiêu đó chẳng lẽ hắn lại không phát hiện ra chứ?