Vương phu nhân cũng vậy, ánh mắt đỏ như con thỏ, muốn cùng Tô Nhân Vũ kể khổ, hắn lại quay đầu đi cũng không để ý tới nàng ta.
Trên ghế ngồi, Tô Nhân Vũ vui tươi hớn hở nói:“Lão phu nhân, Mạt nhi đã làm Tô gia chúng ta nở mày nở mặt.”
Lão phu nhân cũng nhịn không được cười,“Đúng vậy, nha đầu này, thật tinh quái đi. Ngày thường nhìn thành thật, không nghĩ tới còn biết mấy chiêu như vậy.”
Nói xong vươn tay sờ Tô Mạt đang ngồi bên cạnh, lại gắp một miếng bánh hoa quế cho nàng.
Tô Mạt nói cảm tạ, gắp lên ăn.
Nay đi Thái Học viện học, Tô Mạt quả thực giống như trên đỉnh đầu có gắn thêm một vầng hào quang, bởi vì trong học đường cho dù là có đặt cược, cũng chỉ có chút ít, cũng không thua bao nhiêu cả.
Cho nên cũng không có kẻ nào thua đậm vài ngàn lượng ở nhà khóc lóc ầm ỹ, mắng Thất điện hạ không chịu phấn đấu hết mình.
Nhân tiện, bọn họ cũng đặt Tô Mạt cái ngoại hiệu, tên là “Tiểu ma nữ”.
Quả thực giống y như ảo thuật, bản thân không được, có thể khiến đối thủ thể thảm, làm cho người ta chủ động nhận thua.
Mặc dù bọn họ không có chứng cớ chứng minh Tô Mạt làm cho Hoàng Phủ Giới nhận thua, bọn họ cũng hiểu được nàng khẳng định nàng có mang theo một cỗ yêu khí, giỏi mê hoặc đối thủ, làm cho người ta không tự chủ được liền thần phục.
Đối với cách nói này, Tô Mạt cười trừ.
Không cảm thấy có gì không ổn.
Nàng tiến vào trong học đường, phát hiện Hoàng Phủ Giới thế nhưng đã đến rồi, ngồi ngay ngắn ở nơi đó, đang nghiêm túc đọc sách.
Nàng rất kinh ngạc, đi đến bên cạnh hắn ngó nghía, hắn lại đang đọc sử ký.
“Ngươi Luận Ngữ đọc xong chưa?”
Hắn gật gật đầu, ồm ồm nói:“Đương nhiên!”
Hắn có ngốc như vậy sao? Hắn cũng có thể trong một ngày đọc thuộc lòng cuốn sách đó!
Tô Mạt nói:“Vậy ngươi có thể đọc ‘Trung Dung’ rồi.”
Hoàng Phủ Giới hừ một tiếng,“Ta làm sao phải đọc cái loại sách đó. Phải chính là phải, không phải chính là không phải, cái gì gọi là ‘Trung dung’ chứ. Người nào là khi mới sinh ra tính tình đều lương thiện, ngươi lúc sinh ra đã là tiểu ma nữ rồi!”
Hắn quay đầu không thèm để ý tới nàng, tiếp tục đọc sách.
Lại bộc phát tính tình xấu xa đây, Tô Mạt nghiêng đầu nhìn hắn, còn tưởng rằng hắn đã muốn làm hòa với nàng rồi, lúc ở lãnh cung không phải đã có một màn rất cảm động an ủi hắn một phen sao?
Nghĩ hắn có khả năng do là nam hài tử ưa mặt mũi, nàng cũng không quấy rầy hắn, cười nói:“Hôm nay có trận đấu thi đọc thuộc lòng sách, người đứng thứ nhất sẽ có phần thưởng đó.”